Xuyên Qua Cổ Đại Chủng Điền Dưỡng Hài Tử

Chương 86: Người chết, xẻng tuyết




Đám lính tuần tra cũng đã quen rồi, từ khi trời lạnh đến giờ, mỗi ngày có vô số người dân chết cóng, nhưng bọn họ cũng không thể đưa họ vào thành, cấp trên ra lệnh không cho phép họ vào thành
Mà mỗi ngày xác chết đều do bọn họ khiêng đi tùy tiện tìm hố lớn mà chôn, chuyện này trách ai được
Chỉ có thể trách ông trời mà thôi
Ngày thứ hai, Kiều Triều bọn họ sáng sớm lại xuất phát, hôm nay Lương lão gia tử hạ táng, vẫn là những người đó nâng quan tài
Còn Kiều Triều và Kiều Nhị thì phải đi đào huyệt, Lương gia định chôn lão gia tử ở trong núi, phải đi một quãng đường khá xa, hơn nữa hôm nay còn tiếp tục có tuyết rơi, đường cũng không dễ đi, nói chung rất là gian nan
Chân Nguyệt không đi, cho nên không biết tình hình, Tiểu A Sơ cả ngày chỉ ăn rồi ngủ, không thì lại hướng về Chân Nguyệt cười toe toét, rất là vô tư lự, gần đây Chân Nguyệt đã cho hắn ăn một ít bột củ sen, không cần cả ngày cho bú sữa nữa
Một bên khác, Kiều Triều bọn họ cuối cùng đào xong huyệt, bên này Kiều Đại Sơn bọn họ mang quan tài lên núi, phía sau có một đám người của Lương gia đi theo, mặc áo trắng, đội khăn trắng, một đám nhìn mà thấy thương tâm khóc lóc
Tiếng kèn Xona và tiếng khóc Chân Nguyệt ở nhà cũng nghe thấy, Kiều Trần Thị cũng nghe thấy, nàng phảng phất bị lây nhiễm cũng xoa xoa khóe mắt, “Lương thúc này tốt người biết bao, trước nhìn còn rất tinh thần ai.” Kiều Trần Thị gọi Lương thúc, còn Chân Nguyệt bọn họ gọi là Lương gia gia
Bên kia mọi người cố sức đưa quan tài lên núi, nhưng vì tuyết rơi lớn dưới đất tuyết dày một lớp, người đi đường đã khó khăn, huống chi còn phải mang theo quan tài nặng như vậy, nhưng đây là đại sự nên không ai oán giận, nhiều người đến giúp một tay
Đến khi chôn cất xong, lúc đi về bỗng nhiên có người “A” một tiếng, không lâu sau thì thấy có người từ trên núi lăn xuống
Kiều Triều và Kiều Nhị vẫn ở phía sau nên không biết chuyện gì, cuối cùng phát hiện người của Lương gia trên đường trở về lại bắt đầu cãi nhau, thậm chí còn xảy ra xô xát, liền có người bị đẩy xuống
Người này trước mắt không sao, nhưng chân có vẻ như bị gãy, đầu cũng bị đập sứt mẻ
Kiều Triều bọn họ vừa xuống núi định về nhà thì có người chạy tới hét lớn: “Đinh nhị chết rồi!” “Hả?” Mọi người xôn xao
Kiều Triều bọn họ lại chạy tới nhà Đinh gia, phát hiện Đinh nhị nằm trên giường đã không còn, nhà của Đinh Nhị vốn đã rách nát, hắn cũng không có cha mẹ, một mình một nhà
Một bên trên mặt đất, đầu gỗ còn chưa cháy hết, cả phòng ai vào một lát cũng thấy khó chịu liền đi ra ngoài
Thôn trưởng mấy ngày nay đều bận tối mắt, bây giờ trong thôn lại có người chết, mà lại không biết chết như thế nào
Rất nhanh đã tìm đại phu tới, vừa khám liền phát hiện là do trong phòng đốt lửa sưởi ấm mà đóng kín cửa nên chết
Đại phu nói: “Trong phòng đốt lửa không thể đốt trong phòng kín, người ở bên trong rất dễ chết, bị khí độc mà chết.” “Hả
Trong phòng đốt gỗ có độc?” Có người rất sợ hãi, vì nhà bọn họ thường xuyên làm vậy mà
Đại phu: “Tốt nhất là mở cửa sổ ra, không nên đốt trong phòng kín là được.” Đinh nhị không có người thân, chết cũng không ai lo liệu hậu sự, cuối cùng thôn trưởng chỉ có thể sai người đào hố chôn, dù sao cũng không thể phong cảnh như Lương lão gia tử được
Kiều Triều bọn họ lúc trở về thì đã khuya lắm, cả ngày cảm giác chỉ toàn chuyện, hơn nữa người cũng bị cóng
“Đại phu nói không được đốt lửa trong phòng, sẽ chết người đấy.” Kiều Nhị vừa về liền nói
Kiều Triều: “Nói hình như là không được đóng kín cửa sổ khi đốt lửa.” “À, đúng đúng đúng.” Tiền thị: “Chuyện này chẳng phải là đại tẩu đã nói trước rồi sao?” Không chỉ thế, còn phải để một bát nước ở bên cạnh nữa
Kiều Nhị: “Hình như những người khác không biết, như Đinh Nhị đó, hắn buổi tối sưởi ấm trong phòng, rồi chết luôn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bây giờ thôn trưởng đã đi từng nhà bảo mọi người không được đóng kín cửa sổ khi sưởi ấm
Mấy ngày nay thật là nhiều chuyện, mọi người còn nói Lương gia gia chết không yên, nên mang luôn cả Đinh Nhị đi.” Tiền thị: “… Nói thế thì gượng ép quá rồi
Lương gia gia với Đinh Nhị có quan hệ gì
Sao lại không mang ai mà lại mang hắn
Thấy rõ ràng là tai nạn.” “Đây không phải là những người khác nói vậy sao.” Chân Nguyệt ở bên cạnh nghĩ, chẳng phải là chết do ngộ độc carbon dioxide sao
Xem ra người ở đây không biết
“Trước đây chưa có ai nói chuyện này sao
Trước đây chưa từng có chuyện này sao?” Chân Nguyệt nghi hoặc
Kiều Trần Thị: “Chắc cũng từng có, nhưng mà chúng ta không biết thôi, còn trước kia trong thôn hình như không có ai đốt lửa trong phòng vào ban đêm khuya, chủ yếu là sợ làm cháy nhà.” “Chắc tại mấy hôm nay trời quá lạnh nên mọi người mới làm vậy sao
Năm nay lạnh hơn bình thường nhiều, với cả trước kia cũng không có tuyết rơi nhiều thế này.” Bên ngoài nhà đều đọng một lớp tuyết dày, Kiều Triều bọn họ trở về sau khi nghỉ ngơi cũng mang tuyết trong sân ra ngoài
Đến tận tối thì tuyết mới ngừng rơi, mà đến ngày thứ hai thì thôn trưởng lại tới gọi người, nguyên lai là huyện thái gia phái người đến, kêu tất cả trai tráng trong thôn phải ra ven đường xúc tuyết, nếu không làm thì phải nộp tiền
Kiều gia không nộp tiền, Kiều Đại Sơn, Kiều Đại, Kiều Nhị đều cầm xẻng đi ra ngoài, Kiều Tam không đủ tuổi nên mọi người không cho đi ra, để ở nhà dạy Tiểu Hoa bọn nhỏ học chữ
Bây giờ Tiểu Hoa bọn nhỏ đã biết được rất nhiều chữ, hơn nữa còn biết tập viết trên mặt đất hoặc dùng nước viết lên bàn, còn việc dùng giấy tập viết là không thể, quá tốn tiền, bây giờ Kiều gia còn chưa giàu đến mức giấy bút tùy tiện dùng được
Đi xúc tuyết không có cơm canh, chỉ có thể tự mang theo, nhưng mà trời đang rất lạnh, buổi sáng mang cơm canh đi đến trưa đã sớm nguội lạnh, nên Kiều Trần Thị vốn muốn cho Kiều Tam buổi trưa đi mang cơm cho Kiều Đại Sơn bọn họ với chút nước, không ngờ Kiều Tam lại bị tiêu chảy nên Chân Nguyệt liền nói: “Ta đi cho
Ngươi giúp ta trông Tiểu A Sơ là được.” “Vậy được, ngươi cẩn thận.” “Ừm.” Chân Nguyệt cõng giỏ, trong giỏ để một hộp gỗ và ba ống trúc, dùng vải bông dày bọc kín để giữ ấm, Chân Nguyệt đi rất nhanh, theo dị năng phục hồi càng nhiều thì thể chất của nàng cũng trở nên tốt hơn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trên đường đi Chân Nguyệt gặp rất nhiều trai tráng đang xúc tuyết, cũng thấy vài phụ nữ nhưng ít hơn, nàng đi qua đôi lúc vẫn có người đánh giá nàng, Chân Nguyệt không để ý, nàng dùng khăn che kín mặt, nhanh chóng đi tới
Đi tầm hai khắc (khoảng 30 phút), nàng rốt cuộc cũng thấy được Kiều Đại Sơn và ba người họ, đang cố sức xúc tuyết, có người lúc này đã ngồi nghỉ ở một bên, ăn bánh ngô vừa lạnh vừa cứng
Chân Nguyệt vừa tới thì Kiều Triều thấy có người đến, ngẩng đầu lên thấy là nàng, “Sao ngươi cũng tới đây?” Kiều Triều hơi ngạc nhiên, vì hắn cảm thấy Chân thị không thích ra ngoài cho lắm, ngoại trừ đi ngoài ruộng tương đối thường xuyên, đi chợ cũng không hay đi
Với lại những chuyện như đưa cơm này bình thường nhà có người khác sẽ không tới lượt nàng mới đúng, Kiều Triều tưởng trong nhà xảy ra chuyện gì nên ném xẻng sang một bên, lập tức chạy lên trước: “Sao ngươi lại tới
Trong nhà xảy ra chuyện gì sao?” Chân Nguyệt lắc đầu, bỏ giỏ xuống, “Không có gì, ta mang cơm cho các ngươi thôi, Tam đệ hơi khó chịu trong bụng.” Còn về Tiền thị và Kiều Trần Thị, thời tiết này nàng sợ hai người xảy ra chuyện ngoài ý muốn
Kiều Triều giúp nàng nhặt cái giỏ, một tay nắm lấy tay nàng: “Vậy ngươi tới bên này nghỉ ngơi trước đi.” “Ừm.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.