Xuyên Qua Nho Nhỏ Thổ Địa Bà

Chương 13: Này cái tiểu thổ địa cùng trước kia không giống nhau




Lệ Nương vội vàng lùi lại mấy bước, đề phòng địa đạo: "Ngươi, ngươi muốn làm gì
Ngươi nên biết lời ngươi nói có giá trị, coi như ta không thể làm gì ngươi, nhưng ngươi cũng đừng hòng trực tiếp g·i·ế·t ta
Đại Thanh hừ lạnh một tiếng, phát ra âm thanh trầm đục từ lỗ mũi, "Ngươi hãy nhớ kỹ lời ta nói, nếu ta thấy ngươi còn có ý đồ xấu với cô bé thổ địa kia, ta sẽ san bằng hang ổ của ngươi
Lệ Nương lập tức mở to mắt nhìn, không thể tin được nói: "Ngươi thật sự che chở nàng như vậy sao
Lẽ nào ngươi lại có tình cảm với một thổ địa thần là con người
Nàng cảm thấy rất buồn cười, mấy thổ địa thần trước đó nàng còn không giải quyết được đã bị gã này chinh phục, tuy nói không ai thật sự thấy gã ăn, nhưng bọn họ đều đi theo gã, sau đó thì không xuất hiện nữa
Những người mất tích đó đều được gã bảo vệ sao
Ai mà tin được chứ
Loại người như gã sao có thể đột nhiên thay đổi tính tình, thật sự che chở một thổ địa thần nhỏ bé
Chuyện đó cũng giống như bảo nàng tin chó sói ăn chay, thỏ ăn thịt vậy, làm sao có thể
Đại Thanh lạnh lùng nhìn chằm chằm nàng, tỏ vẻ không thèm quan tâm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Thiên Cơ nương nương nói, đỉnh núi này chỉ có một tiên vị chủ quản
Thay vì đến lúc tranh giành, ta không ngại mất chút thời gian hiện giờ
Lệ Nương cảm nhận được s·át khí mạnh mẽ, "Xem như ngươi lợi hại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đến cái giỏ đang biến hóa trên tay cũng không thèm quan tâm, trong nháy mắt biến thành bản thể, một con hồ ly đỏ rực đột ngột chui vào rừng cây rậm rạp rồi biến mất
Lệ Nương chạy rất xa, thấy Đại Thanh không đuổi theo mới dừng lại thở dốc, phát hiện mình không biết từ lúc nào đã dựng hết lông, trông như thân thể phình gấp đôi
Một con thanh mãng tu luyện thành tinh nổi tiếng là máu lạnh, vậy mà lại thích một con người, mà người này lại còn là thổ địa thần?
Nàng vẫn cảm thấy chuyện này thực sự quá hoang đường
Xem ra Thiên Cơ nương nương cũng không hề hoàn toàn tin tưởng nàng, mất hết mặt còn mang bao nhiêu linh nguyên đi lấy lòng
Dù sao kẻ thức thời mới là người tài giỏi, nếu Thiên Cơ nương nương đã có người thay thế tiểu tiên ở Hòe Thụ thôn, mà người đó hiển nhiên không phải nàng, vậy thì không cần phải tranh giành và lấy lòng bà ta nữa
Cũng không cần quan tâm Đại Thanh đến cùng có thực sự động lòng với cô thổ địa thần nhỏ bé kia hay không, hay chỉ là giăng một cái bẫy lớn hơn, hiện tại cũng không phải lúc nàng nên suy nghĩ đến những chuyện đó
Dù sao, Thiên Cơ nương nương, Đại Thanh và cả con bé thổ địa kia hiện tại đều là cái đinh trong mắt nàng, bọn chúng càng tranh giành càng tốt, tốt nhất là cả hai cùng bị thương
Nàng không chắc Đại Thanh đã biết hang ổ thật sự của mình hay chưa, nhưng cẩn tắc vô áy náy, vẫn nên dọn nhà thôi
Tìm một nơi bí ẩn hơn để ẩn náu, âm thầm theo dõi tình hình
Lệ Nương quay đầu liếc nhìn nơi chân núi phát ra ánh sáng trắng huỳnh quang, đôi mắt u lãnh không thể hiện bất cứ cảm xúc gì, rồi không chút do dự biến mất vào rừng sâu
..
Kim Tĩnh ngồi ở cửa phòng thần phơi nắng, ánh mặt trời ấm áp chiếu vào người dễ chịu, hình như từ khi đảm nhận công việc đến nay nàng mới có được lần nhàn nhã như vậy
Từ nhỏ nàng đã biết mình không thể so với người khác về gia thế, cha mẹ, tài hoa hay thiên phú… Tóm lại là thuộc dạng người bình thường, duy nhất nàng có thể nỗ lực đó là cố gắng, cố gắng học hành, cố gắng làm việc
Thiên phú học hành của nàng không bằng người khác, đặc biệt là cái kiểu chơi đùa bình thường, chỉ cần trước kỳ thi ôn mấy hôm là có thể đứng đầu bảng, thực sự khiến người ta ghen tị
Dù cố gắng đến mấy nàng cũng chỉ giữ ở mức trung bình
Công việc của nàng cũng không thuận lợi như người ta, người ta chưa tốt nghiệp đã được các công ty đến trường săn đón, còn nàng thì vắt óc viết sơ yếu lý lịch, chạy sút chân mới tìm được việc làm… May sao những cố gắng đó đều có hồi báo, trong khi người khác đi làm vài năm vẫn là người “ăn bám” thì nàng đã trả góp được tiền nhà, còn dư chút đỉnh trong thẻ để dành mua xe
… Cái giá phải trả cho những cố gắng này là, nàng nhận ra mình chưa bao giờ được như bây giờ, thảnh thơi, lười biếng, nhàn nhã phơi nắng
… Những chuyện đã trải qua trong đời hiện ra như những thước phim câm lướt qua trong đôi mắt mông lung của nàng, càng lúc càng mơ hồ, càng lúc càng xa xôi
Những nỗ lực và phấn đấu đều không còn liên quan gì đến nàng, nhưng trong lòng Kim Tĩnh lại không hề tiếc nuối hay thất vọng
Ngược lại, nàng rút ra một kết luận vô cùng quan trọng - chính vì những cố gắng đó mà nàng mới có cơ hội trở thành thổ địa thần hiện tại, mới giúp nàng tiến vào hàng ngũ bất tử
Tất nhiên, có bất tử được hay không còn phải xem nàng có vượt qua được khó khăn trước mắt hay không
Vậy nên, hãy cứ tiếp tục cố gắng
Như vậy mới có thêm nhiều cơ hội nhàn nhã tắm nắng
Mặt trời dần lặn về tây, trong khe núi gió âm thổi từng cơn, vô số âm hồn từ khắp các ngõ ngách chui ra, dần dần tụ lại
Kim Tĩnh đứng dậy, vươn vai một cái, ngáp dài, thu lại ghế tròn vào không gian hư vô, rồi gọi tiểu đào thụ: “Được rồi, bắt đầu làm việc —"
Làm việc
Làm việc gì
Yêu Yêu thân hình nhỏ xíu như một quả cầu nhung màu hồng phấn từ trong không gian của tiểu đào thụ nhảy ra, mấy lần đã nhảy đến cạnh Kim Tĩnh, ngẩng đầu hớn hở hỏi: “Tiểu thổ địa, tiểu thổ địa, chúng ta bắt đầu làm gì vậy?” Kim Tĩnh cúi đầu nhìn sinh vật nhỏ dưới chân, ha, hăng hái nhỉ
Chả khác gì mình lúc mới đi làm là mấy, rất biết điều lại còn hăng hái nữa chứ
Cấp trên hay sếp nói gì cũng lập tức bày tỏ thái độ rất tích cực
Đương nhiên cái kiểu này thì có mặt tốt nhưng cũng có mặt không tốt
Mặt tốt là ông chủ sẽ yêu thích nhân viên kiểu này hơn, lúc tăng lương hay thăng chức gì cũng sẽ xem xét thái độ của nhân viên, nhưng mặt không tốt chính là nếu tất cả mọi người không có biểu hiện như vậy thì mình bày tỏ thái độ quá mức như vậy thì mọi người sẽ nhìn mình thế nào
Dễ bị cô lập lắm đó…
Khóe miệng Kim Tĩnh khẽ nở một nụ cười dịu dàng, nàng quay đầu nhìn Tân đang ở trong không gian của tiểu thụ
Do giao kèo, giờ Kim Tĩnh dù đẳng cấp chưa đủ để nhìn xuyên không gian của tiểu đào thụ nhưng thông qua mối quan hệ giao kèo với linh thể của tiểu đào thụ là Yêu Yêu, nàng có thể thấy rõ tất cả ở bên trong
Tân lẳng lặng cuộn tròn ở trong đó, giống như một cục bông đen sì
Cậu ta cứ như thể câu nói vừa rồi chẳng liên quan gì đến mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kim Tĩnh không nói gì nữa, thu lại ánh mắt, chỉ vào những du hồn đang dần dần kéo đến phía trước phòng thần, nói với Yêu Yêu: “Này, Yêu Yêu, ngươi đến cái gò đất nhỏ ở kia trước đi… “ Yêu Yêu dùng ngón tay nhỏ xíu, xác nhận lại: “Tiểu thổ địa, là chỗ đó phải không?” Kim Tĩnh gật đầu, thế là gia hỏa nhỏ này không hỏi vì sao phải đến đó, cũng chẳng hỏi có an toàn hay không, rốt cuộc khắp nơi đều có u hồn đang rình mò
Không nói một lời, quả cầu nhung màu hồng nhỏ xíu, thoăn thoắt nhảy nhót trên cành cây ngọn cỏ, hướng gò đất bay tới
Ngay lúc đó, Tân đột nhiên, từ không gian của tiểu đào thụ lao ra, nhanh hơn ngăn trước mặt Yêu Yêu, "Ngươi không thể đi
Yêu Yêu ngơ ngác, "Tại sao vậy
Tiểu thổ địa bảo ta đến đó mà…"
Tân hung hăng liếc Kim Tĩnh một cái, rồi cứng giọng nói với Yêu Yêu: "Ta nói không được đi là không được đi
Khắp nơi toàn những cô hồn dã quỷ đói khát chỉ muốn thôn tính, trong mắt chúng, linh thể thuần khiết như quả cầu nhung này không khác gì một viên kẹo đường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.