Xuyên Qua 70 Làm Kiều Thê

Chương 440: Cửa hàng nhỏ khai trương




Cậu xách hành lý, nhanh chóng đi tới:
"Niên Niên, đây là
"Đây là Lục Hoài Cẩn
Trước đó muội có viết thư nói với cậu là chúng ta đã kết hôn hai năm
Cậu đưa mắt nhìn Lục Hoài Cẩn, một người đàn ông với ánh mắt sáng ngời và thân thể cường tráng, trông có vẻ thật sự là người tốt:
"Rất tốt
Chỉ là đáng tiếc không thể tự mình nhìn thấy cháu gái ngoại gả đi, mấy năm nay cũng nhờ có lương thực của nàng, người một nhà mình mới có thể được chu toàn
Lục Hoài Cẩn đưa tay ra bắt tay với cậu:
"Cậu, chúng ta lên xe trước đã, con đưa mọi người đến chỗ ở nghỉ ngơi một lát
Nói xong liền đi lấy túi hành lý trong tay ông ngoại
Bà ngoại dùng bàn tay nhăn nheo dụi dụi mắt, cẩn thận quan sát Lục Hoài Cẩn
Hứa Niên Niên lấy đồ ăn đã chuẩn bị sẵn từ trong túi ra:
"Đi đường mệt c·h·ế·t rồi phải không ạ
Con chuẩn bị chút trà uống còn có đồ ăn, mọi người lót dạ một chút, đến nhà rồi ăn nhiều hơn
Nói rồi liền chia cho mỗi người một phần
Hứa Thanh Sơn vốn định nói không cần nhưng mũi ngửi thấy mùi hương này, cơn thèm lập tức bị dụ dỗ, không khỏi nuốt một ngụm nước bọt
Thấy các người lớn đều bắt đầu ăn, hắn cũng không đợi được mà ăn ngay, mấy miếng lớn là hết cái bánh kếp trái cây:
"Chị Niên Niên, bánh này của chị làm em vẫn là lần đầu tiên được ăn, ngon thật
Trước kia, khi gia đình chưa xảy ra chuyện, cũng không có được ăn loại bánh này, bên trong kẹp tầng bánh quẩy, còn có dưa muối, khoai tây thái sợi, ăn rất mềm mại
Hứa Niên Niên nhìn Hứa Thanh Sơn đã lớn:
"Vậy tối muộn chị dạy em làm
"Vâng ạ
Mọi người đều đã ăn uống không sai biệt lắm, liền đưa cả nhà lên xe
Ông ngoại có chút x·ấ·u hổ, mình một thân già cả hom hem còn phiền đến cháu gái:
"Niên Niên, cháu bây giờ nghỉ ngơi ở đâu
Chúng ta nhiều người quá, đến nhà các cháu không t·i·ệ·n đâu
Gả con gái, gả con gái đi, luôn phải suy nghĩ đến ý tứ của nhà chồng, thấy Lục Hoài Cẩn là người tốt, nhưng người ta tốt thì mình cũng phải có chừng mực
Không thể một thân già hom hem còn đến nhà thông gia làm m·ấ·t mặt, làm cho cháu gái ngoại của mình phải x·ấ·u hổ
"Yên tâm đi ông ngoại, con đã chuẩn bị một bộ Tứ Hợp Viện cho mọi người ở, như vậy mọi người cũng có thể tự tại một chút
Ngõ hẻm kia, cho dù là đi ra ngoài mua đồ ăn, hay là đi dạo đều rất thuận t·i·ệ·n, vừa vặn s·á·t đường, là một cái nhị tiến viện
Nếu ngại ồn ào thì có thể ở phía sau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ông ngoại an tâm hơn, bất quá phòng này từ đâu mà có, ở tr·ê·n xe nên cũng không tiện hỏi quá nhiều
Lục Hoài Cẩn lái xe vừa nhanh lại vừa chắc, không lâu sau, đã đến cửa tứ hợp viện
Hứa Niên Niên đi đến phía trước mở cửa, sau đó lấy chìa khóa ra:
"Ông ngoại, mọi người cứ yên tâm ở lại đây, đây là chìa khóa, phòng chúng con đều đã thu dọn xong, còn t·h·iếu gì thì cứ nói với chúng con
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ông ngoại vừa vào phòng, liền thấy phòng ốc được quét dọn ngăn nắp, đồ đạc trong nhà đều trang bị đầy đủ
So với căn nhà tranh ở n·ô·ng trường, hễ mưa là dột, đúng là cách biệt một trời, suýt chút nữa thì rơi nước mắt
Hứa Niên Niên đi vào bếp c·ắ·t ít táo mang ra:
"Mọi người ăn trước đi, con bảo Hoài Cẩn đi mua chút đồ ăn, tối nay chúng ta ăn mừng một trận
Bà ngoại vội vàng gọi nàng lại:
"Cần gì phải lãng phí như thế, đợi lát nữa chúng ta mua chút đồ ăn rồi tự làm là được rồi
Hứa Niên Niên chỉ chỉ bóng lưng Lục Hoài Cẩn đi xa:
"Vốn định tối nay để mọi người nếm thử tay nghề của con, nhưng nghĩ lại mọi người cũng đã mệt mỏi mấy ngày, bây giờ thời gian lại eo hẹp, chỉ có thể làm vào hôm khác
"Anh ấy đã đi mua rồi, yên tâm đi, cách đây không xa, con đi nấu chút nước, khăn mặt trong nhà đều đã chuẩn bị sẵn, mọi người đi xem phòng của mình trước đi
Hứa Niên Niên đi vào phòng bếp
Bốn người còn lại ở lại phòng kh·á·c·h, ông ngoại thở dài:
"Lần này thật sự là phiền Niên Niên, ta là trưởng bối mà còn liên lụy con bé, nó lấy đâu ra tiền mà mua căn phòng này chứ
"Ba, đừng nghĩ như vậy, ngày mai con sẽ ra ngoài tìm việc, đến khi đó chúng ta dành dụm tiền lại mua cái phòng, không thể để Niên Niên khó xử
"Được
Mọi người về phòng lấy khăn mặt, tắm rửa sạch sẽ một chút
Chờ bọn họ vừa vào phòng, liền thấy theo gió có chút bay tấm màn màu xanh nhạt, tr·ê·n g·i·ư·ờ·n·g đã trải sẵn ga giường, phía tr·ê·n để khăn lông màu trắng, đồ rửa mặt đều để sẵn tr·ê·n bàn
Mở tủ quần áo ra còn có quần áo đã giặt sạch sẽ
"Niên Niên thật đúng là dụng tâm
Ở n·ô·ng thôn cải tạo lâu nên cậu cũng không còn để ý nhiều, đem nước nóng vào phòng, ba người liền bắt đầu tắm rửa
Hứa Niên Niên dọn ra một cái nồi lớn, sau đó, thuận t·i·ệ·n làm một nồi lẩu Đông Bắc, niêm hồ hồ (bột đặc sệt) phối hợp với khoai tây mềm nhuyễn và đậu hầm
Chờ bà ngoại tắm xong
Lục Hoài Cẩn cũng đã mang đồ ăn mua về đặt lên bàn, một bàn lớn thức ăn nóng hổi, nghĩ lại thì cũng mấy năm rồi không được ăn
Hứa Thanh Sơn lại nuốt nước miếng, nghĩ đến thật là m·ấ·t mặt, trong một ngày ngắn ngủi, hắn đã nuốt nước miếng ba lần
Nhưng trách hắn được sao
Thật sự là mùi vị quá mê người
Đợi mọi người ăn uống no nê, bụng tròn xoe, Hứa Niên Niên đột nhiên hỏi Hứa Thanh Sơn:
"Em, em có muốn t·h·i đại học không
Mấy năm trước đây, t·h·i đại học vẫn là vô cùng có giá trị, thêm kinh nghiệm của nàng, hẳn là có thể t·h·i được kết quả không tệ
Hứa Thanh Sơn đột nhiên bị hỏi, còn có chút tiếc nuối
Ở n·ô·ng thôn lâu như vậy, điều kiện như vậy thì không thể có sách, cho dù có, hắn cũng không dám xem vì sợ làm phiền hà người nhà
"Em không muốn học, em muốn k·i·ế·m tiền
Hứa Niên Niên có hơi kinh ngạc, đời trước Hứa Thanh Sơn tương lai đều hủy, đời này để hắn chọn việc mình muốn làm cũng tốt
Nàng vẫn hỏi nguyên do, nếu là bởi vì tiền vậy thì hắn không cần phải lo lắng:
"Là chính em muốn k·i·ế·m tiền, hay là trong tay t·h·iếu tiền
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hứa Thanh Sơn vội vàng xua tay:
"Không phải em t·h·iếu tiền, em chỉ là cảm thấy mình đã không đi học một thời gian dài, cho dù có học cũng phải bắt đầu lại từ đầu, còn không bằng bây giờ bắt đầu k·i·ế·m tiền, em có hứng thú với việc k·i·ế·m tiền hơn
"k·i·ế·m tiền, ý nghĩ này cũng rất tốt, bây giờ kinh tế đã mở cửa, em nhất định sẽ có tiền đồ, chị đang định mở một cửa hàng nhỏ, nếu không chê, có thể tới giúp chị, chị trả lương cho em
"Thật ạ
Cảm ơn chị, đương nhiên là em không gh·é·t bỏ rồi
Hắn cũng không nghĩ tới, cơ hội lại đến nhanh như vậy
Ngay cả cậu, ông ngoại cũng không ngờ được, bên ngoài đã thay đổi thế sự
Cũng phải, bọn họ đều đã được đón ra, còn có gì mà không thể thay đổi chứ
Nghĩ tới đây, mọi người lại tràn đầy hy vọng về tương lai
Trước khi dâu tây chín, Hứa Niên Niên đã dạy em trai làm một loại đồ uống dâu tây
Đúng vậy, ngay từ đầu nàng đã định chỉ làm một loại đồ uống, tránh cho mọi người luống cuống tay chân, đến khi đó lại không xử lý kịp
Nói thật, Hứa Thanh Sơn có vẻ ngoài giống như t·h·ị·t tươi (ý chỉ những chàng trai trẻ đẹp) thời hiện đại, chỉ cần đứng đó là đã có thể thu hút ánh mắt, đến lúc đó chắc hẳn cũng có thể hấp dẫn không ít người
t·h·í·c·h cái đẹp ở niên đại nào cũng thế
Trà sữa nhắm vào đối tượng là nữ giới, cho nên nàng đã dùng một tháng để lắp đặt trang thiết bị cho cửa hàng
Cửa hàng được chọn là một căn phòng nhỏ cách Tứ Hợp Viện không xa, không cần một nơi quá lớn
Nhờ sư phó dùng sơn màu hồng nhạt viết tên đơn giản "Cửa hàng trà sữa nhỏ" ...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.