Xuyên Sách Trở Về, Ta Đá Kịch Bản Gốc Ra Chuồng Gà

Chương 88: Chương 88




“Đó cũng là chuyện của tỷ đệ bọn họ, liên quan gì đến ngươi?” Tiêu Hoài truy vấn
“Ta tự có phân tấc.” Khương Nghi Xuyên nhàn nhạt đáp lời một câu, rồi đóng cửa lại, ngăn Tiêu Hoài ở bên ngoài
Nữ tử trung niên là y sư được Yêu Nguyệt Lâu phái đến, vừa mới lại gần Tống Ấu Quân đã ngửi thấy trên người nàng có mùi dược thảo nồng đậm, có chút hăng
Nàng trông vẻ lão luyện, vén mí mắt Tống Ấu Quân lên xem xét, rồi bắt mạch thăm khám một lát, nói: “Dược hiệu không nặng, nghỉ ngơi một lúc là có thể khôi phục, còn chưa đến mức phải dùng thuốc điều trị.”
Khương Nghi Xuyên đứng sau lưng nàng, hỏi: “Thuốc này có hại đến thân thể không?”
“Dùng nhiều chắc chắn là có, vị tiểu thư này mới dùng một chút, nên không có ảnh hưởng gì.” Nữ tử trung niên đưa tay nặn miệng Tống Ấu Quân ra, nhìn kỹ một chút, nói: “Nhưng cô nương này thể nội hàn khí rất nặng, tựa hồ còn sót lại chút hàn chứng, cần dùng thuốc điều trị, nếu không sẽ lưu lại mầm bệnh.”
Khương Nghi Xuyên nghe vậy, thần sắc khẽ động, “Vậy phiền phức ngươi kê một phương thuốc điều trị thân thể.”
Nữ tử trung niên cung kính nói: “Đại nhân không cần khách khí, ta cần về trước xem việc điều phối thuốc, sau đó sẽ đem phương thuốc đưa đến cho đại nhân.”
Khương Nghi Xuyên khẽ gật đầu, nữ tử liền bái lễ lui ra ngoài, tư thái khom người hiển rõ sự cung kính
Tống Ấu Quân lặng lẽ để những điều này vào mắt, trong lòng biết chỉ có ở Yêu Nguyệt Lâu này, Khương Nghi Xuyên mới không phải Khương công tử trong miệng bọn họ, mà là Thất điện hạ tôn quý của Bắc Chiêu
Khương Nghi Xuyên lại ngồi xuống cạnh đầu giường, tiện tay dịch góc chăn cho nàng, thấy nàng vẫn trợn tròn mắt nhìn loạn, liền dùng bàn tay che mắt nàng, “Nghỉ ngơi.”
Tống Ấu Quân nhu thuận nhắm mắt lại, trong suy nghĩ của nàng, nhắm mắt lại chẳng khác nào đi ngủ, rất ít khi nhắm mắt dưỡng thần
Nhưng xung quanh quá đỗi an tĩnh, cũng không biết có phải hương trong phòng có tác dụng an thần hay không, nàng vừa nhắm mắt đã cảm thấy an bình, dù ý thức thanh tỉnh, nhưng thần kinh lập tức buông lỏng
Ước chừng mười phút sau, nàng chợt cảm thấy trên người hơi nóng, lẳng lặng toát mồ hôi, liền vô thức nói: “Nóng quá.”
Tiếng nói có chút khàn khàn khiến Khương Nghi Xuyên giật mình, hắn liền xốc góc chăn của Tống Ấu Quân lên một chút, “Uống nước không?”
Tống Ấu Quân kinh hỉ nói: “Ta có thể nói chuyện!”
Nàng giật giật tứ chi, dù vẫn vô lực, nhưng lại có cảm giác, cũng có thể động, dược hiệu quả nhiên rất nhanh biến mất
Nàng hắng giọng một cái, nói: “Ta muốn uống nước.”
Khương Nghi Xuyên đổ nửa chén nước đưa tới, Tống Ấu Quân nhận lấy, uống cạn mấy ngụm, nàng lau đi một hai giọt nước còn sót nơi khóe miệng, tức giận nói: “Tống Tu Viễn tên khốn kiếp kia đâu, ta muốn xé hắn!”
Khương Nghi Xuyên nói: “Đã đi rồi.”
“Cũng dám đối với ta hạ dược
Tên chó chết này thật là chán sống, lá gan so đầu óc còn lớn hơn.” Tống Ấu Quân lầu bầu, muốn vén chăn xuống giường, càng nghĩ càng tức giận, một khắc cũng không nhịn được
Khương Nghi Xuyên lại đè tay nàng lại, ngăn động tác của nàng, “Không được.”
Tống Ấu Quân nghi ngờ nói: “Vì sao?”
“Chuyện hạ dược nếu truyền ra, sẽ hủy hoại thanh danh của ngươi, việc này không nên lộ ra.” Khương Nghi Xuyên ngồi xuống, dường như thật sự không muốn để nàng bây giờ ra ngoài
Tống Ấu Quân lập tức cảm thấy nghi hoặc
Dáng vẻ này của Khương Nghi Xuyên, dường như không tán thành nàng đi gây chuyện, vì sao
Tống Tu Viễn và Đàm Tranh hạ dược nàng, nếu là đem việc này báo cho Hoàng hậu, dù thanh danh của nàng xác thực sẽ bị tổn hại, nhưng nói như vậy không chừng đã có thể nghiêm trị Đàm Tranh, cũng có thể khiến hôn sự của bọn họ hết hiệu lực, chẳng phải là nhất cử lưỡng tiện sao
Khương Nghi Xuyên không để nàng đi, khẳng định còn có nguyên nhân khác, không đơn thuần là vì thanh danh này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tống Ấu Quân nhìn hắn, “Dù sao thanh danh của ta đã sớm xấu, cũng không quan tâm điểm này, chỉ là Đàm Tranh gan to bằng trời như vậy, vừa vặn mượn cơ hội này đem hắn đuổi ra Kinh Thành.”
Khương Nghi Xuyên nghe xong khẽ lắc đầu, không nói gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhìn hắn thần sắc bình tĩnh, Tống Ấu Quân lại bắt đầu đoán
Khương Nghi Xuyên tất nhiên có ý nghĩ của mình, cũng tuyệt không phải kiêng kị Đàm Tranh, từ cú đá hắn dành cho Đàm Tranh vừa rồi là có thể nhìn ra được
Nhưng hắn lại đối với nàng thuyết giáo lắc đầu biểu thị phủ định, vậy thì vấn đề khẳng định không phải xuất hiện ở Đàm Tranh
Mà là Hoàng hậu
Là mẫu hậu của nàng, cho nên Khương Nghi Xuyên có mấy lời không tiện nói thẳng
Nhưng Tống Ấu Quân dù sao không phải thật sự Tịnh An công chúa, đối với vị Hoàng hậu này không có gì mẹ con tình cảm, liền trực tiếp hỏi: “Ngươi là cảm thấy, Đàm Tranh sẽ không nhận trừng phạt?”
“Đàm Gia là mẫu tộc của Hoàng hậu.” Khương Nghi Xuyên nói
Tống Ấu Quân dường như hiểu được ý hắn
Nữ tử trong cung đình, gần như chính là vì vinh quang của mẫu tộc mà tồn tại, các nàng làm bất cứ chuyện gì cũng là vì gia tộc, cho nên những việc xấu của Đàm Tranh Hoàng hậu không phải không biết, nhưng vẫn làm bộ nhìn không thấy, muốn đem Tống Ấu Quân gả cho Đàm Tranh, ba phen mấy bận giúp đỡ trong đó
Cho nên dù Tống Ấu Quân có làm lớn chuyện này lên, Hoàng hậu và Đàm Gia cũng sẽ cực lực đè xuống, dẹp yên mọi việc
Đàm Tranh là trưởng tử chính mạch của Đàm Gia, tự sẽ có người dốc hết toàn lực che chở hắn
Nàng nghĩ rõ ràng những khúc mắc này xong, trong lòng nén một hơi, tựa vào gối mềm thở dài: “Vậy thì coi như ta chịu thiệt lớn đi.”
Khương Nghi Xuyên thấy nàng thần sắc cô đơn, liền nói: “Không vội, tự có biện pháp đòi lại món nợ này.”
Tống Ấu Quân kỳ thật vẫn rất tin tưởng Khương Nghi Xuyên, bỏ qua những chuyện này không nói, Khương Nghi Xuyên và Tống Tu Viễn bản thân liền là mặt đối lập
Tống Tễ và Tống Tu Viễn có tai họa ngầm tranh thái tử, đây cũng là nguyên nhân bấy lâu nay Tống Tễ vẫn chưa được lập làm thái tử, hai phe đại diện các loại thế lực tranh giành công khai và đấu đá âm thầm rất nhiều năm, sớm muộn gì cũng có một cái chấm dứt
Tống Ấu Quân nhất thời trầm mặc, trong lòng phiền muộn
Khương Nghi Xuyên thấy vậy, hắn vốn luôn an tĩnh lại chủ động mở miệng: “Ngươi sao lại ở đây?”
“Là Đàm Tranh nói tiểu thư Mạnh Gia bày cục, mời ta đến uống rượu, ta liền tới xem thử.” Tống Ấu Quân thở dài, “Sớm biết Tống Tu Viễn này to gan lớn mật, ta đã không đến.”
“Mạnh Nhiêu và bọn người từ trước đến nay thích nghị sự ở Yêu Nguyệt Lâu, mời ngươi đến chỉ sợ là muốn chiêu dụ ngươi gia nhập đội ngũ của bọn họ.” Khương Nghi Xuyên dường như đã đoán được
“Vì sao phải ở thanh lâu?” Tống Ấu Quân nghi ngờ nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bất kỳ tửu lâu nào cũng có thể nói chuyện nghị sự, vì sao lại chọn thanh lâu?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.