Xuyên Qua Dị Thế Theo Sơn Thần Làm Lên

Chương 14: Cố nhân mất đi, Lý Nguyên ngủ say




Khí thế núi An ngút trời tạo nên công trình vĩ đại
Rất nhiều thôn dân mặt trời mọc thì làm, mặt trời lặn thì về
Lý Nguyên cũng không hiểu sao, cảm thấy có chút buồn ngủ
Có lẽ là do dưới lòng đất khi nãy, tiên lực trong cơ thể tiêu hao quá độ chăng
Lý Nguyên hấp thu linh khí giữa trời đất, chuyển hóa thành tiên lực của mình
Nhưng cái cảm giác buồn ngủ kia vẫn không hề suy giảm
Hắn cảm ứng một hồi lâu, cảm thấy chắc chắn có liên quan đến sự biến đổi của núi An
Núi An tựa như một ông lão ăn quá nhiều không tiêu hóa nổi, dân làng trồng rừng tuy là cứu vãn núi An
Nhưng cây cối hấp thụ chất dinh dưỡng của đại địa, cũng mang đến gánh nặng rất lớn cho núi An
Núi An mệt mỏi, Lý Nguyên tự nhiên cũng bắt đầu cảm thấy không khỏe
Tuy vậy, Lý Nguyên vẫn kiên trì muốn thực hiện việc dẫn nước cho bằng được
Lớp đất nứt nẻ ở đại mạc hoang vu rất khó đào, hơn hai trăm dân làng làm việc ngày đêm liên tục nhưng hiệu quả lại quá nhỏ bé
Việc trồng rừng cũng không thể bỏ dở, vì thế lại phải chia bớt một nhóm người
Đào mương dẫn nước, chắc chắn đây là một mục tiêu phải mất rất nhiều năm mới hoàn thành được
Nắng gắt ở vùng đất hoang càng thêm gay gắt, rất nhiều dân làng bị cháy da, y như nhóm người trồng rừng ngày đầu tiên năm ấy
Nhưng Lý Nguyên đã không còn như trước đây, không còn là tiểu tiên khí yếu ớt đến mức người phàm không thể thấy
Hắn gọi những đám mây nhàn nhạt, cố gắng che chắn ánh mặt trời, tạo chút bóng mát cho dân làng
Lý Nguyên tuy không nói chuyện này với dân làng, nhưng sau một thời gian dài, trong lòng dân làng cũng hiểu rõ, vì thế lại càng thêm cảm kích mang ơn
Họ nghe nói, sơn thần ở bên ngoài chẳng hề quan tâm đến thế sự như vậy
Sơn thần núi An vẫn tốt hơn nhiều
Việc dùng tiên lực kéo dài khiến Lý Nguyên càng có cảm giác mí mắt mỏi rã rời
Tuy vậy, hắn vẫn duy trì tỉnh táo, cùng dân làng đồng tâm hiệp lực, xây dựng tương lai tươi đẹp cho núi An
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thời gian trôi đi
Trong cuộc đời dài dằng dặc của tiên thần, một đời người phàm tựa như bóng câu qua khe cửa, chớp mắt đã tàn
Công trình dẫn nước ở núi An, một khi bắt đầu đào thì kéo dài đến tận bốn mươi năm
Mương nước chạy vòng quanh núi An nửa vòng, cuối cùng dẫn nước đến một lòng chảo ở triền núi
Nơi đó vốn đã có sẵn địa hình lòng chảo nhỏ của vùng đất hoang
Nước trong vắt từ dưới lòng đất tuôn ra, liên tục chảy vào mương, bao quanh núi An, cuối cùng lại chảy vào lòng chảo đó
Lý Nguyên tin rằng, sau vài chục năm nữa, lòng chảo đó sẽ thành một hồ nước màu mỡ
Nơi đó cũng sẽ trở thành nơi sinh tồn quan trọng cho những người phàm ở vùng đất hoang
Bốn mươi năm dẫn nước, Lý Nguyên cũng thuận lợi trả hết nợ cho vị sơn thần kia 150.000 tấn nước sạch
Điều này khiến đối phương phải nhìn Lý Nguyên bằng con mắt khác
Sự thay đổi của núi An, lại càng khiến vị sơn thần đó hết sức tán thành Lý Nguyên
Bọn họ là những vị thần linh chính thống, ai lại hạ mình đi kết giao với phàm nhân
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thần tiên sống thọ cùng trời đất, một đời người phàm trong mắt bọn họ chỉ như kiến cỏ
Phần lớn thần tiên đều không muốn dính líu đến nhân quả phàm trần, còn nỗi khó khăn khổ sở của người phàm, họ làm ngơ coi như không thấy
Cho dù gặp chuyện khó giải quyết cũng chỉ tâu lên trên là xong
Trên kia không quan tâm thì họ cũng lười can thiệp
Gác lại thân phận cao quý, dốc hết tâm sức cùng phàm nhân giữ gìn khu vực cai quản, thần tiên như thế, chỉ có một mình Lý Nguyên
Trong suốt bốn mươi năm qua, dân làng vừa đào mương vừa kiên trì trồng rừng, khiến núi An hoàn toàn khoác lên mình một màu xanh rậm rạp
Giờ đây, núi An đã là một vùng non xanh nước biếc, đẹp đẽ mà tràn đầy sức sống
Chỉ là, những thanh niên năm nào đã trở thành các ông lão bà lão già nua
Họ bị năm tháng làm cho oằn cả lưng, bị gió cát làm mờ cả mắt, nhưng trái tim vẫn trong suốt
Trương Tiểu Nữu đã từng quay về thăm hỏi người thân và dân làng, cũng đến cúng bái Lý Nguyên
Mọi người đều rất vui mừng, chúc phúc cho Nữu muội của họ có cuộc sống hạnh phúc
Khi Trương Tiểu Nữu đang cúng phụng ở miếu sơn thần, nàng kể với Lý Nguyên rằng mình đã thành lập một 【 thư viện Truy Nguyên 】 ở bên ngoài
Tinh thần cốt lõi của thư viện Truy Nguyên có ba điều: Dám đặt câu hỏi, dũng cảm khám phá, trung với lương tâm
Chính là những điều Lý Nguyên từng dạy Trương Tiểu Nữu và mọi người
Lý Nguyên không khỏi cảm thán, cô bé nhỏ ngây thơ đáng yêu năm nào, trong chớp mắt đã thành một bà lão nhăn nheo, học rộng hiểu nhiều
Vận mệnh thật kỳ diệu, thời gian thật khó đảo ngược
Năm xưa, chính là một lần cảm ứng của Nữu muội, mới chính thức bắt đầu màn kịch trong ánh đèn dưới chân núi An, câu chuyện giữa sơn thần và phàm nhân
Trương Tiểu Nữu lại hết sức cảm kích hắn, cảm thấy chính nhờ sự dạy bảo của Lý Nguyên, nàng mới có cơ hội nhìn thấy thế giới bên ngoài
Nắm giữ tinh thần và kiến thức Lý Nguyên dạy bảo, nàng cũng đạt được chút thành tựu ở bên ngoài
Lúc rời khỏi miếu sơn thần, khóe mắt Trương Tiểu Nữu đã ngấn lệ
Cơ thể nàng đã già yếu, lần trở về này, có lẽ cũng là lần chia ly vĩnh biệt
Trương Tiểu Hổ được các lớp hậu bối hầu hạ gian nan chìm vào giấc ngủ, nhưng trong đêm vẫn thường nghe tiếng ho khan
Nhiều năm lao động đã khiến cơ thể hắn tích tụ nhiều bệnh tật, nay tuổi cao sức yếu nên bắt đầu khó chịu
Mấy đứa trẻ lớn lên càng thêm trầm lặng, từng ra sức làm việc, đổ mồ hôi
Nay, đều chỉ còn lại thân thể già nua
Còn chàng thanh niên ở lại thôn núi An dạy học, thậm chí đã âm thầm yên giấc dưới lòng đất
Học sinh của chàng người thì rời khỏi vùng đất hoang, kẻ thì chọn ở lại, tiếp nối tinh thần của tiền bối
Cơ thể phàm nhân cuối cùng vẫn không thể nào địch lại sức mạnh của thời gian
Bọn họ đều đã già
Nhưng Lý Nguyên, vẫn như cũ là dáng vẻ thanh niên lười nhác uể oải đó
Một ngày nọ, Trương Tiểu Hổ cũng ra đi
Lý Nguyên vội vã bay xuống từ trên núi, lại chỉ thấy người thân của Trương Tiểu Hổ đang gào khóc trước quan tài
Còn chàng trai từng là thủ lĩnh trong đám trẻ, đại ca trong đám thanh niên, trụ cột của thôn núi An
Giờ đây đôi mắt đã nhắm nghiền, nằm trong quan tài
Nhưng Lý Nguyên biết, Hổ Oa lớn lên kia, có một trái tim thuần khiết mà tràn đầy tò mò
"Phía trên không trung, thật sự là vũ trụ sao
"Ngoài lửa ra, còn có vật khác có thể phát sáng
"Văn minh phát triển, người phàm cũng có thể bay lên trời sao
Đây là một Trương Tiểu Hổ trẻ trung khỏe mạnh cường tráng, hắn chân chất dâng mình cho đại địa, nhưng cũng có một tâm hồn muốn khám phá bầu trời
"Thần núi lão gia, Trương Tiểu Hổ con xin dập đầu trước ngài
Mong ngài đem nửa bát nước sạch này cho mẹ con
Đây là một Hổ Oa ngây thơ, vốn không tin thần minh nhưng vì nửa bát nước mà quỳ lạy Lý Nguyên
Mới chớm tuổi dậy thì đã biết hiếu thảo
Nhớ lại chuyện cũ như vừa xảy ra, hốc mắt Lý Nguyên đỏ hoe
Lý Nguyên đứng giữa đêm đen như mực, nhìn ông lão an lành trong quan tài, đưa tay ra
Hắn xoa xoa đầu Trương Tiểu Hổ: "Con ngoan, hãy nghỉ ngơi cho tốt nhé
Khi trời sáng, Lý Nguyên thở dài một tiếng, lặng lẽ rời đi
Hắn không muốn làm kinh động nhiều người, làm xáo trộn chuyện tang sự của Trương Tiểu Hổ
Nhưng dân làng nhìn thấy trong quan tài có một quả trám tươi mới, đều biết, sơn thần lão gia đã đến vào đêm qua
Mắt dân làng đều ngân ngấn nước
Những người thế hệ Trương Tiểu Hổ, vốn không thích ăn quả trám chua ấy
Nhưng chỉ cần là của sơn thần lão gia cho, họ sẽ ăn hết cả
Dù chua đến mức đắng miệng, chua đến tê dại
Trương Tiểu Hổ được chôn cất vào lòng đất, phần mộ nằm ở một góc dưới chân núi An
Đó là tâm nguyện của hắn, hắn nói dù chết đi cũng muốn trông coi sơn môn cho sơn thần lão gia, cũng muốn thay dân làng canh giữ rừng cây trái
Cuối cùng Trương Tiểu Hổ đã nằm dưới đất mẹ, nhưng trái tim và linh hồn vẫn luôn là một thanh niên hiếu học, từ đầu đến cuối vẫn hướng mắt về không trung
Hai năm sau khi Trương Tiểu Hổ qua đời, Trương Tiểu Nữu cũng lặng lẽ mất đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi nhận được tin tức, mũi Lý Nguyên chợt cay xè
Nhưng khi hắn biết chuyện, Nữu muội từng cùng anh trai chạy khắp núi, Nữu muội với đôi mắt tràn đầy tò mò kia, đã an nghỉ dưới lòng đất được vài tháng rồi
Lý Nguyên mệt mỏi, một cơn buồn ngủ khó lòng ngăn cản
Hắn không biết là do nỗi bi ai trong tâm dẫn đến, hay là núi An thực sự quá mệt mỏi
Nhìn ánh đèn dầu lấp lánh dưới chân núi, Lý Nguyên tựa lưng vào cây cổ thụ, chậm rãi nhắm mắt lại
Hắn mệt mỏi rồi, muốn nghỉ ngơi một lát
Thân hình Lý Nguyên hóa thành ánh vàng, chậm rãi hòa vào trong núi An
Tiên khí toàn thân hắn giúp nuôi dưỡng núi An, làm dịu đi gánh nặng của núi
Chỉ là, Lý Nguyên không hề hay biết, giấc ngủ này của hắn, sẽ khiến thế gian trải qua những đổi thay lớn lao…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.