Xuyên Sách Thập niên 1970: Nữ Phụ Không Làm Liếm Chó, Quay Đầu Làm Ngươi Đại Tẩu

Chương 71: Bảo hộ đại tẩu ta có trách, xông pha chiến đấu không đang sợ




Nàng lạnh lùng liếc hắn một cái: "Không có chuyện gì thì ta đi trước
"Trương Lan Hinh
Cố Xuyên Hạo đưa tay ra muốn bắt nàng, nhưng bị Hoắc Tiêu Nhiễm bước lên cản lại, không chút khách khí vung tay đẩy ra
"Nói chuyện cho đàng hoàng, làm gì động tay động chân, thật coi ta chết rồi chắc
Ta cảnh cáo ngươi, đừng có ý đồ xấu gì, đừng trách ta ra tay đấy
Tuy võ lực của mình không được, nhưng mình có thể tìm người giúp mà
Chỉ cần tùy tiện tìm hai người từ chỗ đại ca trong quân đội là đủ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cố Xuyên Hạo: "..
"Ngươi hiểu lầm rồi, ta không có ý đồ xấu gì, chỉ là muốn cùng Lan Hinh ôn chuyện thôi
Dù sao chúng ta cũng quen biết nhau, nàng đi du học những ba năm, bây giờ về rồi thì không cho phép ta tìm nàng nói chuyện sao
Trên đời này làm gì có đạo lý đó
Sắc mặt Hoắc Tiêu Nhiễm tối sầm, nhưng lại nhanh chóng bình phục
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cái đồ chó này muốn lừa bà à, không có cửa đâu
"Ôn chuyện hả
Nếu chị dâu muốn thì đương nhiên là được
Nhưng nếu chị ấy không muốn, ngươi thì làm gì được
Chị dâu, đúng không
"Tiêu Nhiễm nói đúng, ta và vị đồng chí họ Cố này không có gì để nói cả, cho nên xin mời anh tránh ra
"Ngươi
Các ngươi!..
Cố Xuyên Hạo cứng họng, còn muốn nói gì đó
Tìm lại chút mặt mũi, nhưng lại bị Hoắc Tiêu Nhiễm đẩy ra, sau đó cô kéo tay chị dâu nghênh ngang rời đi, bóng lưng hết sức vô tình
"Trương Lan Hinh
Rồi sẽ có ngày ngươi phải cầu xin ta đấy
Hắn tức giận để lại một câu như vậy, rồi quay người bỏ đi
Trương Tuệ đang đi dạo phố tình cờ thấy cảnh này, trong lòng đối với Trương Lan Hinh càng thêm oán hận
Đồ tiện nhân
Sao mày không chết trên máy bay đi, sao còn muốn quay về làm gì
Tình cảm của mình và Cố Xuyên Hạo vất vả lắm mới có chút khởi sắc, Trương Lan Hinh lại trở về nước, quả thực là âm hồn bất tán
Thấy sắc mặt cô không tốt, Cấu Tư dịu dàng hỏi: "Tiểu Tuệ, sao thế
"Không có gì, chỉ là thấy người quen thôi
Em muốn đi chào hỏi, lại sợ cô ấy không muốn nhìn thấy em
"Là cô chị họ đi du học về đó hả
"Ừ
Khoảng cách giữa em và cô ấy ngày càng lớn, ai ~"
"Đàn bà học lắm chữ thì có tác dụng gì chứ, chỉ khiến người ta thấy không an phận thôi
Tiểu Tuệ à, em đừng buồn, em dịu dàng lương thiện như vậy, cô chị họ kia xa lánh em là thiệt thòi cho cô ta
Chúng ta cứ tiếp tục đi dạo đi
Đừng để ý đến người không quan trọng đó, đừng để cô ta ảnh hưởng đến tâm trạng của em
"..
Vâng, vậy cũng được
Trương Lan Hinh đang mải ăn mì hoành thánh bỗng thấy mũi hơi ngứa, cô vội quay đầu lại, hắt hơi liền hai cái
"Có lẽ là anh trai đang nhớ chị dâu đấy chăng
"Anh trai của ngươi giờ đang bận, cũng có thể là ai đó sau lưng nói xấu ta
"Quả nhiên không thể nào khiến tất cả mọi người thích được
Người tốt như chị dâu còn tránh không khỏi việc bị mấy kẻ mù quáng ghét bỏ
"Mù quáng thì cũng không đến nỗi, chỉ là đạo bất đồng bất tương vi mưu
Chúng ta ăn nhanh thôi
Để lát nữa nguội
"Ừm ừ, được ạ
Buổi chiều rất thoải mái, hai người sau khi mua cho cô em một bộ đồ trắng gạo thì bắt đầu đi dạo, cũng mua thêm mấy thứ mình thích
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có hai vệ sĩ đi theo sau lưng nên cũng không cần lo lắng vấn đề an toàn
"Tiêu Nhiễm, em có muốn mua quần áo không
"Có thể xem thử, trong nhà em cũng không thiếu quần áo, nhưng nếu có cái nào hợp thì cũng nên mua hai bộ
Chị dâu chị cũng xem đi, mua thêm mấy chiếc váy xinh đẹp mê hoặc anh trai em
"Chị cảm thấy anh trai em giờ đã đủ mê rồi, lại còn có thêm quần áo trợ lực, chị sợ anh ấy chịu không nổi mất
Ánh mắt Hoắc Tiêu Nhiễm trở nên u oán: "Cấm đoán tình yêu xinh đẹp nha, không thì em sẽ không thèm đi dạo với chị nữa đấy
Có phải là học theo anh trai em rồi không, mà giờ chị cũng hư mất tiêu, chỉ biết ức hiếp em gái đơn thuần thiện lương hoạt bát đáng yêu này thôi
"Chị sai rồi, không nói nữa
Mua lúc ra ngoài mặc, không cho anh trai em nhìn
"Vậy còn tạm được, hắc hắc ~"
Vẻ làm nũng của Hoắc Tiêu Nhiễm đáng yêu quá mức, Trương Lan Hinh không kìm được véo má cô nàng
Cảm giác có một cô em gái, quả thực rất tuyệt
Cô nàng rất nhiệt tình, nhưng đa phần đều là giúp chị dâu mình xem đồ
Dù sao chị dâu cũng vừa về nước, quần áo trong tủ đều là từ ba năm trước rồi, cũng nên mua sắm thêm chút đồ mới
Chỉ là mấy bộ đồ này tuy đẹp nhưng luôn cảm giác thiếu một chút gì đó, không làm người ta nảy sinh ý định mua liền
Hai người vừa đi vừa nghỉ, mất một lúc mới tìm được một bộ vừa ý
Chiếc váy dài ôm sát người màu đỏ thẫm, dường như là chất liệu nhung tơ, dưới ánh đèn tản ra ánh bóng mịn màng
Cổ áo thiết kế dạng gợn sóng, hơi mở rộng, để lộ xương quai xanh, ống tay áo hơi xòe như lá sen, có độ rủ nhất định
Ở eo được điểm xuyết thêm vài bông hoa hồng cùng màu, dưới sự tô điểm của lá xanh đậm càng thêm kiều diễm ướt át
Mắt Hoắc Tiêu Nhiễm sáng lên, chiếc váy này không gì hợp với chị dâu mình hơn, chị mặc vào chắc chắn sẽ đẹp nghiêng nước nghiêng thành, làm mê mẩn vô số chàng trai cô gái
"Chị à, làm phiền chị..
Nhưng một người phụ nữ đã nhanh hơn cô: "Lấy giúp tôi chiếc váy đỏ kia xuống, tôi muốn thử
Hoắc Tiêu Nhiễm hơi giận: "Chiếc váy này là em xem trước, sao chị có thể tranh của em được
Muốn thì ra sau xếp hàng, nếu em không thích thì chị hẵng xem
Trương Tuệ nhếch môi, không chịu thua kém: "Cô nói váy này là cô xem trước thì có chứng cớ gì sao
Cô kêu một tiếng xem nó có đồng ý của cô không
Chuyển sang nhìn Trương Lan Hinh, khóe miệng càng cong hơn: "Tứ tỷ, lâu rồi không gặp ha
Có nhớ em không
"Hai chúng ta không cần diễn cảnh tỷ muội tình thâm, Trương Tuệ à, cô không thấy buồn nôn à
Tôi thì thấy buồn nôn đấy
Sắc mặt cô ta biến đổi, rồi nhanh chóng trở lại bình thường: "Cũng nhờ Tứ tỷ quản lý cho tốt em gái cô đấy, đừng để nó đi ra ngoài ỷ thế hiếp người
"Tiêu Nhiễm không sai, váy này vốn dĩ là chúng tôi xem trước, dựa vào cái gì phải cho cô
Con bé chỉ là nói giọng hơi gấp gáp chút thôi, nhưng đối diện với người muốn cướp đồ thì cũng không cần phải khách sáo
"Cô!..
Tứ tỷ đúng là vẫn như xưa ghê gớm
Em gái thật sự thích cái váy này, tỷ không nhường cho em được sao
Em gái nhất định sẽ nhớ kỹ sự tốt của tỷ
Cấu Tư cũng hùa theo: "Chị là chị, phải nhường em gái mới đúng chứ
Đạo lý dễ hiểu thế này, ở nhà không ai dạy sao
"Nhường cho cô
Cô đừng hòng
Tôi chỉ là chị họ của nó, quan hệ cũng không thân thiết gì, chứ có phải mẹ ruột đâu mà phải nhường, các người tưởng mặt mình lớn lắm sao
Hoắc Tiêu Nhiễm lặng lẽ giơ ngón tay cái lên, chị dâu cãi nhau cũng thật là lợi hại
Trương Tuệ rơm rớm nước mắt, kéo tay bạn mình lui một bước để tiến hai bước: "Tư Tư à, thôi vậy, Tứ tỷ vốn đã không thích em rồi, không muốn nhường em cũng dễ hiểu thôi, hay chúng ta đi thôi!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.