Xuyên Sách Thập niên 1970: Nữ Phụ Không Làm Liếm Chó, Quay Đầu Làm Ngươi Đại Tẩu

Chương 5: Trương Tuệ ăn thiệt thòi chịu thua, chó cắn chó tiết mục online




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Nhìn đi, không có mà
Trương Tuệ, hướng ta xin lỗi, ngay bây giờ
Lập tức
Lập tức
Trương Tuệ siết chặt lòng bàn tay, không muốn cúi đầu trước mặt đối phương, nhất là ở trước mặt nhiều người như vậy
Nàng gắt gao mím chặt môi, dùng sức đến nỗi các đốt ngón tay trắng bệch
Nước mắt cứ thế tuôn trào, không cần tốn tiền tựa như, đã tràn đầy hốc mắt, dường như chỉ một giây sau sẽ rơi xuống
Ánh mắt cầu cứu, nhìn khắp mọi người tại chỗ
Không thể không nói, nàng rất biết lợi dụng ưu thế bản thân, luôn luôn bày ra bộ dạng yếu đuối này, khiến người ta mềm lòng
Nhưng đáng tiếc, hiện tại người có lý là ta, chỉ là muốn nàng nói lời xin lỗi mà thôi, người khác không có lý do gì để ngăn cản
Ngay lúc nàng thất vọng cúi mắt, Trịnh Kim Hoa đột nhiên ánh mắt sáng lên
"Ê ~ khoan đã
Còn một chỗ chưa lục soát mà
Mọi người đều nhìn về phía nàng, trong mắt Trương Tuệ càng tràn đầy hy vọng
Hút đủ ánh mắt mọi người rồi, nàng cười nói, từng bước một tiến lại gần: "Trên người Hinh nha đầu vẫn chưa lục soát
Rất có thể nàng đã giấu vòng tay ở trên người
Lý Phương lập tức che chắn con gái trước mặt: "Không được
Hinh nha đầu không phải phạm nhân, ngươi không thể đối xử với con bé như vậy
Trương Lan Hinh vỗ vỗ tay nàng trấn an: "Con có thể cho ngươi lục soát người, nhưng xin lỗi cũng phải tăng thêm điều kiện, nếu không lục soát ra được, Nhị thẩm cùng Trương Tuệ nhất định phải cùng nhau thành tâm thành ý cúi đầu xin lỗi
"Không thành vấn đề
Trịnh Kim Hoa một lời đồng ý ngay, chắc chắn nàng đã giấu vòng tay trên người, nếu không đại tẩu làm sao phải ngăn cản
Lý Phương thì lại vô cùng đau lòng, con gái nàng, rõ ràng không làm sai điều gì, lại phải vô duyên vô cớ gặp những chuyện này
Tất cả là do nàng vô dụng, không bảo vệ được con bé
Nhưng lục soát loạn cả lên một trận, nhưng vẫn không có gì
"Sao có thể như vậy
Trương Lan Hinh chậm rãi cài xong nút áo cuối cùng: "Không có gì là không thể, không lấy thì chính là không lấy
"Ta không tin
Lại để ta lục soát một lần nữa
Trịnh Kim Hoa vẻ mặt hớt hải đi tới, còn muốn nắm lấy quần áo nàng
Trương Lan Hinh một tay đẩy người ra, nhanh chân đi ra khỏi phòng
"Ta có thể tha thứ cho ngươi một lần, không có nghĩa là sẽ tha thứ cho ngươi lần thứ hai
Nhị thẩm, vở kịch này cũng nên hạ màn thôi
Trương Lan Hinh cùng mẹ nối tiếp nhau đi ra khỏi cửa, Trịnh Kim Hoa là người đi ra sau cùng, vịn eo mặt có chút đau đớn
"Lục ra được không
Cố Xuyên Hạo sốt ruột hỏi han, lắc đầu: "Không có, cũng không biết con bé chết tiệt này đã giấu vòng tay ở đâu
"Nếu không lục soát được, thì đừng có ngậm máu phun người nữa
Nhị thẩm, còn có Ngũ muội, mau xin lỗi ta
"Ôi chao, cũng chỉ là hiểu lầm thôi mà, mọi người đều là người một nhà cả, Hinh nha đầu đừng làm khó chúng ta nữa
Cười xòa một tiếng cho qua, cười xòa một tiếng có được không
"Nhị thẩm lục soát phòng con, cũng không cảm thấy là làm khó con
Nếu các người không xin lỗi, vậy mọi người cứ hao tổn với nhau như vậy đi
Đợi ngày mai trời sáng, con sẽ tìm trưởng thôn đến phân xử cho công bằng
Chuyện xấu trong nhà không thể để truyền ra ngoài, Trương Tòng Võ rất coi trọng mặt mũi, liền đá vợ mình một cái: "Còn không mau xin lỗi, làm lớn chuyện muốn cho bà đẹp mặt à
"Tôi sai rồi, xin lỗi
Trịnh Kim Hoa bên này bị ép nói xin lỗi, coi như có thành ý, còn Trương Tuệ vẫn còn lần lữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trương Tòng Võ còn muốn đá con gái thêm một cái, nhưng lại ngại con rể tương lai ở đây, giơ chân lên rồi lại thôi
Cố Xuyên Hạo không muốn nàng khó xử, quyết đoán đứng ra nhận thay: "Là ta đồng ý điều kiện của ngươi, cho nên để ta thay Tiểu Tuệ xin lỗi ngươi, cũng hợp lý mà
Trương Lan Hinh, xin lỗi, là ta hiểu lầm ngươi, mong ngươi tha thứ cho
Hắn như vậy có thể co vào giãn ra, khiến cho Trương Lan Hinh có chút nhìn trúng, nhưng chỉ một chút xíu thôi, về sau ghét vẫn hoàn ghét
"Không được, ngươi nói xin lỗi không có tác dụng gì cả, ta chỉ cần Trương Tuệ xin lỗi
Nữ chính càng miễn cưỡng, nàng lại càng muốn ép nàng, ai bảo nàng ta trước đây đã gây sự với mình, bị làm khó cũng đáng, cứ từ từ mà chịu thôi
Đột nhiên cảm thấy mình có tiềm chất phản diện, Trương Lan Hinh vội dừng lại cái ý nghĩ nguy hiểm này, nàng rõ ràng là đóa hoa tích cực hướng lên của tổ quốc mà
Không khí lại trở nên giằng co, Trương Tòng Võ thật sự chịu không nổi tính khí này, từ sau lưng đạp con gái một cái: "Còn không mau xin lỗi đi, đừng chậm trễ thời gian về nhà ngủ của ta
"Tấm nhị bá, sao bác có thể đối xử với Tiểu Tuệ như vậy
Bác đang bạo hành, điều đó là không đúng
"Sao lại như thế này, nó còn chưa đến nhà ngươi, thì vẫn còn là người Trương gia ta, ta quản giáo con gái như thế nào, hiện tại còn chưa đến lượt ngươi nhúng tay vào
"Ngươi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đối với những người không biết đạo lý, Cố Xuyên Hạo cũng hết cách
Đối với người cha nóng tính, Trương Tuệ vẫn còn rất sợ hãi, mặc dù có vị hôn phu bên cạnh, nàng cũng không dám lần lữa nữa
Ông ấy nói một câu cũng có lý, chưa gả đi thì bản thân chỉ có thể im lặng chịu đựng
"Tứ Tỷ, xin lỗi, là ta sai rồi
"A
Sai ở chỗ nào
Ngươi cố ý hãm hại ta, không thể dễ dàng bỏ qua như vậy
"Sai ở chỗ, sai ở..
sai ở chỗ không nên nghe lời người khác xúi giục, muốn lừa ngươi đi
Ta cho là hắn thật lòng thích ngươi, còn muốn tác hợp hai người, không ngờ hắn dám lừa ta
Thật xin lỗi, sau này ta sẽ không làm như vậy nữa
Nàng ta vẫn có đầu óc đấy, biết đẩy hết sai lầm cho đồng bọn, tự mình phủi sạch
Trương Lan Hinh cũng không nghĩ rằng một lần lại có thể đánh cho nàng ta không gượng dậy nổi, nghe vậy cũng không làm khó dễ nữa
"Ta chấp nhận lời xin lỗi của ngươi, chỉ mong ngươi thật sự biết sai, không tái phạm chuyện dại dột nào nữa
Nói xong, nàng liền xoay người về phòng, nhốt tất cả ồn ào ngoài cửa
Trương Tuệ hằn học nhìn bóng lưng nàng, lúc tựa vào lòng Cố Xuyên Hạo thì lại là bộ dạng yếu đuối
"Cố đại ca, xin lỗi, cũng là do lỗi của em
Nếu không phải tại em, anh cũng sẽ không đi theo chịu mất mặt
"Sao có thể trách em được, em cũng chỉ là bị kẻ xấu lừa gạt thôi
Cố Xuyên Hạo không hề trách móc nàng, Trương Tuệ nói gì hắn cũng đều muốn tin, hắn chỉ tự trách mình không bảo vệ tốt cho nàng
Người già không chịu nổi đêm khuya, đứng một lát đã mười phần mệt mỏi
"Được rồi, mọi người giải tán hết đi
Ông cả lớn tiếng ra lệnh, mọi người trong sân liền tứ tán rời đi
Người khác Trương Lan Hinh không biết, nhưng dù sao nàng cũng đã có một giấc ngủ ngon, lúc thức dậy thì mặt trời đã lên cao
Trong bếp vọng ra mùi thơm của món bánh bao hấp, nàng vội chạy tới
"Mẹ
Mẹ đang hấp bánh bao hả
Sao không gọi con dậy phụ
"Ừ đúng rồi, hôm qua con ngủ muộn, nên muốn cho con ngủ thêm một chút
"Hì hì, mẹ thương con nhất ~"
"Lớn chừng này rồi mà còn làm nũng, nhanh cầm bát đũa ra chuẩn bị ăn cơm thôi
"Vâng
Vừa rửa chén xong, nhà nhị thúc bên cạnh đã bắt đầu ồn ào
Vì là ban ngày, rất nhanh đã có một đám người tụ tập, ồn ào chẳng khác gì cái chợ
"Mẹ, con đi xem thử
Lời còn chưa dứt, Trương Lan Hinh đã phóng ra như thỏ chạy
"Đứa nhỏ này
Lý Phương lau tay vào tạp dề, cũng không yên tâm đi theo sau
Trốn trong đám đông nghe ngóng một hồi, Trương Lan Hinh đã hiểu rõ mọi chuyện
Sáng sớm, Vương Nhị Cẩu cùng mẹ hắn Lưu Đại Linh đã tùy tiện xách ít đồ đến, muốn tới rước Trương Tuệ về nhà
"Mày cút ngay cho bà
Đại Nha nhà tao sắp gả cho thanh niên trí thức, mau mang tên lưu manh của nhà mày cút cho khuất mắt tao
Trịnh Kim Hoa vốn đâu có hiền lành gì, trực tiếp đánh cả người lẫn đồ ra ngoài...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.