Xuyên Thành Hầu Phủ Thật Thiên Kim, Huyền Học Lão Đại Bị Đoàn Sủng

Chương 82: Đoản mệnh chi tướng




Bởi vì đến Nghê Thường phường mua quần áo rất đông người, cho nên trong cửa hàng có rất nhiều nha hoàn với vẻ ngoài ăn mặc như thị nữ không ngừng đi tới đi lui
Nghê Thường phường chỉ bán y phục nữ nhân, cho nên đến trong cửa hàng cũng đều là nữ nhân, vì vậy để cho t·i·ệ·n, việc bán y phục lấy tiền cũng đều là nữ nhân
Nam Cung Như chờ ở bên ngoài, nhìn tiểu nha hoàn ngồi cách đó không xa nhàm chán ngáp, trong lòng có chút khẩn trương
Nha hoàn kia chuyên môn phụ trách trông giữ chiếc váy sườn xám này, chỉ cần có người mặc vừa, nàng liền sẽ lập tức về bẩm với chủ nhân Nghê Thường phường
Chỉ là Nghê Thường phường mở đã nhiều năm như vậy, lại chưa từng có người thành c·ô·ng, nha hoàn kia đại khái cũng cảm thấy không thể có người mặc vừa chiếc váy sườn xám kia, cho nên thỉnh thoảng buồn ngủ, ngáp, trông buồn bã ỉu xìu, cũng không quan tâm có ai đi mặc thử quần áo
"Sao vẫn chưa ra
Ôn Hành đi vào đã được một lúc, Nam Cung Như có chút nóng nảy, người khác cũng đang chờ xem náo nhiệt
Đang chuẩn bị đi xem thì chợt có một bóng người từ bên trong đi ra
Áo lụa tơ vàng mặc lên người, tôn lên thân hình Ôn Hành càng thêm thon dài, vòng eo nhỏ nhắn thon thả
Mặc chiếc áo này lên, khiến khí chất Ôn Hành dường như càng thêm mạnh mẽ, nghênh diện đi tới, liền cho người ta một cảm giác áp bức
"Hành tỷ tỷ
Trong mắt Nam Cung Như kinh diễm, không dám tin nhìn Ôn Hành
Vừa nhìn thấy Ôn Hành, Nam Cung Như có cảm giác như thấy thần tiên phi t·ử
Chiếc váy sườn xám này ở Lạc Dương thành chỉ có một cái, mọi người chưa từng thấy có ai mặc vừa, cho nên bây giờ nhìn thấy Ôn Hành, đều cảm thấy vô cùng k·i·ế·p sợ, hai mắt sáng rực
"Sắc Vi, mau tỉnh lại
Tiểu nha hoàn ngáp buồn ngủ kia nhắm mắt, đã ngủ
Bởi vì Ôn Hành xuất hiện, toàn bộ Nghê Thường phường lặng ngắt như tờ, thậm chí ngay cả người mua y phục cũng quên cả việc mua, đều ngơ ngác nhìn Ôn Hành, đáy mắt mang th·e·o kh·i·ế·p sợ
Th·e·o ánh mắt của những kh·á·c·h nhân, nha hoàn phụ trách bán y phục ở Nghê Thường phường vội vàng đi đến bên cạnh Sắc Vi, đưa tay oán trách nàng, trong mắt k·í·c·h· ·đ·ộ·n·g
"Ai nha làm sao vậy, dù sao cũng có ai mặc vừa cái váy đó đâu, ta ngủ một lát có sao
Nha hoàn phụ trách trông coi váy sườn xám tên là Sắc Vi
Nàng bị người đ·á·n·h thức, mặt đầy vẻ khó chịu
"Sắc Vi, ngươi còn không mau đi tìm chủ t·ử, nếu làm hỏng việc của chủ nhân, ngươi sẽ biết tay
Nha hoàn Nguyệt Hồng trợn trắng mắt, trực tiếp thò tay đem Sắc Vi k·é·o lên
Sắc Vi ngẩng đầu, liếc mắt một cái liền thấy Ôn Hành mặc váy sườn xám, hai mắt đều trợn lớn: "Ngươi ngươi ngươi
Trời ạ, có phải nàng còn chưa tỉnh ngủ, vẫn còn đang nằm mơ, lại thật sự có người mặc vừa bộ y phục này
"Nguyệt Hồng, có phải ta nhìn lầm rồi không
Sắc Vi kinh ngạc hỏi, Nguyệt Hồng lắc đầu:
"Nếu ngươi nhìn lầm thì chẳng phải là chúng ta cũng nhìn lầm rồi sao, ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì, nhanh đi tìm chủ t·ử
Đợi nhiều năm như vậy, rốt cuộc cũng đợi được, chủ nhân mà biết chắc chắn sẽ rất vui vẻ
"Phải phải, ta đi ngay, ta đi báo tin ngay
Sắc Vi hồi phục tinh thần, vội vàng chạy ra ngoài, bên trong Nghê Thường phường đông nghịt người, thấy Sắc Vi vội vàng chạy ra ngoài, mọi người tự giác nhường đường
Nghê Thường phường tung hoành Lạc Dương thành mười mấy năm, chủ nhân là phú thương Mạnh gia
Nghe nói thời gian trước, gia chủ Mạnh gia vừa mới đem gia sản giao cho con trai Mạnh Gia Chi
Nghe đồn Mạnh Gia Chi sinh tuấn mỹ phong lưu, tuổi gần 20, còn chưa thành hôn
Mạnh Gia Chi tiếp quản việc kinh doanh của Mạnh gia, việc làm ăn của Mạnh gia phát triển vượt bậc, sản nghiệp mở rộng hơn, khiến vô số nữ t·ử đều muốn gặp mặt Mạnh Gia Chi
Hiện giờ nha hoàn kia chạy ra ngoài, có lẽ là đi tìm Mạnh Gia Chi, có thể được gặp Mạnh Gia Chi, cũng tốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Hành tỷ tỷ, tỷ thật lợi h·ạ·i, tỷ mặc cái váy này như tiên nữ hạ phàm vậy
Nam Cung Như đi lên trước, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, nhìn thế nào cũng thấy vui vẻ, thậm chí có chút si mê
"Chốc nữa chúng ta lại mua y phục
Ôn Hành cười, nghĩ chẳng bao lâu nữa, người Mạnh gia sẽ đến, đến lúc đó nàng liền có bạc
"Tốt
Nam Cung Như liên tục gật đầu, nói thật, nàng cũng muốn xem thử cái váy này có gì cổ quái, khiến người Mạnh gia coi trọng đến vậy
"Lại thật sự có người mặc vừa cái váy này, hơn nữa nhìn cô nương kia, không hề khó chịu gì cả
"Đúng đó đúng đó, đợi một lát xem sao
Tiếng bàn luận xôn xao, thậm chí tin tức truyền đi, bên ngoài còn có nhiều người đổ xô đến xem náo nhiệt hơn
"Vị tiểu thư này, mời lên lầu
Nguyệt Hồng là quản sự ở Nghê Thường phường, năng lực xuất chúng, rất được Mạnh Gia Chi coi trọng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thấy người xem náo nhiệt càng lúc càng đông, Nguyệt Hồng quyết định mời Ôn Hành và Nam Cung Như lên tầng hai
Nghê Thường phường tổng cộng có hai tầng, lầu một bán y phục, tầng hai chỉ có chủ nhân mới được lên
"Được
Ôn Hành gật đầu, th·e·o Nguyệt Hồng lên lầu hai
Nguyệt Hồng thái độ mười phần cung kính, mời người lên tầng hai xong, pha trà, lại tự tay bưng điểm tâm
Sắc Vi không chậm trễ, một lát sau, nàng liền đ·u·ổ·i theo về, trước mặt còn có một nam t·ử trẻ tuổi mặc trường bào gấm hoa quảng ngọc lan màu trắng
Nam t·ử sinh tuấn mỹ, một đôi mắt hồ ly khi nhìn người thì cười như không cười
"Là Mạnh c·ô·ng t·ử, thì ra đây là Mạnh c·ô·ng t·ử, trời ạ, đẹp trai quá
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhìn thấy Mạnh Gia Chi, đáy mắt các nữ t·ử hiện lên vẻ kinh diễm, mặt đều đỏ bừng
"Người đâu
Mạnh Gia Chi lễ phép gật đầu với mọi người, không p·h·át hiện thân ảnh Ôn Hành trong đám người, lòng hắn có chút chìm xuống
Chẳng lẽ hắn đến quá muộn, để người kia đi rồi sao
Nhớ tới Mạnh lão gia chủ đang nằm tr·ê·n g·i·ườ·n·g ở nhà, lòng Mạnh Gia Chi càng thêm nặng trĩu
"Chủ t·ử đừng vội, người kia đã lên tầng hai
Thấy Mạnh Gia Chi sốt ruột, Nguyệt Hồng vội vàng nói
"Không cần theo, ta tự đi
Mạnh Gia Chi gật đầu, đi lên tầng hai
Tầng hai yên tĩnh, vì không có ai nên có vẻ đặc biệt tĩnh lặng
Nam Cung Như ngồi đối diện Ôn Hành, tr·ê·n tay cầm một miếng điểm tâm, ăn ngon lành
Quả không hổ là cửa hàng số một Lạc Dương thành, ngay cả thanh mai mềm có tiền cũng mua không được cũng có thể có, hơn nữa lại còn nhiều như vậy, cứ như cho không vậy
Chờ một chút, có khi nào thanh mai mềm này cũng là Mạnh gia làm ra không
Nam Cung Như nghĩ rồi trợn mắt, vừa định mở miệng thì cửa phòng vang lên, ngay sau đó, Mạnh Gia Chi xuất hiện trong phòng
"Tại hạ Mạnh Gia Chi, xin chào hai vị tiểu thư
Mạnh Gia Chi coi như biết nhẫn nại, có chút hành lễ, ngẩng đầu, liếc mắt một cái liền thấy Ôn Hành ngồi bên cửa sổ, mặc váy sườn xám
"Ngươi..
Nhìn thấy Ôn Hành, Mạnh Gia Chi có chút k·í·c·h· ·đ·ộ·n·g, nói đúng hơn, là nhìn thấy có người mặc vừa váy sườn xám, hắn rất k·í·c·h· ·đ·ộ·n·g
"Mạnh c·ô·ng t·ử
Ôn Hành quay đầu, trong con ngươi đen láy trong suốt, phản chiếu bóng dáng Mạnh Gia Chi
Nhìn thấy tướng mạo Mạnh Gia Chi, Ôn Hành thở dài, nói:
"c·ô·ng t·ử có gia tài bạc triệu, tiền tài chói lọi, là phú quý chi m·ệ·n·h, nhưng ta thấy tướng mạo c·ô·ng t·ử lại là đoản m·ệ·n·h, có câu nhiều tiền không có m·ạ·n·g mà tiêu, đại khái là vậy
Cái gọi là nguyền rủa, nguyên lai là nguyền rủa đoản m·ệ·n·h, trách không được Mạnh gia hao tổn tâm cơ muốn tìm người mặc chiếc sườn xám kia, hóa ra là cả nhà đều bị nguyền rủa, nói đúng hơn là bị chủ nhân chiếc váy sườn xám nguyền rủa
"Ngươi, ngươi chẳng lẽ là Ôn đại tiểu thư mà Tiền lão gia đã nói
Mạnh Gia Chi cả người chấn động, nhớ tới lời Tiền Vượng hôm qua, trong lòng mừng rỡ
Thật sự là Ôn Hành, vậy người Mạnh gia có phải được cứu rồi không...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.