Phó Tiểu Uyển còn muốn người ta đồng tình với mình, tốt nhất cho đại đội trưởng nói nói, đừng làm cho mình bị khó dễ
Lãnh đạo cấp trên, cũng chỉ là chuyện một câu nói
Khí vận của nàng, đủ để cho nàng ngang ngược
Biết tiền căn hậu quả, những người kia nhìn Phó Tiểu Oản với ánh mắt kỳ quái, cứ như nhìn kẻ ngốc vậy
Phó Tiểu Uyển ngẩng đầu, rất hưởng thụ loại ánh mắt chăm chú này
Cố đại thẩm chen vào, nhìn tư thế của Phó Tiểu Oản, "Dừng bút đồ vật, không có phần của ngươi, tự biết mình bao nhiêu cân lượng không, còn dám đục nước béo cò, người ta đồng chí tìm là nhà ta Tiểu Phó, có việc gì với ngươi à, không có việc gì thì cút xéo
Cố đại thẩm đẩy Phó Tiểu Uyển ra, cười tủm tỉm nhìn Vương xưởng trưởng, "Ngài chính là lãnh đạo từ tỉnh thành đến à
Ngài chờ, tôi giúp ngài tìm Tiểu Phó, con bé rất được lòng xưởng trưởng ngài đó
Phó Tiểu Uyển nghe vậy, sắc mặt cứng đờ, cái gì
Là tìm Phó Tuyết
Tìm cái con nhỏ tiện nhân kia làm gì
Mình, thiên tuyển chi nữ còn ở đây cơ mà
Một đám mù mắt, sớm muộn gì cũng sẽ hối hận
Vừa thấy tư thế của Cố đại thẩm, chính là có quan hệ tốt với Phó Tuyết, thái độ của Vương xưởng trưởng đều thân thiện hơn một chút
"Tiểu Phó là người làm việc lớn, tôi không tự mình đến được sao
Cô ấy bỏ đi chính là tổn thất của quốc gia
Lời nói của Vương xưởng trưởng không hề che giấu sự thưởng thức dành cho Phó Tuyết, khiến Cố đại thẩm ưỡn ngực, rất tự hào như được thơm lây
"Đúng thế, lãnh đạo ngài quả thật nhìn người không sai, Tiểu Phó nhà chúng tôi sửa chữa máy móc rất giỏi, xem như là nhất rồi
Cố đại thẩm giơ ngón tay cái lên, dưới con mắt của bà, Phó Tuyết giỏi hơn đám thợ máy ở thị trấn nhiều, lại còn lễ phép ngoan ngoãn
Quả thực tập trung mọi ưu điểm, khiến bà từ đáy lòng cảm thấy thằng con bất hiếu kia không xứng
Vương xưởng trưởng không bất ngờ Phó Tuyết biết sửa chữa, dù sao lý thuyết vững chắc như vậy, tất cả linh kiện đều thay đúng chỗ, nhìn ra được rất am hiểu
Ông ta bây giờ chỉ ước gì mời được người đi ngay, lập tức bắt đầu nghiên cứu, chuyện khác đều dễ nói
"Phiền thím rồi
Vương xưởng trưởng mời Cố đại thẩm đi trước dẫn đường, Cố đại thẩm cũng không dài dòng, nhanh chóng đi gõ cửa
"Chờ chút, mọi người có chuyện gì
Phó thanh niên trí thức ở ngay đây
Mọi người tìm ai, đừng nhận nhầm người, đến lúc xấu hổ đấy
Mạnh Hân chạy lên chặn Vương xưởng trưởng lại
Nếu được làm thân với Phó Tiểu Uyển, cô ta cũng được nhờ, làm sao có thể để người khác giành mất
Phó Tuyết cái gì cũng không biết, tìm cô ta làm gì
Vương xưởng trưởng bị người chặn lại, có chút không vui, đây là thanh niên trí thức xuống nông thôn à
Một chút quy củ cũng không có
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phó Tiểu Uyển cũng đi lên, yếu ớt nói: "Đúng vậy, vị đồng chí này, tôi chính là Phó thanh niên trí thức, ngài không thể nào là tới tìm em gái tôi chứ
Trong lòng Phó Tiểu Uyển lo lắng, không chắc chắn, trời đánh, Phó Tuyết rốt cuộc làm cái gì
Kiếp trước chẳng phải là lợi dụng bàn tay vàng đi chợ đen buôn bán sao
Bây giờ không có bất kỳ tung tích gì không nói, còn có quan hệ tốt với mấy lãnh đạo lớn này, đây là cái loại vận cứt chó gì thế
Sống lại một đời, nàng tuyệt đối không thể bị người giẫm dưới chân
Trước kia rất chắc chắn bàn tay vàng ở trên người Phó Tuyết, bây giờ nàng không chắc chắn nữa, ai cũng không phải kẻ ngốc
Canh chừng một cái vật nghịch thiên như vậy làm gì
Phó Tuyết cũng chỉ mặc quần áo cũ trước kia nàng không cần, cực kỳ điệu thấp
Bàn tay vàng, rốt cuộc ở đâu
Phó Tiểu Uyển buồn bực, nếu thật sự có thứ đó, lãnh đạo thì tính là gì
Phó Tiểu Uyển nhìn Vương xưởng trưởng với ánh mắt dò xét
Vương xưởng trưởng bị da mặt dày của cô ta làm cho kinh ngạc, cái gì gọi là không thể nào tìm em gái cô ta chứ
Không thể tìm cô ta được à
Cảm nhận được lãnh đạo không vui, Tần bí thư đi lên, "Vị đồng chí này, xin đừng làm chậm trễ chúng tôi, chúng tôi có việc rất quan trọng tìm em gái cô, mời cô tránh ra
Tần bí thư thường xuyên tiếp xúc với phần tử trí thức, nhưng là lần đầu tiên thấy loại người khó dây dưa như này, có khác gì mấy bà chanh chua ở nông thôn
Phó Tiểu Uyển trong lòng chấn động, thật sự tìm Phó Tuyết
Không thể nào, Phó Tuyết có tác dụng gì
Hoàn toàn không bằng mình, những người này sao lại không có mắt nhìn người thế này
Mạnh Hân thấy người ta nói rõ, có chút thất vọng tránh ra, à, thì ra không phải tìm Phó Tiểu Uyển, hại cô ta mừng hụt
Lập tức trong lòng có chút oán trách Phó Tiểu Uyển, ngay cả vị trí của mình cũng không rõ, còn ở đây làm nổi bật, không phải làm trò cười cho người khác sao
Cố đại thẩm không chút khách khí đẩy cô ta ra, phiền chán vô cùng, "Bớt ở đây vướng víu, đây là tìm Tiểu Phó nhà tôi, cô là cái thá gì, còn muốn thế thân, cũng không tự nhìn lại mình có bao nhiêu phân lượng, muốn chuyện tốt gì chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Muốn ăn cứt à, khạc nhổ vào
Cố đại thẩm nhổ một bãi nước bọt thẳng vào mặt Phó Tiểu Uyển, vô cùng nhục nhã
"Cô..
Phó Tiểu Uyển theo bản năng muốn chửi ầm lên, cô ta đã lâu không bị người ta sỉ nhục như vậy, một bà già ở nông thôn, thật là không biết tốt xấu
Chờ sau này mình vào thành, muốn Cố gia đẹp mặt, hừ
"Thế nào, cô còn muốn đánh tôi hả
Cô thử xem, con ranh không biết xấu hổ, cả ngày ve vãn đàn ông, ở đây làm ra vẻ cái gì
Tiểu Phó nhà tôi mà cô so sánh được à
Cố đại thẩm khoanh tay, hoàn toàn không sợ, ở Ninh Tĩnh đại đội này bà là điên cuồng nhất, ai dám làm bà khó chịu, bà dẫn theo nhà mẹ đẻ đánh tới tận cửa, huống chi chỉ là một thanh niên trí thức ngoại lai
Phó Tiểu Uyển biết rõ sức mạnh của Cố đại thẩm, cũng không dám làm càn, chỉ có thể cúi đầu mắng trong lòng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cố đại thẩm rất đắc ý, quay đầu lại đổi mặt ngay, cười tủm tỉm: "Lãnh đạo, tôi đi gọi người ngay đây
Cố đại thẩm ba bước gộp hai đi qua, biết Cố Diệp tìm đến Phó Tuyết, lo lắng gặp phải cảnh tượng gì không thể tả, vẫn là ho khan một tiếng, nhắc nhở người bên trong, tật xấu của thằng con trai bà vẫn rất rõ ràng
Cố Diệp rất mẫn cảm với tiếng của Cố đại thẩm, sau khi nghe thấy liền uất ức đứng dậy khỏi người Phó Tuyết, mẹ hắn thật là, quá ảnh hưởng hắn tán tỉnh đối tượng
Hắn khó khăn lắm mới có cơ hội gần gũi, Phó Tuyết lại sắp đi tỉnh thành, hai ngày nay chắc là không gặp được
"Đi mở cửa
Phó Tuyết chỉnh lại tóc cho hắn, hôn lên khóe môi hắn một cái, giọng nói vô cùng dung túng
"Được rồi, nghe lời vợ
Cố Diệp vẫn rất dễ dụ dỗ, trong lòng ngọt ngào như ăn mật
Xoay người đi mở cửa, nhìn thấy Cố đại thẩm liền nghiêm chỉnh nói: "Nương, sao nương lại đến đây
Cố đại thẩm khịt mũi coi thường, còn giả vờ nữa, trời chưa sáng đã đến đây, dính nhau đến giờ, may mà hai người đã gặp mặt qua, nếu không thì cùng đi ăn đạn
Cố đại thẩm không thèm nhìn Cố Diệp, thấy hắn chắn đường, bực bội đẩy ra, thân thiết gọi Phó Tuyết: "Tiểu Phó, con thu dọn xong chưa
Có cần ta giúp không
Người tỉnh thành đến rồi đấy
Cố đại thẩm đi vào, thấy chăn được gấp gọn gàng, trong phòng không có mùi gì lạ, trong lòng thả lỏng, may quá, thằng nhóc con kia không làm bậy
Tiểu Phó nhà người ta còn phải đi tỉnh thành, đừng làm chậm trễ việc chính sự, Tiểu Phó là người làm việc lớn, bà sau này phải đề phòng chút, không cho phép thằng nhãi này làm loạn
Phó Tuyết thấy Cố đại thẩm liền vội vàng đứng dậy đón
Cố đại thẩm nắm tay Phó Tuyết, vui mừng khôn xiết, khóe mắt đều cười thành nếp nhăn
"Thím, là Vương xưởng trưởng đến ạ
Xin lỗi, cháu vừa rồi không nghe thấy
Không phải đâu, vừa nãy tất cả sự chú ý đều đặt lên người cái con ranh kia, bám dai như đỉa
Cố Diệp bĩu môi, lại gần Phó Tuyết, cách hai mét vẫn là lãnh địa của hắn
Phó Tuyết nhìn hắn an ủi, đi ra ngoài trước, trong sân toàn là người, trên tường cũng nằm nhoài không ít cái đầu, hóng hớt
Một đám người tò mò không được, đến cả việc cũng không làm
Phó Tuyết thấy Vương xưởng trưởng liền rất lễ phép: "Vương thúc, làm phiền bác phải đi một chuyến này ạ
Cử chỉ của Phó Tuyết kiên định tự nhiên, vừa nhìn là được dạy dỗ cẩn thận, khiến Vương xưởng trưởng rất hài lòng, con bé này rất toàn diện, thông minh đã đành còn biết cách làm người
Lời này nói ra thật làm người ta thoải mái...