Về sau, thiên hạ đồn đại không biết liệu đây có phải sự thật, hay chỉ là cái cớ cho sự sủng ái của Đế Hậu dành cho Tống Ấu Quân
Tóm lại, Tống Ấu Quân từ khi ra đời đã được cưng chiều vạn phần
Ngay cả ruột thịt cùng mẹ sinh ra là Tống Tễ, đích hoàng tử được chọn làm Trữ Quân, cũng khó lòng sánh kịp
Thế là, người của các quốc gia đều biết Nam Lung có một vị đích trưởng công chúa như thế
“Bất quá cũng chỉ có vậy thôi.” Nàng dò xét Tống Ấu Quân từ trên xuống dưới, khinh miệt đưa ra kết luận
Tống Ấu Quân bưng vẻ kiêu ngạo, học được nét ngạo mạn của trưởng công chúa một cách hoàn hảo
Nàng không đáp lời Trác Ương Lan, mà chỉ hơi nhếch cằm, nghiêng đầu nói, “Mang Lục Lục về đây.” Lời này là nói với Tiết Quân đang đứng trên lầu
Tiết Quân nhận lệnh, nhẹ nhàng lật người, linh hoạt đáp xuống lan can tầng hai, rồi lại xoay mình rơi xuống sau lưng Trác Ương Lan
Không ai trông thấy nàng ra đao thế nào, nhưng khi gã tráng hán phát ra tiếng kêu thảm, Tống Ngôn Ninh đã được nàng đưa đến bên cạnh Tống Ấu Quân
Tống Ngôn Ninh tủi thân ba ba kêu một tiếng, “Hoàng tỷ…” Hắn xoa cánh tay bị vặn đau, “Ống trúc tống không ăn được.” Lúc này còn nhớ món ống trúc tống chẻ tre
Tống Ấu Quân bất đắc dĩ thở dài, lấy nửa cái ống trúc tống còn dính trên cánh tay hắn xuống ném xuống đất, “Ngươi không bị thương chứ?” Tống Ngôn Ninh lắc đầu, “Chỉ hơi đau một chút.” Tống Tễ đứng một bên, nhìn hồi lâu mới cất tiếng, “Tống Lục Lục, lần sau làm việc không được lỗ mãng như thế.” Tống Ngôn Ninh méo miệng, lầm bầm, “Ta không có, ta chỉ muốn mua ống trúc tống cho hoàng tỷ ăn, là những người này quá mức phách lối, lại dẫn người bao vây tửu lâu, còn muốn động thủ với ta…” Tống Ấu Quân thấy bộ dạng đáng thương của hắn, xoa đầu hắn, “Không sao, hoàng tỷ sẽ che chở cho ngươi.”
Vừa dứt lời, tiếng Trác Ương Lan giận không kiềm được đã cắt ngang lời của bọn họ, “Ngươi dám động đến người của ta, dù sao đây cũng là lãnh thổ Nam Lung, ta cũng coi là khách nhân của các ngươi, đây chính là cách đãi khách của các ngươi sao?” Tống Ấu Quân đục khoét nhìn lại, chỉ thấy hai gã tráng hán vừa rồi giữ lấy Tống Ngôn Ninh, mỗi người bị cắt đứt nửa bàn tay
Trong lòng nàng kinh hãi, thảo nào vừa rồi kêu thảm như vậy
Tiết Quân không chỉ ra tay nhanh, mà còn vô cùng hung ác
Bất quá, tay đã chặt thì chặt, tuyệt đối không có lý lẽ nào để Tống Ấu Quân nói lời xin lỗi
Nàng cười nhạo một tiếng, “Làm sao
Dưới chân hoàng thành, há cho ngươi, người ngoại tộc, khi dễ đệ đệ của bản cung
Gãy tay bất quá chỉ là cảnh cáo nho nhỏ, nếu ngươi còn không biết thu liễm, cẩn thận cái mạng chó của ngươi.”
“Bản lĩnh thật lớn, trưởng công chúa.” Trác Ương Lan nghiến răng nghiến lợi
“Hôm nay bản cung bao trọn gấm vân tửu lâu để chúc mừng sinh nhật bằng hữu, đụng phải loại người không có mắt như ngươi đến kiếm chuyện thật là ảnh hưởng tâm tình,” Tống Ấu Quân đặt ánh mắt lên Lễ bộ Thị lang đang quỳ trên mặt đất, “Còn không mau dẫn người cút đi?” Lễ bộ Thị lang nào nghĩ tới Tống Ấu Quân cũng ở đây, sợ đến tè ra quần, vội vàng hô lớn, “Thần chỉ là phụng mệnh làm việc, mong Tịnh An công chúa đại nhân có đại lượng, thần hiện tại liền dẫn người rời đi.” Hắn đứng người lên, nói nhỏ với Trác Ương Lan, thần sắc vội vàng, tựa hồ ra sức khuyên can nàng
Trác Ương Lan lại không để ý, chỉ tay vào Khương Nghi Xuyên đang đứng một bên trầm mặc hồi lâu, “Hắn không phải hoàng tử do Bắc Chiêu đưa tới sao
Sao lại là bằng hữu của ngươi?” Tống Ấu Quân không ngờ nàng cũng biết thân phận Khương Nghi Xuyên, đoán chừng có thể là Lễ bộ Thị lang đã báo cho trong lúc tranh chấp trước đó
Nàng nhìn Khương Nghi Xuyên một chút, hắn mặt mày liễm chứa sắc trầm, dù bị điểm danh cũng không có biểu cảm gì, cũng không nói lời nào
Tống Ấu Quân không nhịn được nói, “Bản cung ái ai thì mừng sinh nhật cho người đó, có liên quan gì đến ngươi
Tiết Quân!” Nàng cất giọng hô, trường kiếm trong tay Tiết Quân liền vụt một tiếng ra khỏi vỏ mấy phần, sát ý tận hiện
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trác Ương Lan kiêng kỵ Tiết Quân, rốt cuộc không còn dám lỗ mãng, hằn học trừng Tống Ấu Quân một cái, nói một câu Kỳ Nguyệt Ngữ mà mọi người đều không hiểu, sau đó quay người tức giận bỏ đi
Sau khi đoàn người rút lui, đại đường trống trải hơn nhiều
Tống Ấu Quân biết việc này có lẽ vẫn chưa xong, đến khi đại thưởng tế thiên, e rằng vẫn phải gặp lại nữ tử này
Bất quá đây là địa bàn Nam Lung, Tống Ấu Quân cũng không sợ nàng
Tống Ấu Quân thấy Tống Tễ và những người liên can đang đứng đó, Hà Vân không có mặt, có lẽ đã về Túc Vương Phủ viện binh, dù sao những người này chỉ ra ngoài mừng sinh nhật, cũng không nghĩ tới sẽ có người gây sự, bên người cũng không mang theo người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khương Nghi Xuyên liền cách xa mấy bước
Nàng cảm thấy đây là thời cơ tốt để trả đồ vật, liền nói với hắn, “Ngươi đi theo ta, ta có lời muốn nói với ngươi.” Tống Ngôn Ninh nghe vậy, lập tức nói, “Ta cũng muốn đi.”
“Ngươi cùng Kinh Minh Khê lên lầu trước chờ ta.” Tống Ấu Quân đưa mắt liếc cho Tiết Quân, Tiết Quân liền tay trái tay phải đều dắt một người, dẫn họ lên lầu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tống Ngôn Ninh liên tục quay đầu, “Hoàng tỷ mau lại đây.” Khương Nghi Xuyên đối với nàng có lòng đề phòng rất nặng, nhưng nàng vừa ra mặt giải quyết đám người ngoại tộc kia, tuy nói cũng là để cứu Tống Ngôn Ninh, nhưng kỳ thực cũng coi như giúp đỡ bọn họ, thế là không còn mâu thuẫn như vậy, đi theo Tống Ấu Quân đến một chỗ hơi tĩnh lặng
Tống Ấu Quân từ sau eo lấy ra một cái vòng ngọc túi thơm, đưa cho hắn, “Vật này trả lại cho ngươi.” Trong mắt Khương Nghi Xuyên hiện lên cảm xúc kinh ngạc, nhận lấy xem xét xác nhận là túi thơm của hắn, thần sắc trong bóng tối ảm đạm không rõ, “Tịnh An công chúa làm như vậy, có dụng ý gì?”
Tống Ấu Quân nói ra, “Từ nay về sau, ta sẽ không còn gây sự với ngươi nữa.” Nàng vốn còn muốn nói có chuyện gì khó xử nàng đều có thể giúp một tay, nhưng lại nghĩ Khương Nghi Xuyên người này đầu óc thông minh, nếu thái độ của nàng chuyển biến quá rõ ràng chắc chắn sẽ khiến hắn nghi ngờ vô căn cứ không chừng, ngược lại không đạt được hiệu quả hòa giải
Sau khi nói xong nàng như nhớ ra điều gì, lại bổ sung một câu, “Tống Lục Lục nói chuyện hành động chỉ đại diện cho cá nhân hắn, không liên quan gì đến ta.” Khương Nghi Xuyên không biết đang suy nghĩ gì, không trả lời
Nàng thở một hơi dài nhẹ nhõm, như trút được gánh nặng, cũng không nói thêm gì, quay người rời đi
Sau đó lại đi lòng vòng khu bếp sau Cẩm Vân Lâu, muốn thử vận may xem có thể tìm thấy nữ chính nhân vật rao bán con mồi hay không
Chỉ là vở kịch náo loạn này đã bị nàng ngăn lại, đỡ không có đánh nhau, túi thơm cũng không thất lạc, không bị nữ chính nhặt được, không biết về sau có hay không có ảnh hưởng lớn
Đáng tiếc Tống Ấu Quân ở khu bếp sau vòng vo hai ba vòng, đều không thể nhìn thấy bóng dáng cô nương, không biết là đã đi, hay là chưa tới
Nàng từ bỏ tìm kiếm, trở lại đại đường
Khương Nghi Xuyên và Tống Tễ đã trở về lầu ba tiếp tục mừng sinh nhật, Tống Ấu Quân cũng tới nhã gian lầu hai.
