Xuyên Qua Cổ Đại Chủng Điền Dưỡng Hài Tử

Chương 30: Rau hẹ




Khi Kiều Triều đem lời Chân Nguyệt nói lại với Tống Thiết Sinh, quả nhiên Tống Thiết Sinh nhìn Kiều Triều bọn họ càng thêm thân thiện: "Kiều huynh đệ, ta nhất định sẽ nói lời ngươi dặn lại với phu nhân ta
Còn có cái mớ rau hẹ hôm qua ngươi cho, ta không có ăn, mà là..
Tống Thiết Sinh nhỏ giọng ghé sát vào tai Kiều Triều, "Ta đã mang nó vào bếp, hình như là cho lão gia ăn
Kiều Triều lấy ra mấy đồng tiền đưa cho Tống Thiết Sinh, "Thiết Sinh huynh đệ, cảm ơn ngươi, nếu như rau hẹ nhà ta được Tống phủ chấp nhận thì ta nhất định sẽ có một bao lì xì lớn cho ngươi
Tống Thiết Sinh: "Không cần, không cần đâu; trước đây ngươi cũng hay cho ta đồ mà, chẳng qua là rau hẹ kia thật sự có tác dụng đó sao
Kiều Triều: "Có, nhưng phải ăn nhiều, lần sau ta sẽ lấy nhiều hơn một chút mang đến cho ngươi
Tống Thiết Sinh: "Được, vậy quyết định như vậy
Tổng cộng khoảng một trăm cân củ cải thu được hơn bốn trăm văn tiền, mặc dù không nhiều bằng săn bắn, nhưng con mồi đâu phải lúc nào cũng có, mà rau dưa thì bọn họ vẫn có thể trồng được
Sau khi rời khỏi Tống phủ, Kiều Nhị hỏi Kiều Triều: "Đại ca, sau này củ cải nhà mình có phải sẽ đều đem đến Tống phủ không
Kiều Triều lắc đầu, "Còn phải xem tình hình, nếu lần tới Thiết Sinh huynh đệ nói Tống phủ muốn mua rau của mình thì khi đó mới quyết định
Kiều Nhị: "Vậy thì ta hiểu rồi
Kiều Triều: "Đại tẩu con nói hôm nay có tiền thì mua ít t·h·ị·t ngay đi thôi
Về đến nhà, Kiều Triều đưa hơn ba trăm văn tiền còn lại cho Chân Nguyệt, "Bán được hơn bốn trăm văn, dùng một ít mua ít t·h·ị·t, còn mua hai miếng xương lớn
Chân Nguyệt đếm tiền, chia cho Kiều Triều và Kiều Nhị mỗi người mười văn tiền, "Hai người các ngươi cũng vất vả rồi, vừa hay buổi tối có xương hầm củ cải, thêm chút rau hẹ trứng chiên
Đúng rồi, rau hẹ sau nhà tốt lắm rồi, ngày mai cắt đi ra chợ bán đi
Ta sẽ làm bài t·ử cho hai ngươi
Kiều Nhị nhìn Chân Nguyệt cho mình mười văn thì khoát tay, "Ta không cần đâu, để lại cho nương đi
Chân Nguyệt: "Ai nấy trong tay cũng nên có tiền, đi ra ngoài còn cần chi tiêu
Chân Nguyệt còn chia cho mình năm mươi văn, lại cho Tiền thị mười văn, còn lại đều cho Kiều Trần Thị giữ
Tiền thị rất là ngạc nhiên, "Ta cũng có ư
Chân Nguyệt: "Ngươi ở nhà nấu cơm trông trẻ giặt quần áo đều là công việc cả, đương nhiên là phải có
Tiền thị vui vẻ nhận lấy, nàng không nghĩ đến việc ở nhà nấu cơm trông con cũng có thể được trả công
Kiều Trần Thị cầm số tiền còn lại cất kỹ, "Ngày mai ta và cha con sẽ dậy sớm một chút giúp các con cắt rau hẹ, đợi các con rời giường là có thể mang đi bán rồi
Tiền thị: "Vậy ta cũng dậy sớm làm đồ ăn cho các con ăn rồi đi
Đến chạng vạng, khi Kiều Tam về đến nhà, Chân Nguyệt đang ngồi ở sân ôm Tiểu A Sơ trong lòng, thấy Kiều Tam trở về, Chân Nguyệt vẫy tay với hắn, Kiều Tam không hiểu chuyện gì đi lại: "Đại tẩu
Chân Nguyệt đứng dậy đưa con cho Kiều Triều đang gặm một đoạn củ cải ở một bên, "Vào phòng ngươi đi
Kiều Tam:


Kiều Triều:


Chân Nguyệt đi được vài bước thấy Kiều Tam còn chưa nhúc nhích, "Ngẩn người ra làm gì
Lại đây
Giúp ta viết mấy chữ
Kiều Tam thở phào nhẹ nhõm, thì ra là viết chữ
Kiều Triều cũng nhớ ra trước khi về Chân Nguyệt nói muốn giúp bọn họ làm bảng, thấy Chân Nguyệt từ một bên lấy ra một tấm ván gỗ đi về phòng Kiều Tam, Kiều Triều cũng ôm con đi theo
"Ngươi viết lên trên này: Tráng dương rau hẹ, năm văn một cân
"Hả
Kiều Tam ngây người ra, bỗng nhiên hai tai đều đỏ lên, tay cầm bút lông run lên một cái
Chân Nguyệt thấy hắn ậm ừ, "Nhanh viết đi chứ
Mấy chữ này không phải dễ lắm sao
Kiều Triều: "Hay là để ta viết nhé
Ta vừa mới học một chút
Kiều Tam vội vàng đưa bút cho Kiều Triều, sau đó tiếp nhận Tiểu A Sơ, "Đại ca, anh viết đi
Vậy mà hắn quên mất là thực ra mấy chữ này Kiều Tam chỉ dạy qua mỗi chữ "Dương", còn lại đều chưa dạy qua
Kiều Triều cầm bút lông, chấm mực, hít một hơi thật sâu, phẩy ngang một cái rồi dựng thẳng lên, từng nét bút viết vuông vắn, ngay thẳng, thế nhưng một chút hất lên lại đều rất đẹp, nhìn có chút kỳ cục, vừa non nớt lại vừa phóng khoáng kiểu thế
Chân Nguyệt liếc mắt một cái, lại nhìn Kiều Triều một cái, bày đặt ghê thật
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kiều Tam ở một bên khích lệ nói: "Đại ca, anh viết thật là đẹp
Kiều Triều: "Thật sao
Ta bình thường toàn dùng que luyện thôi
Kiều Tam: "Đại ca anh giỏi thật đấy
Tự học mà cũng lợi hại như vậy
Chân Nguyệt: Haha
Sau khi mực khô, Chân Nguyệt ném cái bảng cho Kiều Triều: "Ngày mai hai ngươi cứ để bảng ở bên cạnh rồi rao bán nhé, đúng rồi, phải nhớ rao
Mặt Kiều Triều đơ ra: "Rao
Bảo hắn rao "Tráng dương rau hẹ"
Cái này...quá mất mặt rồi
Chân Nguyệt: "Không phải ai cũng biết chữ, đương nhiên phải rao chứ
Kiều Triều buông tay xuống, cúi đầu, "Ta không rao đâu
Chân Nguyệt: "Vậy để Kiều Nhị rao, dù sao hai ngươi một trong hai người phải rao
Kiều Triều: "Vậy ta bảo Kiều Nhị rao
Chân Nguyệt: "Tóm lại cứ bàn bạc đi là được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chân Nguyệt ôm Tiểu A Sơ rồi rời đi
Kiều Tam và Kiều Triều nhìn nhau, Kiều Tam: "Đại ca, đây là muốn làm gì
Em thấy là muốn đi bán rau hẹ sao
Kiều Triều: "Tam đệ ngày mai đệ vẫn phải đến chỗ phu t·ử học à
Kiều Tam lắc đầu: "Ngày mai được nghỉ, phu t·ử có việc rồi
Kiều Triều: "Vậy vừa hay, đệ cùng chúng ta đi
"Hả
Buổi tối, Kiều Trần Thị nghe Chân Nguyệt nói rau hẹ đó bán ba văn tiền một cân, có chút do dự nói: "Ba văn tiền có phải là đắt quá không
Trước ở trên trấn giống như một đồng tiền đã mua được cả mớ rồi
Chân Nguyệt: "Rau hẹ của con nó vừa dài lại vừa tốt; hơn nữa hai ngày nay cả nhà ăn có thấy so với rau hẹ khác ngon hơn một chút không
Vậy cứ bán ba văn tiền
Kiều Trần Thị: "Nếu bán không được thì làm thế nào
Chân Nguyệt: "Đến khi không bán được rồi hãy tính, đúng rồi, nhớ vừa đi khắp các ngõ ngách rao vừa rao nhé, tốt nhất là đi qua mấy khu nhà ở nhìn khá khẩm đó
Thực ra nàng muốn bán cho những hộ khá giả chứ không phải là dân thường, dân thường thì nhà ai chả có trồng đồ ăn, cũng sẽ không vì muốn ăn ngon hơn mà bỏ ba văn ra để mua rau hẹ
Đối với những người đó mà nói, bọn họ hy vọng mua được đồ rẻ mà dùng được, người nhà ăn no là đã tốt rồi, chỉ có những nhà có chút tiền của mới nghĩ đến chuyện mua đồ tươi ngon, mua đồ ngon một chút về ăn
Như thời thế bây giờ không tốt lắm, người giàu sẽ càng giàu, người nghèo sẽ càng nghèo, có thể nói là phân hóa hai cực rất nghiêm trọng
"Hay là, các ngươi có thể đi hỏi mấy tửu lầu kia thử xem sao
Chân Nguyệt liếc Kiều Triều một cái
Kiều Triều: "Được
Ta sẽ đi Tống phủ trước một chuyến
Hắn hiểu ý nàng
"Ừ
Ngày thứ hai, trời vừa hửng sáng, Kiều Trần Thị và Kiều Đại Sơn đã rời giường, hai người cầm một con d·a·o nhỏ ra sau nhà cắt rau hẹ cho vào rổ
"Đương gia rau hẹ nhà mình lớn thật tốt
Kiều Đại Sơn: "Không biết lão đại bà như thế nào mà trồng hay vậy, lớn nhanh thế
Hắn cả một đời giao du với đất đai, trồng củ cải rau hẹ cũng không bằng Chân thị
Rau hẹ này hắn trồng qua vài lần, còn củ cải thì năm nào cũng trồng, nhưng đều nhỏ xíu không đủ nước, bán cũng không ai mua, chỉ có thể nói để nhà dùng làm chút củ cải muối chua thôi...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.