Ngay cả Lâm công cũng không hài lòng nhìn Lão Trương thất thần, nhắc nhở: "Ta nói ngươi sao vậy, hôm nay cứ lơ đãng thế
Sao
Mấy câu nói cũng làm ngươi bối rối, khí độ sao nhỏ mọn vậy
Lâm công và Lão Trương là hai trụ cột vững chắc của nhà máy, người đến trước người đến sau, Lâm công ôn hòa, người trong nhà máy thích hắn hơn
Lão Trương thì giàu có, có cảm giác hơn người khác, nhiều người không thèm nể mặt hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lão Trương liếc Lâm công một cái, thả lỏng rồi mặt trầm xuống nói: "Ta làm gì còn cần ngươi ở đây chỉ trỏ, không phải ngươi thích bám đít đó à
Còn không đi theo Phó Tuyết nghiên cứu, cái linh kiện này mà làm không ra thì máy kéo làm sao có tác dụng, được rồi, đừng có hở ra là nói, mọi người vẫn đang chờ đấy
Lão Trương chắc mẩm Phó Tuyết không nghiên cứu ra được, đưa ra triển lãm cái gì chứ
Lâm công nhìn người càng già càng kém cỏi thì lắc đầu, đúng là bỏ đi
Lão Trương hừ lạnh một tiếng, tỏ vẻ bình tĩnh
Xưởng máy móc có người mới đến, là tư Smith phái đến học tập, làm tài liệu trong văn phòng, cô gái có hai phần ba dòng m·áu Trung Quốc, thái độ rất thân thiện, khiến không ít các chàng trai trẻ trong nhà máy thích
Vì có quan hệ với tư Smith, dù có người không thích nhưng cũng không thể làm mặt lạnh, thêm việc Mai Lâm dễ mến, cũng coi như dùng được
Khi Mai Lâm mang tài liệu đến cho Phó Tuyết, Phó Tuyết đang nghiên cứu linh kiện, cô mặc đồ đen, cái khí chất lạnh lùng nhàn nhạt trên người khiến người ta không dám xem nhẹ
Mai Lâm cười tủm tỉm, trông ngây thơ thuần khiết, giọng nói đáng yêu: "Chắc hẳn chị là Phó công phải không
Trẻ quá vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không giống như em tưởng tượng, chị khỏe, em là Mai Lâm
"Cô khỏe, Phó Tuyết
Phó Tuyết không thích kiểu quá nhiệt tình này, khẽ gật đầu
Mai Lâm có chút thất vọng, giọng hơi buồn: "Phó công, có phải em làm không tốt nên chị không thích em không
Câu nói này khiến Phó Tuyết có cảm giác quen thuộc, cái dáng vẻ này không phải giống như Phó Tiểu Uyển sao
Đã tránh được hàng kém rồi sao bên tai vẫn không yên
Nàng không có thói quen dung túng người ta hư hỏng, lạnh giọng nói: "Nếu biết vậy, thì đừng có chắn mắt nữa
Ta còn bận công việc, ngươi làm chậm trễ ta rồi
Thời gian của ta không để ngươi lãng phí
Tự biết thân biết phận một chút không được à, làm như ngươi là cha mẹ ai vậy
Mai Lâm lúc này thật sự đau lòng, từ nhỏ gia cảnh tốt, dáng dấp không tệ, không ít người nuông chiều, giờ đãi ngộ lại tụt xuống đáy vực
Nhìn kỹ mặt Phó Tuyết, trong lòng Mai Lâm giận không chịu được, có gì đáng đắc ý rồi cuối cùng chẳng cũng là làm áo cưới cho người khác thôi
Mai Lâm nhìn bản vẽ thiết kế của Phó Tuyết, lại gần, muốn xem hiểu nhưng bị Phó Tuyết không chút biểu cảm che khuất, càng làm Mai Lâm chắc chắn bản vẽ này rất quan trọng
Nhưng cô không ở lại đó nữa, đặt tài liệu xuống rồi đi, Phó Tuyết nhìn theo rồi nhếch miệng lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tư Smith không phải kẻ ngốc, không thể phái một người như vậy
Cho nên, chắc chắn còn có kế hoạch khác
Phó Tuyết cầm dụng cụ sửa chữa, tiếp tục nghiên cứu linh kiện, mấy thứ sắt vụn đồng nát, rất nhanh đã trở nên tỏa sáng trong tay cô
Sau khi tan làm, Phó Tuyết vẫn mang linh kiện về ký túc xá, tiếp tục nghiên cứu
Mang linh kiện vào không gian biệt thự tầng ba, nơi đó có phòng thí nghiệm, Phó Tuyết thức trắng đêm để tiếp tục lắp ráp
Cuối cùng đã có đột phá lớn
Kiếp trước máy kéo cầm tay do Mỹ sản xuất, Hoa Hạ nhập khẩu
Mục đích là để thúc đẩy sự phát triển của nông nghiệp, tuy nhiên giá thành quá cao khiến người dân thôn quê không đủ khả năng chi trả, nên không thể sử dụng rộng rãi
Đa số nông thôn vẫn dựa vào sức người, đây cũng là một trong những nguyên nhân chính dẫn đến lạc hậu
Nếu mình đã đến đây thì nhất định phải làm cho khoa học kỹ thuật tiến bộ hơn nữa, cho bọn người nước ngoài biết, Hoa Hạ không phải dễ bắt nạt
Phó Tuyết là người nghiện công việc, nghiên cứu không nghỉ ngơi gì, đợi khi hoàn thành hết mọi thứ thì bên ngoài trời đã hửng sáng
Phó Tuyết ngáp một cái, cũng không nghỉ ngơi, rửa mặt xong rồi cho linh kiện vào thùng, mang đến xưởng máy móc
Công nhân trong nhà máy thấy sắc mặt cô mệt mỏi đến không chịu nổi, cả bảo vệ cũng thấy xót: "Phó công, cô thức cả đêm đó hả
Công việc quan trọng nhưng cô cũng không thể làm cho cơ thể suy nhược được
Mọi người đều đang mong chờ đó
Chỉ hy vọng cô làm ra máy kéo, để mọi người có cái mà dùng
Phó Tuyết lễ phép cười, giọng nói trầm nhẹ: "Cám ơn chú Chu quan tâm, cháu không sao, cháu có việc tìm xưởng trưởng, khi khác nói chuyện
Nói xong, Phó Tuyết liền đi về phía văn phòng xưởng trưởng
Chú Chu nhìn cái thùng Phó Tuyết mang theo, gãi đầu, cô gái này đúng là hết mình, thấy ngay là thức đêm rồi, thật đáng lo
Đồng thời, trong lòng càng phỉ nhổ Lão Trương, bây giờ người trẻ cố gắng đều là vì thế hệ sau mà tính toán đó
Chỉ có ông ta là cứ như ngậm thuốc súng, đâu đâu cũng chõ mồm vào, đến người như Tiểu Phó còn kén cá chọn canh, bản thân mình thì cũng đâu bằng người ta
Vừa nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến liền, còn chưa thổ tào xong thì mặt âm u của Lão Trương đã đến
Chú Chu mặt không đổi sắc ngồi ở chỗ mình, Lão Trương đi qua thì hừ một tiếng: "Đúng là làm bộ làm tịch, cũng không nhìn xem mình có bản lĩnh đó không
Thật là không biết điều
Mấy chục năm nay, Lão Trương chưa từng phải chịu loại ấm ức này, từ khi có Phó Tuyết, đãi ngộ của ông ta đều giảm xuống
Ngay cả mấy công nhân này cũng chẳng coi ông ra gì, ông ta mới là cốt cán kỹ thuật của xưởng máy móc đó
Đúng là mù mắt mà lại kiến thức hạn hẹp
Chú Chu ngầm liếc mắt một cái, ông ngược lại muốn xem, Lão Trương lúc đó sẽ bị vả mặt thế nào
Ông tin tưởng Tiểu Phó nhất định sẽ thành công
Lúc này, xưởng trưởng Vương vừa nghe điện thoại xong, thấy Phó Tuyết xách thùng đi vào, vội vàng nhiệt tình đứng lên
"Tiểu Phó, sắc mặt cô yếu ớt vậy, có chỗ nào không khỏe sao
Phải nói với chú Vương ngay, người trẻ tuổi phải biết chăm sóc mình, nếu không người ta sẽ mắng chú mất
Ông đây đã hứa với nhà chồng người ta sẽ chăm sóc tốt cho Phó Tuyết, mới đến đây được bao lâu
Không thể để Phó Tuyết có chuyện gì được
Vấn đề đối xử với Phó Tuyết, ông còn cẩn thận hơn cả chính mình
Phó Tuyết có chút bất đắc dĩ với việc mọi người xem cô như đồ dễ vỡ mà che chở: "Chú Vương, cháu không sao, đây không phải có tiến triển nên cháu đến báo cho chú một tiếng sao
Cái linh kiện lắp ráp quan trọng của máy kéo cầm tay, bên cháu đã hoàn thành, chú cần xem qua không ạ
Cô nghiên cứu một đêm, cuối cùng đã lắp ráp hoàn thành toàn bộ máy móc, xuyên không rồi nên đầu óc cũng không còn nhạy bén nữa rồi
Chắc kiếp trước hai ba phát là xong việc rồi, đâu cần kéo dài như thế này
Xưởng trưởng Vương vừa nghe thì bước nhanh tới, giơ tay muốn chạm vào chiếc hộp sắt trong tay Phó Tuyết, lại cẩn thận không dám đụng, vẻ mặt nghiêm túc, giọng run rẩy hỏi: "Cái này..
đây chính là cái linh kiện tinh vi mà chúng ta vẫn luôn phải nhập khẩu sao
Tiểu Phó à, cô đừng có gạt chú, cái này cô thực sự làm xong rồi
Không phải là ông không tin vào năng lực của Phó Tuyết, mà là thực sự không thể tưởng tượng được
Mới có một ngày thôi, dù đã từng gặp thiên tài trẻ tuổi nhất thì cũng không nhanh như vậy
Đây không chỉ là nhặt được bảo mà là ông trời đang đuổi theo đưa cơm cho ông rồi...