"Ta có vẻ không đáng tin đến vậy sao
Ta chắc chắn sẽ báo thức mà
"Tất nhiên là rửa mặt xong rồi, ta mau đi thôi
Ăn điểm tâm xong, Phàn Lộ liền vội vàng kéo con gái lên xe, chuẩn bị sẵn lễ vật nhét đầy lên xe còn không quên phân loại
"Khoang sau xe là cho đại ca của ngươi, chỗ ngồi phía sau là để ngươi nhìn cái người đàn ông ngoại quốc kia
Còn đại tẩu ngươi thì để ở phía sau một xe khác, đừng có mà nhầm lẫn
"À à
Hoắc Tiêu Nhiễm gật đầu, miệng lẩm bẩm: "Quà gần ta nhất là cho Bruce, tiếp theo là đại ca, xa ta nhất là cho đại tẩu, ở xe phía sau..
Nói vậy chắc không sai đâu, thôi, nàng muốn nhớ thế nào thì nhớ, đừng nhầm là được
Vì đã hẹn trước qua điện thoại, Hoắc Cẩn Thần cố ý dành chút thời gian, chờ ở cổng
Khi Hoắc Tiêu Nhiễm xuống xe, chỉ thấy đại ca mà không thấy đại tẩu, có chút thất vọng
"Ca, đại tẩu thân yêu của em đâu
"Nàng đang bận ở viện nghiên cứu, không thể bỏ ngang công việc nghiên cứu để ra đây đón em được
Còn anh đây, chồng của nàng, mỗi ngày gặp mặt cũng phải đợi nàng tan ca đấy nhé
Nỗi buồn vì không gặp được đại tẩu của nàng, lập tức vơi đi một nửa, vì có người còn thảm hại hơn mình để mà so sánh, nàng cong mày lên, vẻ mặt hóng hớt
"À..
Xem ra, anh cũng thảm quá nhỉ
Hoắc Cẩn Thần liếc mắt: "Không biết nói chuyện thì đừng có nói, không ai coi em bị câm đâu
"Ai ~ không thể nói thế chứ
Rõ ràng là ta đang đồng cảm với anh, anh đừng có mà chó cắn Lữ Động Tân – không hiểu lòng tốt của người
Hắn hừ lạnh một tiếng: "Nếu em bớt cái kiểu cười trên nỗi đau của người khác đi thì ta còn tin hơn đấy
Em nghĩ em khá hơn ta chắc
Cái cậu Bruce kia, không phải cũng ở trong quân đội, bình thường có ra ngoài được đâu, ít nhất ta mỗi ngày hết giờ làm vẫn còn vợ, còn em
Chả khác gì Ngưu Lang Chức Nữ
Lời còn chưa dứt, nụ cười trên mặt Hoắc Tiêu Nhiễm liền tắt ngúm, chuyển sang khuôn mặt Hoắc Cẩn Thần
Cho anh trêu chọc tôi, anh xem tôi có trị được không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giọng nói nàng bỗng trở nên u oán: "Ca, có nhất thiết phải nhắc chuyện không vui không
Thấy em đau lòng thì anh vui lắm à
"Ừ đúng, vui lắm, cảm thấy uất ức trong lòng bay biến hết, sảng khoái dễ chịu
"Thật là hết yêu thương rồi, một người anh có thể nói với em gái mình những lời này sao
Em đây là em gái ruột của anh đó
"Ừ, biết rồi
Rồi sao nữa
Hắn vẫn điềm tĩnh, bình thản, chẳng chút thay đổi sắc mặt, y như heo chết không sợ nước sôi
"Hừ
Em đi mách đại tẩu
Hoắc Tiêu Nhiễm giả vờ xoa mắt, định chạy đi
Đi được nửa đường chợt nhớ ra chuyện quà cáp, liền quay lại
Hoắc Cẩn Thần cau mày: "Sao lại quay lại
"Dù sao không phải vì anh
Nàng bảo hai bác tài xế giúp chuyển quà của Bruce xuống, rồi chuẩn bị rời đi
Nghĩ một lát, vẫn quay đầu lại nhắc nhở: "Một xe ở trước, ghế sau là đồ của anh, xe phía sau là đồ của đại tẩu, đừng nhầm đấy
"Chia cẩn thận vậy, quà chẳng phải em chuẩn bị sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hay là mẹ chuẩn bị
Hoắc Tiêu Nhiễm chống nạnh, làm ra vẻ điêu ngoa tiểu thư: "Anh quản nhiều làm gì, ít nhất cũng là do ta mang đến, không có công lao cũng có khổ lao nha
"Vâng vâng vâng, đương nhiên có khổ lao rồi, đại tiểu thư cứ đi thong thả
Hoắc Tiêu Nhiễm là em gái duy nhất của hắn, trong nhà ngoại trừ hắn ra thì là người nhỏ tuổi nhất, kêu đại tiểu thư cũng chẳng có gì không đúng
"Hừ ~ coi như anh có thành ý, ta đây lòng từ bi không so đo
Nàng nhếch mép cười, bước chân đi cũng vui vẻ hơn
Hai bác tài vội vã theo sau, tay ôm khư khư một đống quà
Vừa tới gần viện nghiên cứu, nàng liền bị quân lính gác chặn lại
"Dừng lại, cô là ai
Hoắc Tiêu Nhiễm giật mình, vội vàng lùi lại hai bước, vỗ vỗ ngực
"Đừng có hung dữ vậy chứ
Ta đâu có phải người xấu, loại người có mưu đồ bất chính làm sao vào được quân doanh chứ
Ta là em gái của Hoắc Cẩn Thần, Hoắc Tiêu Nhiễm, đến tìm đại tẩu Trương Lan Hinh và một người bạn, tên Bruce
Ta đã nói rồi, cho ta vào được chưa
Hai người lính quan sát nàng từ trên xuống dưới vài lần, một người trong đó bước ra: "Chờ chút, tôi vào trong hỏi lại đã
"Được
Hoắc Tiêu Nhiễm ngoan ngoãn đứng chờ, như thể sống lại quãng thời gian đại học bị giáo viên chủ nhiệm quản thúc
Sao mà mấy tên lính bình thường, khí thế cũng ghê gớm vậy chứ
Run rẩy
JPG
Trương Lan Hinh đang bận, không có thời gian để tâm, khi có tiếng gõ cửa, thì chính Bruce đi mở cửa
Thấy lính gác, hắn ngẩn ra, dù ngạc nhiên nhưng vẫn nhỏ giọng: "Chào anh, có chuyện gì vậy
Người lính cũng nhỏ giọng theo: "Bên ngoài có một cô gái, tự xưng là em gái của Hoắc đoàn trưởng Hoắc Tiêu Nhiễm, muốn tìm đồng chí Trương Lan Hinh và đồng chí Bruce
Tôi đến hỏi tình hình có đúng không
"Đúng, cô ấy là người tôi và đồng chí Trương Lan Hinh đều quen
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người lính gật đầu: "Nếu đồng chí Bruce rảnh, mời theo tôi ra ngoài một chuyến, dẫn người vào trong
Bruce quay đầu nhìn thoáng qua, Trương Lan Hinh đang trong giai đoạn quan trọng của thí nghiệm, không được phép làm phiền, hắn cũng không định vào báo một tiếng
Mỗi khi đến những công đoạn lắp ráp và thí nghiệm linh kiện tinh xảo này, nàng đều tự tay làm, không cần người khác giúp đỡ, rõ ràng không có phòng bị, khiến hắn không thể phản đối
Dù sao thì mình cũng là người ngoại quốc, việc bọn họ cảnh giác với mình là chuyện bình thường, nên sau khi buồn một chút thì hắn cũng tự điều chỉnh được, gặp sao hay vậy
Hắn nhẹ nhàng đóng cửa lại, nhìn người lính: "Được, tôi đi cùng anh ra ngoài đón cô ấy vào
"Ừ
Hoắc Tiêu Nhiễm chờ ở bên ngoài đến mức có chút buồn chán, đã bắt đầu ngẩn ngơ đá đá hòn đá
Mắt cũng láo liên nhìn xung quanh
Phải nói, cảnh vật xung quanh viện nghiên cứu cũng không tệ, cây cối xanh tươi, chim hót hoa thơm
Dĩ nhiên, kiến trúc của viện nghiên cứu cũng rất ấn tượng, to lớn, hùng vĩ, mang đậm phong cách khoa học kỹ thuật hiện đại
Tòa nhà cao bốn, năm tầng, diện tích rộng lớn, so với những kiến trúc xung quanh thì thật sự nổi bật
Nàng có chút cảm động, nếu mà được đến nơi này làm việc thì có phải rất tốt không
Không nói đến môi trường làm việc mà mình thích, còn có thể gần nhà để dễ chăm sóc người thân, hắc hắc hắc ~
Khi nghe thấy tiếng bước chân ở gần đó, nàng mới bừng tỉnh từ những mơ tưởng trên mây
Thấy bóng dáng Bruce, nàng trực tiếp mắt sáng lên...