Ngay khi đám giặc đêm thừa cơ đánh cắp vàng bạc cùng số y phục giết người của các cô gái kia, Triệu Vãn Quân đã cách trọn ba ngày mới ban bố thông cáo
Chính là để những kẻ đứng sau màn có thời gian tiếp cận số vàng này
Thông cáo như sau:
“Gần đây, phủ đệ Triệu thị bị mất trộm một lượng vàng lớn, số vàng này, trước khi vận chuyển vào Triệu gia đã vô tình dính phải một loại kịch độc mãn tính
Nay, bọn giặc trộm cướp, vàng có thể đã lưu thông trên thị trường
Để loại bỏ nguy cơ tiềm ẩn, kính mong những ai gần đây đã tiếp xúc với bất kỳ loại vàng nào, nhanh chóng đến nha môn kiểm tra và nhận thuốc giải
Những ai chưa tiếp xúc vàng thì xin đừng hoảng sợ, loại độc này chỉ lây qua tiếp xúc trực tiếp với vàng
Để tránh số người trúng độc tăng lên, dẫn đến việc nha môn thiếu thuốc giải, xin mọi người trong thời gian ngắn, đừng tự tiện tiếp xúc vàng vừa có được gần đây
Để tránh phán đoán sai vấn đề, xin những người đã tiếp xúc vàng, tự mình đến lĩnh thuốc
Quy tắc phát thuốc giải của nha môn như sau:
Nếu phái người đến lấy thay, nha môn nhất quyết không phát thuốc giải
Nếu không đến giải độc khi độc phát, nha môn hoàn toàn không chịu trách nhiệm
Xin người đến nhận thuốc giải, đồng thời mang theo vàng đã tiếp xúc
Nếu không, nếu làm ảnh hưởng đến việc nha môn phán đoán tình hình trúng độc, dẫn đến thuốc giải không thể giải trừ hết độc tố, nha môn hoàn toàn không chịu trách nhiệm
Quyền giải thích cuối cùng, thuộc về Kinh thành nha môn của Càn quốc.”
Bản thông cáo đậm mùi quan lại này, tự nhiên là do Lý Nguyên chỉ cho Triệu Vãn Quân viết
Khi đó, Triệu Vãn Quân thậm chí còn hoài nghi Lý Nguyên trước kia có phải từng làm văn thư quan chuyên nghiệp không
Lý Nguyên lại nói: Việc đơn giản thôi
Ở thế giới trước của hắn, học sinh tiểu học cũng có thể viết được loại thông cáo này
Chỉ có điều ở dị giới cổ đại này thì, nó lại có chút gây chấn động
Thông cáo vừa được ban ra, Lý Nguyên cùng Triệu Vãn Quân liền khoanh chân ngồi trong nha môn chờ những người có liên quan tự đưa tới cửa
Vàng bạc ở kinh thành liên tục bị trộm, giá trị thị trường có liên quan đã âm thầm tăng lên không ít, thường dân cơ bản không thể tiếp xúc được với vàng
Mà số vàng kia đều trúng kịch độc, những kẻ mang vàng dính kịch độc tới cầu xin thuốc giải, ít nhiều gì cũng đều có chút liên quan đến đám giặc trộm kia
Nếu ai sợ lộ tẩy, không tới cầu xin thuốc thì có chết Triệu Vãn Quân cũng sẽ không quản
Nhiều nhất cũng chỉ báo với hoàng đế Càn quốc một tiếng
Những kẻ mà chết cũng không sợ, lại càng không thể khiến hoàng đế tò mò đi điều tra chuyện này, để tránh liên lụy đến con cháu
Kinh thành có chút náo loạn
Danh tiếng Triệu ty nha, ở kinh thành vô cùng cao, lập tức rất nhiều dân thường đều chạy tới nha môn vây xem
Bọn họ thì không có vàng, nhưng bọn họ có thể ăn dưa hóng chuyện mà
Một đám người chen chúc vây kín nha môn, nhưng cũng không phải để gây rối
Trong bóng tối
Một đám người tụ tập, bí mật bàn luận chuyện trúng độc này
“Cái con Triệu Vãn Quân đáng chết này, thế mà lại bôi độc lên vàng ư?!”
“Trước đây sao không thấy nàng dùng thủ đoạn độc ác như thế, thật đáng chết!”
Có người kinh nghi lên tiếng
“Nàng không sợ những tên dân đen kia cũng sờ phải vàng sao?”
“Kẻ nghĩ ra chủ ý này, chắc tâm địa đen tối rồi!”
“Thật không phải người!”
Có tiếng chửi mắng nhắc tới, vô cùng độc ác
“Nếu là độc kế, vậy thì toại ý ngươi!”
“Ngươi cho rằng những dân đen kia không tiếp xúc được với vàng, thì sẽ không tham gia vào chuyện này?”
“Hừ, tiếc là tiền tài làm mờ mắt người!”
“Ta đây muốn đem chỗ vàng đó phát tán ra, cho ngươi buồn nôn chơi!”
“Ngược lại muốn xem xem ngươi sẽ đối phó thế nào với lũ dân đen đó!”
Có người hung hăng tính toán
—— Rất nhanh
Ngoài nha môn có một nhóm dân đen tới
Những người này đều nói mình bị trúng độc, có người mang theo vàng đã tiếp xúc, lại có người tay không đi tới
Bọn họ vây quanh ngoài nha môn, ồn ào lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tính chất này không giống như là vây xem ăn dưa
“Triệu ty nha, Triệu ty nha đâu!”
“Chúng ta lỡ tiếp xúc với vàng rồi, không phải nha môn bảo phát thuốc giải sao, nhanh phát cho chúng ta đi chứ!”
“Nhỡ mà độc phát thì có chết người, có tính là lỗi của nha môn không?”
Những người dân này ở bên ngoài la hét lớn
Nếu không phải có nha dịch ngăn cản, thêm việc Triệu Vãn Quân ngày thường uy tín rất tốt, thì bọn họ đã xông vào rồi
Đương nhiên, bọn họ không dám xông vào nha môn, thật ra là sợ nhất bị chụp cho cái mũ tụ tập mưu phản
Náo thì náo, chứ xông vào nha môn đòi giải thích
Mấy người dân thường thấp cổ bé họng này đâu dám
Cũng giống như thời đại bây giờ, ai dám xông vào đập phá đồn công an, có tên điên nào dám làm thế
Chẳng lẽ tự mình muốn chết còn muốn liên lụy con cháu hay sao
Người tụ tập ngày càng đông, cuối cùng thậm chí kinh động cả thành nha
Trong đại đường nha môn
Trong phòng Triệu ty nha
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Triệu Vãn Quân đang lo lắng đi tới đi lui
“Bọn người phía sau màn thế mà lại lợi dụng dân đen, phát tán vàng, dụ dỗ dân đen trúng độc, sau đó tới nha môn lĩnh thuốc giải…”
“Phải làm thế nào mới ổn thỏa đây?”
Nàng có chút lo lắng, thành nha vừa mới mắng nàng một trận
Trách nàng không nên làm vậy, nếu trong ba ngày không nghĩ ra biện pháp đối phó, thì chỉ có thể nhanh chóng giải độc cho dân trước
Lý Nguyên ngồi ở một bên, gãi cằm, như đang suy nghĩ điều gì đó
Nha dịch đến báo, nói số dân đến "nhận thuốc giải" ngày càng nhiều
Triệu Vãn Quân sứt đầu mẻ trán, liền vội hỏi Lý Nguyên:
“Đối phương tương kế tựu kế, khiến dân chúng tạo áp lực cho chúng ta, ngươi có biện pháp gì không?”
“Ta sắp lo muốn chết mất rồi!”
Lý Nguyên liếc nàng một cái:
“Lo lắng thì có ích gì, đối phương còn độc ác hơn chúng ta, đang chờ chúng ta thỏa hiệp đó.”
Triệu Vãn Quân mắt phượng trừng trừng:
“Nhưng đó là dân lành vô tội, người trúng độc ít nhất cũng phải đến trăm người!”
“Nếu còn tiếp tục ồn ào, đợi thành nha không chịu được, thì hoàng thành sẽ phái người tới!”
“Đến lúc đó quá trình rườm rà, nếu chậm trễ, dân chúng vô tội bị độc phát mà chết, ngươi và ta sao có thể an tâm được?”
Nghe tiếng ồn ào náo động bên ngoài, Lý Nguyên không nhanh không chậm:
“Sau khi đã thông báo rồi, còn dám đi tiếp xúc với vàng dính độc kia, thì không tính là người vô tội.”
Lời Lý Nguyên rất lạnh, nhưng biểu tình rất nhẹ nhàng
“Nếu đối phương lấy dân làm tiên phong, vậy thì chúng ta cái gì mà không phải là thao tác trong kế của đối phương đâu?”
Hắn vươn vai, biểu tình lạnh nhạt
Đôi mắt đẹp của Triệu Vãn Quân ngưng lại:
“Ngươi có biện pháp gì?”
Có lẽ do sự lạnh nhạt của Lý Nguyên ảnh hưởng, bất tri bất giác, Triệu Vãn Quân khôi phục lại một chút tỉnh táo
“Thuốc giải có đủ không?”
Lý Nguyên thuận miệng hỏi
Triệu Vãn Quân vội vàng nói: “Chế rất nhiều rồi.”
“Nhưng nếu cứ trực tiếp phát, chẳng phải là trúng kế của đối phương sao?”
Lý Nguyên nhíu mắt lại:
“Ngươi cứ nói là thuốc giải không nhiều, chỉ còn khoảng một trăm phần thôi.”
“Nói là cần thời gian để điều chế lại thuốc, mà nha môn đối xử bình đẳng với mạng người, đối với những người đến cầu cứu, không phân thân phận, chỉ luận sớm muộn.”
Triệu Vãn Quân cũng khôi phục năng lực suy nghĩ:
“Ngươi muốn dùng kế nghi binh
Lừa những kẻ đứng sau màn kia ra?”
Lý Nguyên mỉm cười: “Nghi binh cái gì, nha môn chuẩn bị cũng chỉ có chừng đó thuốc giải thôi!”
“Không cho mấy con quỷ tham lam kia chết đi thì, bọn chúng không biết trân trọng sinh mạng đâu!”
Triệu Vãn Quân chấn kinh:
“Ngươi đang hại chết dân lành vô tội đó!”
Đối với sự chấn kinh của Triệu Vãn Quân, Lý Nguyên lại cười thật sự
“Ngươi ngốc à, ta đang nhắm vào lũ đứng sau màn kia mà!”
“Những kẻ đứng sau màn còn tiếp xúc với độc sớm hơn dân thường kia!”
“Muốn chết thì cũng phải để đám có liên quan đến đám giặc kia chết trước!”
“Chúng ta cứ giải cứu trước nhóm dân hiện tại, sau đó thì cho họ giải độc ngay trong nha môn luôn!”
“Sau đó thì nói là thuốc giải không còn nhiều, mỗi ngày có hạn ngạch, ai tới trước thì được giải độc trước.”
“Ngươi nói đám phía sau màn kia có cuống không?”
“Nếu như đám dân bị trúng độc kia thật sự mà lĩnh hết thuốc giải hàng ngày thì, ai sẽ giải độc cho bọn chúng đây?”
Lý Nguyên ngừng lại một chút, vẻ mặt vẫn không hề dao động
Sau đó lại nói ra một điểm mấu chốt khác:
“Hạn chế phát thuốc giải cũng có một mối lo khác.”
“Đám dân đen kia nhất thời mỡ heo làm mê muội đầu óc, nhưng đợi đến khi độc tố từ từ bộc phát triệu chứng, ta không tin chúng không hối hận!”
“Đến lúc đó, chính là thời điểm dụ hết những kẻ đứng sau màn kia ra mặt!”
“Đồng thời, một bộ phận dân đen bị độc phát đau đớn sẽ khiến cho những kẻ đang dao động kia chấn nhiếp.”
“Khiến bọn chúng không dám chen vào chốn náo nhiệt này!”
Vừa nói, trên mặt Lý Nguyên lại lộ ra một tia suy ngẫm
“Lại nói, chúng ta vẫn còn chưa có "người tam trùng trúng độc" sao?”
“Trừ khi tên này không sợ chết, nếu không thì không lo hắn không tìm tới chúng ta!”
“Chúng ta có quyền tiên cơ, hoàn toàn có thể vững chãi, chiêu nào đỡ chiêu đấy.”
“Ta không biết tại sao mà thua!”
Trong mắt Triệu Vãn Quân tràn đầy những tia dị sắc
Lời Lý Nguyên tuy lạnh lùng, nhưng lại có tác dụng
Vậy cứ xem xem bọn chúng, muốn vàng hay là muốn mạng
Triệu Vãn Quân hiện tại không vội nữa, gọi mấy nha dịch đến, phân phó một phen, rồi cũng ngồi bịch xuống ghế
Sự lo lắng vừa rồi đã khiến nàng tinh thần mệt mỏi thật rồi
Lý Nguyên vẫn mang bộ dạng lười nhác, lạnh nhạt kia
“Các ngươi đó, chính là dễ bị tư tưởng trói buộc.”
“Đổi lại trước khi ta xuyên không thì… ách khụ khụ khụ.” "Khi đối phương sử dụng loại mưu kế này, cũng có nghĩa là, bọn họ không còn cách nào khác
"Cho nên, mới chọn cách liều lĩnh làm chúng ta buồn nôn
"Ý đồ làm chúng ta nóng nảy, mất đi cân nhắc, bọn họ mới có thể đạt được mục đích đục nước béo cò, loạn lạc cầu sinh
"Ngươi một khi chiếu theo tư duy này mà nghĩ, đứng ở góc độ của đối phương cẩn thận thăm dò, phương pháp ứng phó tự nhiên cũng sẽ xuất hiện
"Những người đứng sau màn kia, cơ bản đều có chút thân phận, cảm thấy tính mạng của mình trân quý hơn so với dân thường
"Một khi chúng ta hạn chế số lượng thuốc giải, bọn họ lập tức sẽ nhảy ra
"Lúc này, ngươi cần phải chú ý phân biệt thân phận, mặt mũi của những người đến xin thuốc giải
"Dân thường sao, nếu bối cảnh trong sạch, giải độc xong thì cứ để đi
Nếu người đến là quan viên, hừ hừ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Hoàng kim nhiễm độc chỉ có một nhóm đó thôi
Về thẩm vấn, ngươi còn rành hơn ta
"Đồng thời, việc lĩnh thuốc giải, chỉ được một lần, không có lần thứ hai
"Mỗi người đến, đều phải để họ đăng ký tên vào sổ, bất kể ai trúng độc, cũng chỉ có thể phát một lần thuốc giải
"Nếu có kẻ tham lam không biết điều, vậy thì tự mình gánh chịu hậu quả
"Vốn dĩ, kế sách ngoan độc này cũng chỉ nhằm vào đám người cấu kết sau lưng đám phi tặc kia
"Những người dân vì lòng tham mà bị trúng độc, nguyện dùng mạng đổi tiền, vậy cũng đừng trách chúng ta
"Dù sao, thông cáo đã được phát trước rồi
"Kế sách này tuy độc, nhưng lại có thể tẩy sạch một phen kinh thành
Triệu Vãn Quân nghe kỹ, vẻ mặt suy tư
Bọn họ từ trước đến nay đều đứng ở góc độ nha môn để suy nghĩ sự tình
Quan bắt trộm, lẽ trời
Ai lại đi nghĩ đám trộm nghĩ cái gì chứ
Hóa ra, khi gặp phải những lúc khó xử, cũng có thể đứng ở góc độ của đối phương, đi suy xét mấu chốt của vấn đề
Mà mấu chốt nhất của chuyện này lại nằm ở chỗ, những người sau màn đó bị trúng độc trước
Cho dù nha môn không nhúc nhích, những người sau màn kia cuối cùng cũng sẽ phải lộ diện thôi
Rải vàng nhiễm độc, cổ động dân chúng
Vậy thì các ngươi chết trước
Dân chúng ta cứ từ từ chữa trị
Ngươi cứ tiếp tục trốn, ta hỏi ngươi..
Ngươi muốn mạng hay không?...