Chương 32: Xe Jeep vào thôn “Cha mẹ, chị, mọi người không ăn cơm sao, thức ăn sắp nguội hết rồi!” Trương Tiểu Long đùa vừa cười vừa nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Con lại lên núi săn, biết rõ trên núi có bầy sói mà con không nghe lời mẹ, con muốn khiến mẹ lo lắng đến chết sao?” Vừa rồi khi đi ngang qua nhà Trương Bảo Thành, các nàng liền thấy cảnh chia thịt, lại không tiện trách mắng con trai trước mặt mọi người, làm mất mặt mũi hắn
Đành phải về nhà rồi nói
“Mẹ, con vẫn ổn đó thôi
Chỉ có ba con sói hoang, bọn chúng dù hung mãnh đến mấy, chẳng phải vẫn bị con giết hai con sao
Mẹ nhìn tấm da sói này đi
Có đẹp không?” “Con còn giết hai con
Con còn lại đâu?” “Ách
Con giấu nó trên núi, hai con sói nặng quá, con cõng về một con trước
Ngày mai con sẽ đi lấy về.” Lâm Tú Trân nhìn kỹ một lượt, phát hiện con trai mình quả thực không sứt mẻ chút nào, thở dài nói: “Con lớn không nghe lời mẹ, về sau lên núi nhất định phải chú ý an toàn.” “Tuân lệnh!” Trương Tiểu Long đứng nghiêm, chào theo kiểu quân đội, khiến mọi người bật cười
Sáng sớm
Tiếng động cơ ầm ĩ phá vỡ sự yên tĩnh của làng núi
Trụ sở đại đội Trương Trang
Một chiếc xe Jeep vội vã lái tới
Đại đội trưởng Trương Bảo Quế đã chờ sẵn từ lâu, tiến đến đón
Xe Jeep dừng lại, cửa xe mở ra, từ bên trong bước xuống mấy cảnh sát được trang bị súng ống đầy đủ
“Trương đại đội trưởng, đây là Lưu đội trưởng, đội cảnh sát hình sự của huyện cục chúng tôi.” Triệu Chấn Quốc, trưởng đồn công an xã Thắng Lợi, đi ở phía trước giới thiệu
“Lưu đội trưởng ngài khỏe, đường xa vất vả, mời vào uống chén nước nóng.” Trương Bảo Quế tiến lên một bước, đưa tay ra
Trên gương mặt nghiêm túc của Lưu Tuấn Trung, cố nặn ra một nụ cười gượng gạo, duỗi tay ra bắt, “Làm phiền đại đội trưởng!” Mấy người vào phòng
Trương Bảo Quế tự tay rót nước nóng, “Phối hợp cảnh sát phá án, cũng là nghĩa vụ mà nhân dân chúng tôi phải làm.” “Lưu đội trưởng có chuyện gì cứ việc phân phó, ta đại biểu đại đội Trương Trang tuyên bố, nhất định sẽ dốc hết toàn lực phối hợp.” Lưu Tuấn Trung gật đầu mạnh một cái, nhận lấy chén nước Trương Bảo Quế đưa tới, đặt lên bàn trước mặt, nói rằng: “Tốt, chuyện là thế này
Mười ngày trước, có ba tên lưu manh cướp nhà máy cán thép trong huyện, một bảo vệ bị thương nặng đến mức thập tử nhất sinh, bọn lưu manh cướp đi ba mươi vạn tiền mặt
Đây là tiền lương của hơn một vạn công nhân nhà máy cán thép.” Một vụ án tội phạm nghiêm trọng như vậy, Trương Bảo Quế cũng là lần đầu nghe nói, trong lòng cũng lập tức căng thẳng, “Lưu đội trưởng, nhóm người này chẳng lẽ đang tiến về phía đại đội chúng tôi?” “Ừm, nhưng cũng không hoàn toàn là
Sau khi vụ án xảy ra, lực lượng cảnh sát toàn huyện đã được điều động, chặn đứng các tuyến đường giao thông trọng yếu và lộ trình tẩu thoát
Bọn hắn cùng đường bí lối, cuối cùng trốn vào trong vùng núi lớn này
Chúng tôi cũng vừa nhận được tin báo, có thợ săn lên núi săn, thấy được bóng dáng ba tên nghi phạm.” Lưu Tuấn Trung chỉ vào phía sau núi nói
“Tôi sẽ tổ chức dân binh tăng cường tuần tra, ngoài ra còn cần chúng ta phối hợp thế nào
Có cần tổ chức xã viên cùng nhau lên núi không?” “Việc truy bắt trên núi rất khó khăn, chúng tôi cũng rất muốn lên núi bắt, nhưng nhân lực thực sự không đủ, hơn nữa ~ Thập Vạn Đại Sơn được mệnh danh là rừng sâu núi thẳm, đừng nói là giấu ba tên tội phạm, ngay cả giấu ba trăm, ba ngàn tên, cũng khó tìm như mò kim đáy biển vậy.” Trong phòng một trận trầm mặc
Mọi người đều cảm thấy nặng trĩu trong lòng, vụ án một ngày chưa phá, nguy hiểm sẽ còn tồn tại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Đây là Quách Minh, Lý Hữu Lương, đội cảnh sát hình sự của huyện cục chúng tôi, hai người bọn họ tạm thời đóng quân ở đại đội của các ngươi, phiền Trương bí thư chi bộ tìm một chỗ để bọn hắn ở lại.” “Cái này dễ thôi
Trụ sở đại đội ở đây có một gian phòng trống, nếu như không chê thì ở lại đây, ta dẫn bọn hắn đi xem một chút.” Hai tên cảnh sát hình sự từ trên xe lấy hành lý, đi theo Trương Bảo Quế đến chỗ ở tạm
Tất cả đã an trí thỏa đáng
“Lưu đội trưởng, các ngươi hiếm khi đến đây một lần, thật không ở lại ăn một bữa cơm sao?” “Không phiền đâu, chốc nữa ta còn phải về huyện thành, đúng rồi, đại đội các ngươi có phải có một cậu thanh niên tên là Trương Tiểu Long không!” “Trương Tiểu Long phạm tội sao?” “Không có không có, hắn là tiểu huynh đệ của ta, đã đến đây rồi, dù sao cũng tiện đường ghé thăm hắn một chút.” Trương Bảo Quế thở phào nhẹ nhõm, “Các ngươi cứ theo đường này đi thẳng về phía đông, cái nhà đơn độc ở cuối phía đông chính là nhà Trương Tiểu Long.” “Tốt, đa tạ đại đội trưởng!” Lưu Tuấn Trung lên xe Jeep, khởi động xe, lái về phía nhà Trương Tiểu Long
Ngôi làng khá hẻo lánh, nên hiếm khi có xe Jeep chạy qua
Dân làng đã rời giường sớm để làm việc, dừng chân quan sát chiếc xe Jeep chạy qua
“Chiếc ô tô này thật nhanh!” “Bốn bánh xe quả nhiên không giống, cũng không biết là đến nhà ai.” “Tôi từng nhìn thấy xe Jeep ở xã, hình như là xe chuyên dụng của bí thư xã.” “Chẳng lẽ là bí thư xã đến thôn chúng ta?” “Trong xe là cảnh sát, tôi nhìn thấy bọn hắn mặc đồng phục cảnh sát.” “Xe này đi nhà Trương Bảo Trụ, nhà hắn đã xảy ra chuyện gì?” “Đi xem cùng đi.” Xe Jeep dừng lại
Trương Bảo Trụ vác cuốc đang muốn ra cửa, “Các ngươi tìm ai?” “Xin hỏi đây là nhà Trương Tiểu Long sao?” “Ách, phải, con trai ta phạm chuyện gì sao?” “Trương đại thúc, ta là bạn bè của Tiểu Long, đến tìm hắn có chút việc.” Lưu Tuấn Trung xách theo hai hộp đồ ăn, một túi táo, một gói bánh kẹo, còn có hai bình sữa mạch nha xuống xe
“A, Tiểu Long hắn sáng sớm đã lên núi, chắc phải tối mới về được.” Trương Bảo Trụ thở phào một hơi, nhìn thấy đồng phục cảnh sát trong khoảnh khắc đó, đầu óc hắn như muốn nổ tung
May mắn chỉ là sợ bóng sợ gió một trận
Lưu Tuấn Trung có chút tiếc nuối, xuống xã lần này, quan trọng nhất chính là đến gặp Trương Tiểu Long một lần
Bằng không hắn cũng sẽ không đến xã Thắng Lợi
Hắn trầm ngâm một lát, quyết định nói rằng: “Vậy ta sẽ về huyện thành muộn một chút, Trương đại thúc ngươi yên tâm, Ta ngồi trong xe chờ Tiểu Long huynh đệ, tuyệt không chậm trễ các ngươi đi làm việc.” “Không sao không sao, ngươi vào nhà uống nước đi?” “A không được
Chút quà này là ta đưa cho đại thúc cùng đại thẩm, các ngươi đừng chê.” “Đồng chí cảnh sát, ngươi quá khách khí
Những vật này quý giá thế này, chúng ta không thể nhận!” “Đại thúc, đây là chút tấm lòng của ta, các ngươi nhất định phải nhận lấy.” Sau một hồi chối từ, cuối cùng vẫn ép Trương Bảo Trụ nhận lấy
Trương Bảo Trụ băn khoăn, “Hôm nay ta không đi làm việc, chờ Tiểu Long đem sói lấy về, sẽ làm thịt cho các ngươi ăn!” “A
Tiểu Long huynh đệ học săn bắn sao?” Lưu Tuấn Trung, Triệu Chấn Quốc vào phòng, ngồi cạnh bàn bát tiên
“Cửu Phượng a, đi nấu chút nước.” Trương Bảo Trụ thuận miệng phân phó, sau đó lộ ra vẻ kiêu ngạo không thể che giấu, “Tiểu Long nhà ta trông gầy yếu, tuổi tác cũng không lớn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng nói về săn bắn thì, thật đúng là có cái này…… Từ đó gọi là gì nhỉ
Chính là cái kiểu không học mà tự biết ấy.” “Đại thúc, gọi là thiên phú, ngài là nói Tiểu Long huynh đệ thuộc về tự học thành tài sao?” “Đúng đúng đúng, chính là rất có thiên phú, hôm qua còn một mình lên núi, đánh được hai con sói.” Triệu Chấn Quốc không quá tin tưởng, khi ở xã Cung Tiêu, hắn từng gặp Trương Tiểu Long
Cái cậu nhóc đó trông cũng tuấn tú bình thường, thân hình hơi gầy yếu, làm sao có thể là đối thủ của sói hoang
Hơn nữa một lần săn bắt được hai con sói, trong này nhất định có sự thổi phồng.