Vân Vũ gương mặt ửng hồng mướt mát, yếu ớt tựa trong lòng Kỳ Úc, sắc mặt đỏ bừng như ráng chiều cuối chân trời
Nàng mềm nhũn trong lòng Kỳ Úc, dường như khoảnh khắc bị Kỳ Úc đè xuống đã bị đoạt đi hết thảy khí lực, khóe mắt ửng hồng còn vương vấn những giọt lệ long lanh
“Trẫm..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
phong Lục Ái Khanh làm Thượng thư lệnh, mong Lục Ái Khanh ngày sau không quên triều cương, tận tâm phò tá trẫm.”
“Thần tuân chỉ, tạ Bệ Hạ!” Lục Tử Ngâm trong điện quỳ xuống dập đầu hành lễ, trong lòng lấy làm lạ vì lời Kỳ Úc nói có vẻ ngắt quãng, hơn nữa vừa rồi hình như có tiếng động kỳ lạ
Nhưng những điều này không phải là việc hắn thân làm thần tử nên quản
Lĩnh chỉ tạ ơn xong, hắn liền cùng Tào Toàn rời khỏi ngoài điện
* Chương 70: Thần thê pháo hôi bị Bạo Quân Cường đoạt (12) *
Lục Tử Ngâm không gặp Vân Vũ ở phía trước điện, chờ một lát mới thấy rõ Vân Vũ đi tới
Vân Vũ dáng người uyển chuyển bước nhanh vào trong điện, nhìn thấy dáng vẻ Lục Tử Ngâm chờ nàng, không khỏi mũi cay cay
Lục Tử Ngâm trở về không thấy Vân Vũ, trong lòng rất lo lắng, bây giờ thấy nàng về, liền vội vàng tiến lên đón
“Phu quân...” Vân Vũ giọng nói mềm mại, xen lẫn vài phần tủi thân khó nhận ra, dù đã chỉnh đốn lại, nhưng đôi mắt xinh đẹp kia vẫn còn vương màu hồng
“Phu nhân sao lại khóc?” Lục Tử Ngâm nhẹ giọng hỏi, Vân Vũ trong lòng run lên, nghĩ đến Kỳ Úc, vội vàng nhẫn nhịn ý lệ
“Không có gì, vừa rồi thiếp đi ra ngoài dạo, kết quả không cẩn thận lạc đường, sợ phu quân không tìm thấy thiếp...” Vân Vũ cúi mắt nhẹ nhàng nói, Lục Tử Ngâm lúc này mới thở dài một hơi, hắn còn tưởng rằng Vân Vũ vừa rồi gặp quý nhân nào bị ủy khuất chứ
Lục Tử Ngâm an ủi Vân Vũ, một tay nhẹ nhàng nắm lấy bờ vai nàng dẫn nàng đi ra cửa lớn cung điện
Vân Vũ lòng bất an được Lục Tử Ngâm đỡ lên xe ngựa xuất cung
Nàng nhớ tới lời Kỳ Úc nói bên tai nàng trước khi đi, bảo nàng tối mai giờ Hợi đến ngõ sâu sau cửa Thượng Thư Phủ
Vân Vũ bất an rúc vào lòng Lục Tử Ngâm, nhưng trong lòng lại dũng khí sinh ra ý chống cự
*
Diệp Phi Sương tại phủ tướng quân tổ chức đại thi hội, mời vô số quyền quý thế gia cùng gia quyến triều thần Kinh Thành
Lục Tử Ngâm bây giờ đã xuất ngục đồng thời thăng chức, liền dẫn Vân Vũ cùng nhau đi tới
Kỳ Quốc không có quy củ nam nữ không chung chiếu, nhưng trên thi hội vẫn phân ra nam sảnh và nữ sảnh
Nữ sảnh ngay tại trong đình cạnh hồ ở phủ tướng quân, ghế chia hai bên, một bên là các nữ tử đã lập gia đình, một bên là các cô nương chưa lấy chồng
Những ngày trước đó, vì chuyện Lục Tử Ngâm vào tù mà ở sau lưng cười trên nỗi đau của người khác, e sợ tránh không kịp, giờ đây đám người nhao nhao bắt đầu nịnh hót Vân Vũ
Vân Vũ vừa mới ngồi xuống ghế êm, bên cạnh liền vây quanh rất nhiều các phu nhân cùng tiểu thư thế gia
“Lục đại nhân nhân họa đắc phúc thăng nhiệm Thượng thư lệnh, phu nhân bây giờ cũng là thân phụ nhị phẩm cáo mệnh, ngày sau thiếp tất mang theo lễ đến nhà chúc mừng phu nhân.” Người nói chuyện là Lý phu nhân, chính thê của Công Bộ Thị lang, trên mặt mang theo nụ cười nịnh nọt
Vân Vũ nhớ rõ nàng, Công Bộ Thị lang xuất thân hàn môn quý tử, lúc trước có thể vào Lục bộ cũng là nhờ Lục Tử Ngâm tiến cử
Mà khi nàng vì chuyện Lục Tử Ngâm vào tù tới cửa thỉnh cầu bọn họ giúp Lục Tử Ngâm dâng sổ con minh oan, vị Lý phu nhân này lại không chịu để nàng vào phủ
“Đó là Lục đại nhân chính mình chưa bao giờ làm qua việc trái với lương tâm, tự nhiên có thể trầm oan đắc tuyết
Cáo mệnh cũng không phải ai cũng có thể được, có thể thấy Lục phu nhân có phúc khí vậy.” Cô tiểu thư Lương gia ngồi ở chỗ xa xa nói, người xung quanh ngươi một câu ta một câu a dua nịnh hót
Vân Vũ cũng không tỏ vẻ đắc ý, vô luận đối với ai cũng là thái độ nhàn nhạt xa cách mà vẫn giữ lễ phép, đối với lời a dua nịnh hót của các nàng hoàn toàn là lỗ tai trái vào lỗ tai phải ra
Mà Tri Thu phía sau nàng thì cảm xúc viết rõ lên mặt, thẳng thừng hừ lạnh với vị Lý phu nhân kia
“Diệp gia tỷ tỷ tới rồi!” “Phi Sương!” Một vài cô nương đã thấy Diệp Phi Sương đi tới, những người giao hảo với nàng nhao nhao chạy tới
Diệp Phi Sương trên khuôn mặt mang theo ý cười hào sảng, lớn tiếng nói: “Hôm nay là Diệp phủ ta làm thi hội, chiêu đãi không chu đáo mong rằng chư vị nhiều thông cảm.”
Diệp Phi Sương bị mấy cô nương giao hảo vây ôm lấy ngồi xuống, kết quả là nhìn thấy Vân Vũ ngồi đối diện
Không ngờ là, các nàng hôm nay dường như có chút đụng áo
“Ôi, Diệp cô nương mặc thân y phục này..
Cùng Lục phu nhân lại là có chút tương tự.” Có vị phu nhân mắt sắc phát hiện, đám người cũng đều đưa mắt qua lại trên thân hai người các nàng
Vân Vũ mặc là một thân váy dài gấm Vân màu vàng nhạt, trên váy áo thêu những đóa mai trắng, dáng người uyển chuyển, giống như tiên tử lạc xuống phàm trần
Diệp Phi Sương cũng mặc quần áo màu vàng nhạt, vì hôm nay có mặt còn cố ý trang điểm tô phấn
Nàng tướng mạo cũng xem như mỹ mạo, chỉ là từ khi xuyên không đến đây liền như ngựa hoang mất cương ngày ngày xuất phủ chơi, màu da phơi hơi đen một chút, y phục màu vàng nhạt càng lộ ra màu da không đều
Vân Vũ nhẹ nhàng mở miệng trước: “Là ta cùng Diệp cô nương hữu duyên, màu vàng nhạt vui tươi, rất phù hợp tính tình hào sảng của Diệp cô nương.”
“Lục phu nhân hoa nhường nguyệt thẹn, chúng thiếp tự thấy kém cỏi
Phu nhân trên búi tóc cài chiếc trâm mây trôi này đẹp đẽ tinh xảo, rất hợp với dung mạo phu nhân.” Một vị quan văn phu nhân nói, vốn dĩ sự việc đụng áo này đến đây cũng sẽ kết thúc, mọi người đều không muốn truy cứu cùng
Nhưng Diệp Phi Sương tự nhận mình ở thế giới hiện đại cũng là mỹ nữ được người người khen ngợi, nàng nhìn ánh mắt của đám người liền biết trong lòng các nàng khẳng định đều đang nói nàng không đẹp mắt bằng Vân Vũ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng kìm nén bực bội ngồi tại chỗ, lại nghe thấy có người hỏi Vân Vũ cây trâm này có phải Lục Tử Ngâm tặng không, hỏa khí liền không nhịn nổi
“Cái dung mạo này cho dù có tốt đến mấy cũng sẽ có ngày già nua sắc suy
Còn không bằng đọc sách nhiều để tăng trưởng học thức và bản lĩnh của mình, dù sao cũng tốt hơn việc quanh quẩn trong trạch viện ngu muội vô tri.” Diệp Phi Sương khẽ nâng cằm nói, nàng nghĩ đến tài hoa năng lực của mình ưu tú hơn Vân Vũ, trong lòng không khỏi cũng bình phục chút ghen ghét.