Nghiêm Bưu mang rổ quay về, "Không cần không cần, ta đào giếng các ngươi trả tiền là được
Kiều Đại Sơn: "Cầm đi, nhà ta rau dưa tươi ngon, tặng cho ngươi nếm thử
Chối đẩy không được, Nghiêm Bưu đành phải nhận, "Nếu dạo này thời tiết tốt, thì có thể đào giếng
Kiều Triều: "Bưu thúc đừng nóng vội, chú xem xét trước đã
"Được
Chờ Kiều Triều và Kiều Đại Sơn rời đi, Nghiêm bà tử xem qua một lượt rổ, "Ôi chao, rau dưa này thật tươi, còn củ cải này thật lớn, không biết Đại Sơn hắn trồng kiểu gì
Giữa mùa đông này rau dưa tươi ngon cũng khó trồng
Lão Nghiêm ngươi nhất định phải đào giếng cho nhà Đại Sơn thật tốt
Nghiêm Bưu: "Lời này của ngươi nói, ta lần nào đào giếng chẳng làm cẩn thận
"Biết biết
Nhà Đại Sơn này có lẽ là thật sự kiếm được tiền, ta trước còn thương nhà họ, tưởng nhà bọn họ nợ người ta rất nhiều tiền, giờ nghĩ lại thấy nên thương cho nhà mình hơn
Nghiêm bà tử thở dài một hơi
Nghiêm Bưu: "Nhà chúng ta tốt đẹp có gì mà phải thương
Nghiêm bà tử lườm một cái, "Người ta Đại Sơn có cả cháu trai cháu gái còn nhà ta đâu
Vợ cũng không có
Nghiêm Túc đang chuẩn bị bước ra lại rụt về phòng, tránh việc mẹ hắn lại lải nhải chuyện cưới vợ
Lúc xế chiều, Nghiêm Bưu mang Nghiêm Túc đến nhà Kiều, Chân Nguyệt trước hết trong sân chỉ một chỗ cho bọn họ, "Bưu thúc, chú xem chỗ này đào giếng được không
Nếu được thì mình đào ở chỗ này
Chân Nguyệt chỉ chỗ từ cửa bếp đi ra, ở ngay bên chỗ phơi quần áo, sau này có thể giặt giũ các thứ ở đây
Nghiêm Bưu cầm xẻng đào thử một chút xem bùn đất, vì thời tiết lạnh, bùn đất đều đông lại nên hơi khó đào, đào một cái hố nhỏ, Nghiêm Bưu sờ thử đất, gật đầu, "Đào thì đào được, có thể sẽ hơi sâu đấy
Chân Nguyệt: "Thế không sao
Nghiêm Bưu: "Tốt, chờ ta về chuẩn bị một chút, nếu thời tiết tốt ta sẽ dẫn người tới
"Được
Kiều Triều lấy một lượng bạc từ trong túi ra, "Đây là tiền đặt cọc
Nghiêm Bưu nhận tiền cất kỹ, "Tốt, vậy ta về trước
"Ừ
Hai người rời khỏi nhà Kiều, Nghiêm Túc nói: "Cha, nhà Đại Sơn thúc xem ra thay đổi lớn quá, trong sân kia không chỉ có con lừa, còn có cối xay đá, nhà kia mái ngói cũng khác, đúng rồi, nhà họ còn xây phòng tắm, mái phòng kia cũng lợp ngói
Mọi người đều nói nhà Đại Sơn thúc kiếm được tiền, con thấy chắc là thật rồi
Nghiêm Bưu lập tức bảo hắn không nên nói lung tung, "Nói nhỏ thôi, nhà Đại Sơn thúc kiếm được tiền là do người ta có bản lĩnh, không được tùy tiện nói với người khác
Trong thôn mấy người đó thấy người ta kiếm tiền thì ra sao, hắn chẳng rõ hay sao
Nghiêm Túc lập tức nhỏ giọng: "Con biết rồi, cha
Con chỉ nói với cha với mẹ thôi mà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghiêm Bưu liếc hắn một cái, "Ta thấy mấy ngày nay Kiều Đại thay đổi cũng nhiều, con sau này có thể giao lưu nhiều với nó
Kiều Đại xem ra tự tin hơn không ít, ánh mắt cũng sáng, nhìn rất phóng khoáng trong trẻo, so với Kiều Đại rụt rè sợ sệt trước đây, bây giờ Kiều Đại cứ như một người khác vậy, bất quá hắn nghĩ có lẽ là vì trong nhà có tiền nên mới đổi
Tiền tài thật sự có thể thay đổi một người, ngoài Kiều Đại ra, những người khác nhà Kiều xem ra cũng thay đổi nhiều, cách ăn mặc của ba đứa con gái cũng khác, nhìn đều lớn thêm không ít, lại còn sạch sẽ, mấy đứa trẻ nhà khác, đứa nào cũng nước mũi chảy ròng còn nhà Kiều thì khác hẳn
Hai ngày sau, tuyết đã tan gần hết, Kiều Triều mang họa cụ đi ra ngoài, "Ngươi xem cần gì ta mang về cho
Trước khi ra cửa Kiều Triều hỏi Chân Nguyệt
Chân Nguyệt: "Ngươi đi xem chỗ bán hạt giống có loại cây ăn quả nào không, mua về chúng ta trồng một cây trong sân
Kiều Triều: "Ngươi muốn loại nào
Chân Nguyệt suy nghĩ một chút, "Cây đào, cây táo gì cũng được
Kiều Triều: "Được
Kiều Triều một mình đi ra ngoài, đi một quãng đường dài, hắn lại lần nữa đến tiệm sách ở trấn, ông chủ vừa thấy hắn liền vui mừng, bức họa lần trước bán được mười mấy lượng bạc
"Đỏ Hoa công tử lại mang tác phẩm xuất sắc nào tới sao
Kiều Triều: "Vừa hay ngày đông, vẽ một bức cảnh tuyết
Kiều Triều mang tranh ra, trong tranh phong cảnh núi non thê lương, tuyết trắng xóa, thôn trang dưới chân núi bị tuyết bao phủ, còn có người trong sân xúc tuyết
Góc phải bên dưới lại có dấu triện đỏ hoa
"Ôi, tranh này vẽ thật tốt, núi kia, tuyết kia, khắc họa rất tỉ mỉ
Giá có thể đề thêm bài thơ thì càng hay, mà thế này cũng tốt lắm rồi
Tám lượng bạc, ngươi thấy thế nào
Ông chủ đưa ra một cái giá
Kiều Triều mắt hơi lóe lên, "Đề thơ thì được nhiều tiền hơn sao
Ông chủ gật đầu, sau lại lắc đầu, "Phải là thơ hợp với tranh, hơn nữa còn phải là thơ hay
Nếu có được ta cho ngươi mười lượng
Kiều Triều: "Ta về hỏi đã, ngày mai ta lại đến
Tranh ta mang về trước
"Được
Sau khi Kiều Triều rời đi, trước tiên đến cửa hàng hạt giống mua hạt giống theo lời Chân Nguyệt, hạt giống đào và táo đều mua hết
Về nhà đưa hạt giống cho Chân Nguyệt xong, hắn đặt bức tranh qua một bên, suy nghĩ một lúc liền bắt đầu cầm bút
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chân Nguyệt đang dùng dị năng ủ hạt giống, nên cũng không xem Kiều Triều đang viết gì
Chẳng bao lâu, Chân Nguyệt làm xong hạt giống, Kiều Triều cũng viết xong thơ, chờ mực khô hắn mới cất kỹ, "Hôm nay không bán tranh, chờ ngày mai lại đi
Chân Nguyệt: "Là có vấn đề gì sao
Kiều Triều lắc đầu, "Không phải, chỉ là muốn điều chỉnh một chút thôi
Chân Nguyệt: "Ừm, tự ngươi làm được là được rồi
Chân Nguyệt nói xong liền ra khỏi phòng, đến góc khuất cầm xẻng bắt đầu trồng cây đào và cây táo, đợi nảy mầm nàng sẽ đem đi trồng chỗ khác
Ngày thứ hai, Kiều Triều cầm tranh lại tới tiệm sách, ông chủ vừa mở tranh ra đã thấy bên cạnh có thơ, "Thương Sơn che hàn ý, tuyết rơi sơn thôn bạch
Nông dân không thưởng tuyết, vẫn còn ký năm sau xuân
« Thương Sơn cảnh tuyết đồ »"
Ông chủ đọc đi đọc lại, sau đó nhìn Kiều Triều, "Hay quá
Công tử đây chắc chắn là người tốt lòng dạ nghĩ đến thiên hạ
Nông dân không hiểu thưởng tuyết, họ chỉ nghĩ đến lúc mùa xuân sang năm muốn gieo trồng
Kiều Triều chỉ ừ một tiếng: "Ừ
"Chữ cũng rất đẹp, nét bút rất tốt
Mười lăm lượng
Sao
Ông chủ nhìn Kiều Triều
Kiều Triều do dự một chút, "Mười tám lượng
Hắn đã học được cách cò kè mặc cả
"Thành giao
Ông chủ cất tranh, đi lấy bạc qua, "Sau này lại có tranh đẹp nhớ mang tới sớm, à, tốt nhất là có cả thơ
Kiều Triều nhận tiền, "Ừ
Đa tạ chưởng quỹ
"Không sao không sao
Ngươi đi thong thả
Ông chủ tiễn Kiều Triều đi rồi lại cẩn thận ngắm bức tranh, cuối cùng vẫn là đọc lại mấy câu thơ kia, gật đầu mãi, "Không tệ không tệ
Mười tám lượng, trước kia bán một tháng đồ ăn cũng không kiếm được nhiều như thế
Kiều Triều đi mua hai khúc xương lớn, lại mua một con cá, sau đó còn mua một hộp bánh ngọt và một chút đồ ăn vặt, lúc đi qua tiệm trang sức còn vào một chút
Lúc về đến nhà đã xế chiều, Chân Nguyệt vốn đang ở trong phòng dùng dị năng ủ hạt giống, làm vậy sau này nàng sẽ không cần cả ngày ra đồng chuyển dị năng cho cây trồng nữa, đây chính là lợi ích khi dị năng của nàng hồi phục mạnh mẽ hơn...