Chân Nguyệt liếc mắt, "Chẳng lẽ không phải sao
Đối với những tư tưởng quan niệm kiểu như phụ nữ có thể gánh nửa bầu trời, phụ nữ cũng có thể làm được rất nhiều việc thì Chân Nguyệt không có ý định phí lời với bọn họ
Dù sao các nàng đã bị tư tưởng trọng nam khinh nữ ăn sâu vào đầu bao nhiêu năm nay rồi, rất khó thay đổi, thậm chí còn có thể phản bác lại bằng những lời mà ngươi cảm thấy rất khó nghe
Muốn thay đổi quan niệm này cần một thời gian rất dài, cho nên cách tốt nhất là cứ nói cho họ biết lợi ích
Chân Nguyệt không tiếp tục để ý nàng, "Tam đệ, nhân lúc ngươi rảnh rỗi thì dạy cho Tiểu Hoa bọn họ đi, cứ để các nàng chấm nước lên bàn luyện tập là được
Cũng không cần giấy bút làm gì
Kiều Tam: "Dạ, đại tẩu
Đại tẩu, có muốn ta dạy cho tẩu không
Hắn nhớ đại ca có dạy cho đại tẩu biết chữ, cũng không biết hiện giờ đại tẩu học tới đâu rồi
Chân Nguyệt: "Không cần, ta biết cả rồi
Kiều Tam:
"Cái gì
Tẩu biết hết rồi sao
Chân Nguyệt nhìn về phía Kiều Triều, "Đại ca anh nói em đều biết
Kiều Tam: "Nhưng mà đại ca..
Kiều Triều: "Ta cũng biết hết rồi
Kiều Tam:
Đại ca đại tẩu lợi hại vậy sao
Hình như đại ca cũng không có hỏi hắn nhiều lần như vậy mà
Chân Nguyệt: "Ta thông minh thật đấy, vừa học là biết liền, nếu ta là con trai thì đã sớm bảng vàng đề tên rồi
Mọi người bị khẩu khí lớn của nàng làm cho khiếp sợ, thôi..
Không còn gì để nói nữa, thi khoa cử dễ vậy sao
Kiều Triều biết nàng thông minh, thế nhưng cũng bị sự thẳng thắn của nàng làm cho ngây người, có ai lại tự khen mình như vậy đâu chứ
Kiều Tam: "Vậy..
Hay là ta thử hỏi đại tẩu một chút nhé
Chân Nguyệt gật đầu, "Cứ hỏi đi
Những người khác lập tức cảm thấy hứng thú mà nhìn theo
Ngoài Kiều Triều và Kiều Tam ra thì những người còn lại đều không biết Chân Nguyệt biết chữ, trước đây dường như cũng nghe nói qua, chỉ tưởng là nói đùa, không ngờ là thật
Biết chữ đơn giản vậy sao
"Đại tẩu, chữ này đọc là gì
Chân Nguyệt nhìn lướt qua, "Thổ địa, là đất để trồng hoa màu ở ngoài kia
Kiều Tam sửng sốt một chút rồi nhanh chóng lật mấy trang, "Còn chữ này
"Thanh, rau xanh thanh
"Còn cái này
"Thương, bạch y thương cẩu
Kiều Tam:
Đại tẩu vậy mà đến cả bạch y thương cẩu cũng biết
"Còn cái này..
Kiều Tam tìm một chữ có vẻ phức tạp hơn một chút
Chân Nguyệt vẫn là liếc qua một cái rồi biết, "Thắng
Kiều Tam vẫn không thôi kinh ngạc, "Đại tẩu lợi hại thật
Chân Nguyệt thản nhiên chấp nhận lời khen: "Đương nhiên rồi
Cho nên ngươi cứ đi dạy cho Tiểu Hoa bọn họ học chữ đi
"Vâng
Chân Nguyệt nhìn về phía ba cô bé, "Phải chăm chỉ học hỏi tam cữu cữu đấy
"Vâng ạ
Không ngờ các nàng cũng có thể học chữ, Tiểu Hoa vô cùng vui vẻ, Tiểu Thảo và Tiểu Niên không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng cũng vui theo
Thế là trong phòng Kiều Tam bắt đầu làm thầy đồ dạy ba cô bé tập đọc chữ, hiện tại vừa đúng lúc học đến chữ kia
Những người khác ở bên cạnh cũng đang nghe, nghĩ đến việc mình cũng có thể biết một hai chữ thì cũng hay đấy chứ
Bên ngoài gió lạnh thổi buốt, trong phòng thì ấm áp náo nhiệt, còn có tiếng ê a đọc sách, nghe mà vui cả lòng
Đợi Tiểu A Sơ ngủ say, Chân Nguyệt mới ôm con về phòng đặt lên giường đắp chăn, còn nàng thì đi ra sau vườn xem rau cỏ, từng đám xanh mướt vẫn đứng vững trong gió lạnh
Nghĩ đến vài ngày nữa chắc cũng không sai biệt lắm, mấy quả cà chua cũng đã bắt đầu kết trái, Chân Nguyệt đang chăm sóc đám rau thì Kiều Triều vừa hay đi tới, "Có cần giúp gì không
Chân Nguyệt: "Không cần đâu, vài hôm nữa có thể cần
Đến lúc đó rồi nói
"Ừ
Đến ban đêm, Chân Nguyệt và Kiều Triều đang ngủ thì bên ngoài bỗng nhiên vang lên một trận la hét, "A a a
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có trộm rồi
"A a a
Bắt trộm thôi
Kiều Triều và Chân Nguyệt đồng thời mở mắt, Kiều Triều lập tức xuống giường đốt đèn, Chân Nguyệt cũng đứng dậy, "Ngươi cứ ở đây, ta đi ra ngoài xem sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chân Nguyệt: "Hình như là tiếng của Mã thị
Quả thật là tiếng của Mã thị, Kiều Triều đương nhiên không quên chuyện xấu xa nhà họ Lâm đã gây ra trước đây, cho nên hắn chỉ đứng ở cổng ngó nghiêng, vừa đúng lúc thấy cha con nhà họ Lâm cầm cuốc đuổi theo tên trộm
Chỉ là tên trộm kia chạy quá nhanh, rất nhanh đã không thấy bóng dáng đâu nữa, cha con nhà họ Lâm cũng không biết có đuổi kịp người hay không
Kiều Đại Sơn và Kiều Nhị cũng ra ngoài xem, "Chuyện gì vậy, nhà ai có trộm
Kiều Triều đóng kỹ cổng lại, "Là nhà họ Lâm
Tiền thị ló đầu ra từ cửa phòng, "Nhà họ Lâm hả
Nhà của Mã thị ấy à
Vậy thì không cần phải quan tâm làm gì
Tốt nhất là trộm sạch đồ đạc nhà họ Lâm đi, hừ
Người nhà họ Lâm đáng ghét quá, nhất là cái con Mã thị
Kiều Triều vốn không có ý định đi giúp, nhưng trong thôn chắc cũng có người ra giúp
Đúng là những người khác trong thôn cũng đi ra giúp, cả trưởng thôn Kiều Phong cũng bị gọi dậy, trời lạnh như vậy mà còn phải dậy đi lo chuyện người khác, cũng thật vất vả
Cuối cùng, tên trộm kia chạy vào núi nên không đuổi kịp, cha con nhà họ Lâm chỉ còn nước thất vọng trở về, trưởng thôn Kiều Phong cũng đến nhà bọn họ
"Bị trộm mất những gì
Có nhìn thấy mặt mũi tên trộm không
Lâm Thạch lắc đầu, "Không thấy, người kia che mặt bằng bao bố
Mã thị: "Trong nhà bị trộm mất một ít lương thực, có phải là Lý Tam không, hắn trước đây từng muốn trộm lương thực nhà họ Kiều
Kiều Phong trầm ngâm một chút, cho người đi gọi Lý Tam tới
Lý Tam đang ngủ ngáy o o, khó khăn lắm mới không cần mỗi ngày đi đưa củi cho nhà họ Kiều mà được ngủ nướng
Đang ngủ say sưa thì bên ngoài vang lên tiếng đập cửa phành phạch, "Lý Tam ra đây, Lý Tam
Lý bà tử nghe tiếng động sờ soạng mặc quần áo ra mở cổng, "Có chuyện gì vậy
Sao đêm hôm khuya khoắt còn đến nhà tìm Lý Tam làm gì
Người bên ngoài thấy là Lý bà tử cũng không dám làm ồn, "Lý bà tử, chúng tôi tìm Lý Tam, hắn có ở đây không
Lý bà tử: "Hắn chắc là đang ngủ trong phòng rồi
Ta đi gọi hắn dậy
Lý bà tử chống gậy đi vào
Không bao lâu, Lý Tam bị gọi dậy, "Có chuyện gì vậy
"Lý Tam
Mau ra đây, trưởng thôn kêu ngươi qua đó
Lý Tam vừa nghe lập tức xỏ vội quần áo, vừa ra đến cửa thì người đã run lên, lạnh quá "Có chuyện gì vậy
Gọi ta làm gì
Ta đang ngủ ngon giấc mà
"Mau đi đi, có chuyện
Nhưng chuyện gì thì lại không nói, sợ Lý bà tử nghe được
Trên đường, Lý Tam cứ hỏi mãi có chuyện gì, nhưng người kia vẫn không nói
Đến nhà họ Lâm, Mã thị liền xông lên định đánh Lý Tam, Lý Tam giật mình vội chạy trốn ra phía sau lưng Kiều Phong, "Trưởng thôn, Mã thị muốn đánh ta
Mã thị chỉ vào hắn, "Có phải là ngươi trộm lương thực nhà ta không
Lý Tam nhíu mày, "Cái gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ai trộm đồ nhà ngươi
Lại định vu oan cho người khác à, Mã thị, ngươi đúng là kẻ thích vu oan, ngày nào cũng vu oan cho người ta, ai mà chẳng biết ngươi hay vu oan
Kiều Phong: "Được rồi
Để ta hỏi tình hình đã
Mã thị, ngươi cũng đừng có mới đó đã nói người ta là trộm
Lý Tam liếc xéo một cái: "Đúng đó
Hắn nhưng mà chỉ trộm qua có nhà họ Kiều một lần thôi, tuy là không trộm được gì lại còn bị đánh cho một trận, cuối cùng còn bị bắt đi đốn củi nữa chứ
"Lý Tam, đêm nay ngươi ở đâu
Lý Tam: "Ở nhà ngủ chứ còn ở đâu nữa
Trời lạnh thế này, ai mà không ở nhà đi ra ngoài làm gì
Một trận gió thổi tới, Lý Tam lại càng kéo chặt áo vào người
Kiều Phong: "Có ai làm chứng không
Lý Tam: "Thì chỉ có mụ mẹ mù của ta thôi, nhưng mà bà ấy có nhìn thấy gì đâu
Mã thị: "Vậy là không có người làm chứng rồi, chắc chắn đêm nay chính là hắn đã đến nhà ta trộm đồ
Lúc này Lý Tam mới hiểu ra, nhà họ Lâm buổi tối bị trộm đồ rồi đổ oan cho hắn đây mà, "Ai thèm trộm đồ nhà ngươi chứ
Nhà ngươi có cái gì đáng giá để ta trộm
Ta cho ngươi biết, ta trộm là chỉ có trộm đồ nhà họ Kiều thôi chứ không thèm nhà ngươi, chậc, đúng là chẳng có món gì đáng giá để trộm
Tiền thị đang nằm sát vách tường nghe ngóng tình hình nhà họ Lâm không xa: "..
Cái tên Lý Tam này bị bệnh rồi, hắn nói muốn trộm là chỉ biết trộm đồ nhà chúng ta thôi
Kiều Nhị: "Hắn nói thật vậy sao
Lần sau bảo đại ca đánh cho hắn một trận
Tiền thị: "Để mai ta nói với đại tẩu."