Chuyện kiểu này trước kia cũng đâu phải chưa từng xảy ra, nàng còn đi hóng chuyện làm gì
Nếu mà đến phiên nhà mình thì nghĩ thôi đã thấy đau đầu rồi
Cố Diệp xuống xe bò, vẻ mặt như kiểu “ngươi đúng là thiển cận” nhìn Cố đại thẩm, “Trong lòng mẹ, con là loại người không biết trên dưới, không biết phải trái sao
Mẹ nghĩ con như vậy à?”
Cố đại thẩm nheo mắt nhìn hắn, khẳng định chắc nịch: “Chứ còn sao?”
Cố Diệp: “…” Mẹ ai mà nỡ nói chuyện phũ phàng thế, con đâu có phải là người không ai thương đâu, con còn có vợ cơ mà
“Mẹ à… sao mẹ lại nghĩ con như thế được chứ, cái này là…” Lời còn chưa dứt đã bị tiếng hét chói tai của Cố đại thẩm làm cho im bặt
“Cái gì
Tiểu Phó mua cho con hả!” Cố đại thẩm vừa nghe, lại càng không vui
Phó Tuyết lo nghiên cứu máy kéo còn chưa tính, lại còn phải bận tâm cái thằng nhóc này nữa, thật là đồ không biết quý trọng của nả, đây chẳng phải lãng phí tài năng, phí thời gian hay sao
Nếu không phải không thể đi cùng, bà đã hận không thể dâng trà rót nước cho Phó Tuyết để tỏ lòng vinh hạnh rồi
Cố Diệp nhìn, gật gật đầu đắc ý: “Đó là còn phải xem ai đã…” A, ái, mẹ ơi, nhẹ tay thôi, con là con trai ruột của mẹ, mẹ đừng ra tay độc ác như thế chứ, tai con muốn rụng ra rồi đây này.”
Cố đại thẩm túm lấy tai Cố Diệp xoay mấy vòng, sắc mặt Cố Diệp liền tái đi, xem ra Cố đại thẩm đã dùng không ít sức
“Lão nương dạy con thế nào hả
Dạy con ăn bám phụ nữ hả
Tiểu Phó bận rộn thế kia, mà con thì không biết xấu hổ, còn để cho nó vất vả, nam nhi không ra gì thì sớm muộn cũng bị vứt bỏ.”
Câu này nói thẳng vào chỗ đau của Cố Diệp, mặt hắn lập tức biến sắc: “Mẹ đừng có nói bậy, Tiểu Phó sẽ không bỏ rơi con đâu.”
Chuyện này mà thành sự thật thì đúng là quá đáng, vợ yêu của hắn, ai dám tơ hào đến, hắn nửa đêm cũng dám đi cướp giết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cố đại thẩm liếc mắt: “Vậy nên con phải biết thân biết phận, tranh thủ lúc nào rảnh đi xem tình hình của Tiểu Phó bên đó thế nào đi, không thì ta chẳng yên tâm được.”
Không ổn rồi, Cố đại thẩm quyết định đến lúc đó phải đi cùng mới được, chỉ có Cố Diệp là không đáng tin mà thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cố Diệp vừa nghe mắt liền sáng rực, còn có thể đi tìm Phó Tuyết hả
Tin vui quá đi, hắn nhớ vợ rồi
Cầm túi lên xe, cảm ơn ông lão, đợi xe bò đi khuất, ngoài cửa Cố gia có không ít người, ai nấy đều ghen tị nhìn Cố Diệp
Thằng nhãi Cố này số sướng thật, tìm được một người yêu chịu chi, nhìn xem đống đồ này đáng giá bao nhiêu tiền chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mợ nhà bên cạnh Cố gia hiếu kỳ hỏi: “Đây là mua những gì thế, nhà nông chúng ta cũng có biết bao nhiêu chuyện đời đâu, cho chúng tôi mở mang tầm mắt đi?”
Một người mở miệng, những người khác cũng nhao nhao phụ họa, chủ yếu là cái túi to kia, nhìn thôi cũng đã thấy đỏ mắt rồi
Cố đại thẩm cười tủm tỉm: “Kệ nó là cái gì, đều là tấm lòng của Tiểu Phó cả đấy, đi tỉnh rồi mà vẫn còn nghĩ đến chúng ta, thằng Tứ nhà ta có phước, cả cái làng này không có cô nào biết đối nhân xử thế được như nó.”
Cố đại thẩm nói qua nói lại, lại bắt đầu thổi phồng Phó Tuyết, mọi người xung quanh ai cũng chán nản cả rồi, kiểu này giờ đây đã trở thành khúc dạo đầu của Cố đại thẩm
Vẫn có vài người không vừa mắt liền nói móc: “Người ta ở trong thành cơ đấy nhé, có để ý cái gã đàn ông quê mùa như nhà bà không
Đừng có mà đào hết tiền rồi tự mình diễn, đến lúc hết tiền thì làm sao mà sống được nữa.”
Cố đại thẩm nhìn sang, thấy là người nhà họ Vạn thì không hề khách sáo, “Ái chà, chó má gì cũng thích sủa bậy, không sợ ta nhổ hết răng của nhà ngươi à, hôm nay mấy bà cô của ta đều ở đây, cẩn thận cái da của ngươi đấy.”
Cố đại thẩm lực lưỡng, ăn nói bạt mạng, người nhà họ Vạn thấy mấy người cao to vạm vỡ kia liền rụt cổ lại
Chỉ có Vạn Mẫn là sốt ruột không thôi, sợ có chuyện tốt gì mình không vơ vào được: “Đều là thứ gì vậy
Đã mang đến rồi thì đừng có giấu giếm chứ, mọi người đều ở đây, mở ra cho mọi người cùng xem đi.”
Vạn Mẫn cũng là thứ đầu độc, dạo gần đây vơ vét không ít của ngon vật lạ cho nhà mẹ đẻ, đang được cưng chiều nên cũng có chút vênh váo
Cố đại thẩm không nuông chiều: “Liên quan gì đến cô
Có thời gian thì nên trang điểm cho mình đi, giống như chuột cống hôi thối ấy, ra chỗ nào cũng chỉ như cái mền rách thôi, dù sao thì cũng chẳng có phần của cô.”
Cố đại thẩm phất tay một cái, trái lại mở bọc ra, nhìn thấy bên trong đồ đạc được gói ghém cẩn thận, trên mỗi món đồ đều dán tên của từng người
Cố đại thẩm mắt sắc thấy món đồ thuộc về mình là một cái váy kiểu dáng cũng được, màu sắc rất hợp với lứa tuổi của bà
Ở nông thôn đàn bà nào mà dám bỏ tiền ra mua cho mình đâu chứ, đây là lần đầu tiên Cố đại thẩm được nhận váy, cảm động không thôi
Cố Diệp càng được thể, giơ luôn cả cái đồng hồ của mình lên, Cố Lâm chen vào, hâm mộ đến chảy cả nước miếng, “Anh hai ơi, rốt cuộc anh đã dùng tư thế nào mà lại có được cái kiểu hạnh phúc thế này vậy?”
Đồng hồ Thượng Hải đó nha, hàng hiệu chính hiệu đó nha, vợ anh hai chiều anh hai quá trời làm sao giờ
Ăn bám cũng thơm thật đấy, nếu không phải không đủ thực lực thì giờ hắn đã vui đến phát điên rồi
Người khác đều có quà, bao gồm cả mấy mợ nhà họ Lưu, đó là kem dưỡng da Phó Tuyết cố ý chuẩn bị, trong thư đều dặn dò Cố Diệp phải phân phát cho tốt, còn lại Cố Diệp ôm hết
“Còn lại đều là Tiểu Phó cho con, mẹ đừng có giành nữa.” Thật ra đâu phải thế, toàn bộ là của nhà ngoại Phó Tuyết, chỉ là không thể lộ ra, để tránh bị kẻ khác lợi dụng
Cố đại thẩm mắt sắc lẻm, đã sớm nhìn ra, cười trêu: “Con thế này rồi thì ai còn giành của con nữa, được rồi được rồi, cất đi, người yêu con gửi cho đấy chứ!” Cố đại thẩm thốt ra lời này, những người khác trái lại không hoài nghi nữa, chỉ nhìn đống đồ trên tay nhà Cố, ai nấy đều thèm nhỏ dãi
Cô Phó Tuyết này đúng là giàu thật, ăn mặc không ra gì, trái lại chiều người yêu chiều dữ thần
Mấy mợ cầm kem dưỡng da mà ngứa ngáy hết cả người
Mợ cả nhà họ Lưu vốn tính tình thẳng thắn, “Tôi nói Kim Hoa này, đây có thật là Tiểu Phó cho chúng ta không
Trời ơi, đứa nhỏ này sao lại chu đáo thế nhỉ, chúng ta vẫn còn chưa có quà gặp mặt cho nó đâu đó?”
Mợ ba nhà họ Lưu tính tiết kiệm, người thường nhà ai cơm no là đủ, nào có tiền mà đi mua mấy thứ này, quý hiếm hết sức: “Đúng đấy, đáng lẽ ra là chúng ta trưởng bối cho nó chứ, đây là đồ ở tỉnh, nhìn thôi cũng biết không rẻ rồi, chúng ta đúng là được thơm lây mà.”
Mợ tư nhà họ Lưu có chút áy náy: “Đồ chơi sang trọng thế này, liệu có tốn kém quá không
Tiểu Phó nó cũng mới đi làm mà, con bé có lòng.”
Tuy rằng chưa từng gặp mặt nhưng mấy mợ đều thần thánh hóa Phó Tuyết trong lòng rồi
Tốt tính lại còn biết đối nhân xử thế, nhà họ Cố thật là đúng là có số hưởng mới vớ được nàng dâu thế này
Cố đại thẩm không muốn cho mấy người rối rắm nữa, “Cái này có đáng gì đâu, đó chỉ là tấm lòng của Tiểu Phó thôi mà, mấy thím đừng có khước từ vội, đợi đến lúc nào Tiểu Phó về thì mọi người cùng nhau ăn một bữa cơm, Tiểu Phó tính tình lại hào sảng lắm, đều là người một nhà đừng có khách sáo, chỉ là lần sau ai có gì giúp được em dâu thì nhớ ra tay vào nhé.”
Đến lúc này rồi mà vẫn không quên ca tụng cho Phó Tuyết, đúng là fan cứng có khác
Mợ cả nhà họ Lưu tức giận liếc bà một cái: “Bà nói cái gì vậy, có chuyện thì sao mà không giúp chứ!”
Cả nhà đoàn kết, người ngoài mới sợ hãi, nếu mà chỉ là một đám cát rời rạc thì sẽ chỉ bị người ta chỉ vào mà chửi
Cái đạo lý này bà đã sống ở thôn này mấy chục năm nên bà quá rõ rồi...