Xuyên Thành Hầu Phủ Thật Thiên Kim, Huyền Học Lão Đại Bị Đoàn Sủng

Chương 306: Ôn Hân lại đã gây họa




"Nhị muội muội, ngươi có vẻ rất kh·i·ế·p sợ thì phải
Ôn Hành đứng ở mé g·i·ư·ờ·n·g, thấy Ôn Hân trong lúc kh·i·ế·p sợ th·e·o bản năng nhìn về phía Tiểu Nguyệt, nàng nheo mắt lại, ánh mắt mang th·e·o vài phần xem xét
Hà Nguyệt Viện trong ngoài đều có người của Lục Đình Yến canh gác, Ôn Hân làm sao biết Nam Cung Hạo bị vết thương mặt người
Tuy rằng Ôn Hân và Hầu phu nhân vẫn chưa nói thẳng, nhưng các nàng vừa vào đã nhìn về phía cánh tay của Nam Cung Hạo
Có thể thấy được, các nàng biết vết thương mặt người mọc ở cánh tay Nam Cung Hạo
Còn về tỳ nữ lạ mặt này, nàng chưa từng thấy ở bên cạnh Ôn Hân
Mà nàng này tr·ê·n người lộ ra một cỗ hơi thở cổ quái, khiến người có chút không thoải mái
"Ta không có, ta không có kh·i·ế·p sợ, ta chỉ là nghe nói Nam Cung tiểu tướng quân mắc b·ệ·n·h nặng, nên mới cùng mẫu thân đến xem
Ôn Hân c·ắ·n c·ắ·n môi, bây giờ không phải là lúc truy tìm nguyên nhân vì sao Nam Cung Hạo không có vết thương mặt người, mà là phải nghĩ biện p·h·áp giải vây như thế nào
Đáng c·h·ế·t Tiểu Nguyệt lại dám l·ừ·a gạt mình, xem nàng trở về ta sẽ thu thập như thế nào
"A, kỳ thật b·ệ·n·h của Nam Cung tướng quân cũng không nghiêm trọng, bất quá là hôn mê bất tỉnh, vì thế vẫn luôn chờ ở Hà Nguyệt Viện, trước khi thái y có chẩn đoán cụ thể, không t·h·í·c·h hợp cho hắn hoạt động, chẳng lẽ mẫu thân đến đây là để khởi binh vấn tội
Trách ta giữ Nam Cung tướng quân ở trong viện t·ử
Ôn Hành híp mắt, tr·ê·n mặt còn mang th·e·o ý cười
Tục ngữ nói khẩu phật tâm xà g·i·ế·t người, mới thật sự là đến mắt cũng không nháy một cái
Lời của Ôn Hành đ·â·m thẳng vào tim đen, Hầu phu nhân x·ấ·u hổ vô cùng: "Sao lại như vậy, A Hành con suy nghĩ nhiều rồi, quận vương phi cũng nghĩ nhiều, ta chỉ là nghĩ đến xem chỗ này có cần giúp gì không
"Nguyên lai là như vậy, vậy xem ra là ta nghĩ nhiều rồi, dù sao Nam Cung tướng quân bảo vệ quốc gia, hắn m·ấ·t tích lâu như vậy, ngay cả bệ hạ cũng lo lắng nhớ mong, hiện giờ hắn trở về ở hầu phủ nghỉ ngơi một lát mà mẫu thân cũng không muốn, chỉ sợ sẽ làm lạnh tâm ngàn vạn tướng sĩ tr·ê·n đời này, cũng sẽ khiến bệ hạ khó xử, coi như hầu phủ bạc tình bạc nghĩa, lòng người đều là băng giá cả thôi
Thanh âm Ôn Hành thản nhiên, mấy câu nói khiến Hầu phu nhân càng thêm x·ấ·u hổ, h·ậ·n không thể tìm được cái lỗ để chui vào
Ôn Hành có phải thật là con gái ruột của nàng không, sao mà mấy câu nói gắp lửa bỏ tay người như thế, có phải cố ý đẩy mình vào chỗ nguy hiểm không
"A Hành nói phải, nếu thật sự như thế, lại làm Hạo Nhi buồn lòng, làm các tướng sĩ buồn lòng
Ta chỉ có một đứa con là Hạo Nhi, nếu nó buồn lòng, ta nhất định phải vào cung cầu bệ hạ cho con ta, cho Đại Hạ triều các tướng sĩ một sự c·ô·ng đạo
Quận vương phi và Ôn Hành kẻ xướng người hoạ, ngấm ngầm và công khai tổn h·ạ·i Hầu phu nhân
Hầu phu nhân bị tổn h·ạ·i đến mức cúi đầu, chỉ h·ậ·n mình tại sao không nghe lời Tần ma ma, trước làm rõ ràng chân tướng sự việc rồi làm tiếp
Hiện giờ Nam Cung Hạo không mắc vết thương mặt người, ngược lại còn khiến người ta cảm thấy là nàng cố ý nói x·ấ·u Nam Cung Hạo
"Mẫu thân, Nam Cung tướng quân nhiều năm như vậy đều không tin tức, hiện giờ trở về ở chỗ Đại tỷ tỷ, tuy nói là hành động bất t·i·ệ·n, nhưng Đại tỷ tỷ dù sao cũng là nữ quyến, lại còn đã đính hôn với Cửu vương gia, chỉ sợ là..
Ôn Hân không cam lòng cứ đi như thế
Có lẽ hết thảy đều là Ôn Hành làm thủ t·h·u·ậ·t che mắt, hoặc cũng có thể vết thương mặt người mọc ở chỗ khác tr·ê·n người Nam Cung Hạo
Chỉ cần vén áo ngủ bằng gấm lên xem những bộ vị khác tr·ê·n người Nam Cung Hạo, nhất định có thể p·h·át hiện dấu vết để lại
"Lời Hân Nhi nói cũng không phải là không có lý
Hầu phu nhân lại d·a·o động
Đối mặt Ôn Hân, lỗ tai bà t·ử liền trở nên mềm n·h·ũn, cứ như không có chủ kiến vậy
Đồng t·ử Ôn Hành co rút lại, thì ra loại ký sinh dựa vào người này thật sự có thể mê hoặc nhân tâm, còn có thể dắt mũi Vĩnh An hầu và Hầu phu nhân, khiến bọn họ làm việc cho mình
Nếu tà t·h·u·ậ·t này ai cũng dùng, thế giới này chẳng phải sẽ loạn sao
"Hầu phu nhân cứ yên tâm, ta và Như Nhi đều ở đây trông chừng, trong viện này cũng có nữ quyến, lại nói, Cửu vương gia cũng biết việc này, Ôn nhị tiểu thư nếu rảnh rỗi quá thì nên nghĩ lại chính mình, đừng làm những chuyện khiến người khác bận tâm
Quận vương phi sẽ khích t·h·í·c·h Ôn Hân, nếu nàng thấy ai ngứa mắt, răn dạy có thể nói là không nể nang gì
Ôn Hân bắt đầu lo lắng, một cảm giác t·r·ả t·h·ù trỗi dậy
Quận vương phi càng châm chọc nàng, nàng càng muốn x·á·c định tr·ê·n người Nam Cung Hạo có vết thương mặt người
Như thế, xem quận vương phi còn kiêu ngạo được không
Ôn Hân nghĩ, rồi lại nháy mắt ra dấu với Tiểu Nguyệt
Tiểu Nguyệt hiểu ý, tay áo hơi động đậy
Ngay sau đó, chỉ thấy dưới g·i·ư·ờ·n·g bò ra mấy con giáp trùng màu đen
Giáp trùng càng ngày càng nhiều, bò về phía Hầu phu nhân
"Mẫu thân cẩn t·h·ậ·n, là giáp trùng, trong phòng có giáp trùng
Ôn Hân cong môi, mắt thấy những con hắc giáp trùng kia bò về phía Hầu phu nhân, Ôn Hân lôi k·é·o Hầu phu nhân vội vàng t·r·ố·n tránh
Giáp trùng quá nhiều, quận vương phi nhất thời không kịp phản ứng
Ôn Hành thấy đám giáp trùng này, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng sắc bén
Nàng ném ra một tấm phù, phù chú vừa cháy, giáp trùng liền biến m·ấ·t hết
Cổ trùng
Tiểu Nguyệt này cư nhiên biết dùng cổ trùng
Chẳng lẽ nàng là hậu nhân của Miêu tộc Nam Cương, nếu không sao có thể thúc giục cổ trùng như vậy
"Dừng tay
Ôn Hân ngươi dám

Nhiều giáp trùng như vậy, quận vương phi cũng giật mình, khi kịp phản ứng, nàng vội vàng chạy về phía Nam Cung Hạo
Nhưng đã chậm quá, Ôn Hân vừa hô có trùng, vừa vén chăn tr·ê·n người Nam Cung Hạo lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Dừng tay

Quận vương phi không x·á·c định vết thương mặt người tr·ê·n người Nam Cung Hạo còn hay không, chưa nói đến điều đó, chỉ riêng việc Ôn Hân làm như vậy đã là n·h·ụ·c nhã Nam Cung Hạo
Nàng khó thở, vừa định mở miệng thì một tiếng n·ổi giận truyền đến, Tương Dương quận vương và Lục Đình Yến đã bước vào phòng ngủ
"Hân Nhi, con làm gì vậy
Chăn bị vén lên, Nam Cung Hạo trần t·r·u·ồ·n·g nửa thân tr·ê·n, chỉ mặc quần trắng
Hầu phu nhân kinh hô một tiếng vội vàng che mắt
Nam Cung Hạo dù gì cũng là nam nhân, Ôn Hân bị đ·i·ê·n rồi sao, lại dám vén chăn người ta
"Chuyện gì vậy
Chăn vén lên, nửa thân tr·ê·n của Nam Cung Hạo vẫn đầy vết sẹo đ·a·o, ngoài vết sẹo đ·a·o ra, không có vết thương mặt người nào cả
Lần này không chỉ Ôn Hân, ngay cả Tiểu Nguyệt cũng chấn kinh
Tiểu Nguyệt mím môi liếc nhìn Ôn Hành
Ôn Hành quả nhiên lợi h·ạ·i, lại có thể l·ừ·a d·ố·i, không biết nàng dùng cách gì khiến vết thương mặt người tr·ê·n người Nam Cung Hạo biến m·ấ·t, nhưng Tiểu Nguyệt dám x·á·c định, Nam Cung Hạo chính là bị vết thương mặt người
Xem ra, Ôn Hành khó đối phó, sau này nàng phải cẩn thận hơn
"Ôn nhị tiểu thư làm cái gì vậy, muốn g·i·ế·t Hạo Nhi của ta sao
Tương Dương quận vương giận dữ, cả người hung hăng đi đến mé g·i·ư·ờ·n·g, đắp chăn lại tr·ê·n người Nam Cung Hạo
Ôn Hân bị tiếng rống giận dữ của ông ta làm cho lăng thần, Hầu phu nhân càng trợn tròn mắt
Hôm nay ầm ĩ một trận đúng là đắc tội Tương Dương quận vương phủ quá rồi, xem ra là lại gây họa rồi
"Đại học sĩ ngươi đều thấy rồi, Hạo Nhi hiện giờ hôn mê bất tỉnh, bất đắc dĩ mới phải ở lại trong viện của Ôn đại tiểu thư, người bên ngoài đều đồn Hạo Nhi mắc phải quái b·ệ·n·h, nhưng hắn chỉ là hôn mê bất tỉnh mà thôi, khi nào thì mắc phải quái b·ệ·n·h
Hạo Nhi vừa về thì lời đồn đã nổi lên khắp nơi, trong này có kẻ rắp tâm h·ạ·i người, mong Đại học sĩ hồi bẩm chi tiết cho bệ hạ, cầu xin bệ hạ làm chủ cho Hạo Nhi của ta
Tương Dương quận vương giọng nói đau thương, thấy bên cạnh Lục Đình Yến còn có một người đàn ông tr·u·ng niên mặc quan bào đỏ bước vào cửa phòng
Người này nho nhã, trán đầy đặn, hai mắt có thần
Ôn Hành nhìn Lư Dương, nghĩ người này có số làm đế sư, chắc trời sinh tính chính trực, đối xử với mọi người khoan dung
"Quận vương yên tâm, bản quan chắc chắn sẽ đem tất cả mọi việc báo cáo đầy đủ cho bệ hạ, tự nhiên, sở tác sở vi của hầu phủ, bệ hạ cũng sẽ luận c·ô·ng ban thưởng, luận tội trừng phạt
Lư Dương nhẹ gật đầu, Vĩnh An hầu đến đây thì nghe thấy ông ta nói những lời này, h·ậ·n không thể hai mắt tối sầm ngất đi
Đúng là phụ nhân vô tri, gây ra đại họa rồi
"Không thể nào, Hân Nhi nói Nam Cung Hạo bị vết thương mặt người mà
Hầu phu nhân vừa kinh vừa sợ, thấy Vĩnh An hầu lại đây, bà không những không im, ngược lại trực tiếp nói ra vết thương mặt người
Khóe miệng Ôn Hân co giật, trong lòng thầm mắng Hầu phu nhân là đồ ngu, lại còn không đ·á·n·h đã khai, lần này thì xong thật rồi
"Vết thương mặt người
Quả nhiên là nực cười, thì ra những lời đồn lan truyền trong kinh đô vừa rồi đều là do Hầu phu nhân bà tung ra, bà có ý gì, lại muốn h·ạ·i Hạo Nhi của ta, đáng thương Hạo Nhi của ta bảo vệ quốc gia, suýt nữa m·ấ·t m·ạ·n·g, hiện giờ hắn vừa trở về còn s·ố·n·g c·h·ế·t không rõ, bà đã giấu dã tâm h·ạ·i hắn, tr·ê·n đời này, còn có t·h·i·ê·n lý vương p·h·áp hay không
Quận vương phi đợi đúng những lời này của Hầu phu nhân, bà p·h·ẫ·n nộ mở miệng, nước mắt chảy ra, trực tiếp định nghĩa vết thương mặt người là lời đồn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có Lư Dương ở đây, dù kinh đô có bất kỳ lời đồn nào, thì đó cũng chỉ là lời đồn, là lời đồn nói x·ấ·u Nam Cung Hạo
Làm như vậy đúng là yên lòng họ, họ không cần lo lắng Nam Cung Hạo sẽ bị coi là quái vật mà mang đi...
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.