Tiện tay nhặt lên một đống bùn, hướng về phía Phó Tiểu Uyển ném qua
"Ngươi đặt vào cái gì cảm giác về sự ưu việt, chúng ta tổ tiên ba đời bần nông, chúng ta kiêu ngạo, ngươi đây là tư tưởng tư bản, vừa thấy chính là trong nhà không giáo dục tốt, mọi người không thể để loại bầu không khí này truyền đi, không phải làm trò cười cho người ta cả đại đội chúng ta sao
Những người khác vô cùng tán thành, bọn họ là đại đội tiên tiến cơ mà
Vinh dự lớn như vậy, không thể vì cô thanh niên trí thức xuống nông thôn này mà hủy hoại được
"Đưa nàng đi cục công an, chúng ta không cần loại phân chuột này, đây là bại hoại bầu không khí, không cho phép
"Đúng vậy, giữ lại người như thế, sau này trong thôn cô gái nào còn dám lấy chồng, đây chẳng phải làm bẩn thanh danh chúng ta sao, ta không đồng ý
Một đám người muốn đem Phó Tiểu Uyển đưa đi cục công an lao động cải tạo, Phó Tiểu Uyển nhìn Cố Diệp, đầy mặt hận ý
Nàng xem như đã nhìn ra, tất cả đều do người này chủ đạo, nguyên nhân sao, nhất định là Phó Tuyết
Phó Tuyết, lại là Phó Tuyết, vì sao chỗ nào cũng có Phó Tuyết
Phó Tuyết vì sao phải tồn tại, đã có nàng rồi không phải sao
Phó Tuyết nên chết
Cố Diệp nhìn thấu hận ý trong mắt nàng, ý cười trên mặt không chạm đến đáy mắt, quả nhiên, vợ hắn vẫn là quá thiện lương
Người như thế, phải bị đè chết
Không sao, Phó Tuyết có quan hệ với nàng, không thể ra tay cũng bình thường, hắn thì khác, hắn hạ thủ được, làm tổn thương Phó Tuyết đều phải chết, có ý đồ càng đáng chết hơn
Muốn gả cho Triệu Trường Chinh
Nằm mơ, cùng Lục Viễn bó chết đi
Ánh mắt Cố Diệp rơi trên người Lục Viễn, Lục Viễn run lẩy bẩy, sợ hãi không thôi
"Lục đồng chí, quan hệ nam nữ bừa bãi thế này là không được, ngươi là thanh niên trí thức xuống nông thôn, thanh niên văn hóa, càng nên làm gương tốt, đương nhiên, nếu đây là yêu đương, trai chưa vợ gái chưa chồng chúng ta cũng không thể ngăn cản đúng không
Mọi người đều có thể hiểu được
Một câu của Cố Diệp, như sấm đánh ngang tai, khiến Lục Viễn bừng tỉnh
Đúng vậy, đã bị phát hiện rồi, trốn cũng không thoát, thà chết cũng phải cắn răng nói hai người là đang yêu đương
Vì thế, Lục Viễn vội vàng mở miệng: "Không sai, tôi và nàng đang yêu đương, nàng muốn tìm cha cho đứa bé trong bụng, tôi thật lòng thích nàng, đương nhiên sẽ chấp nhận
Lời này nói ra, khiến không ít người nhìn hắn với con mắt khác xưa, ngược lại là người có đảm đương, ngay cả con của người khác cũng không ngại
Phó Tiểu Uyển nhất định không thể để bị gán tội, vội vàng phản bác, "Ngươi nói dối, đồ đàn ông hèn hạ, ta căn bản không thèm nhìn ngươi, ngươi cút, ngươi so được với Triệu Trường Chinh sao
Chỉ có Triệu Trường Chinh mới xứng với ta
Lời này làm Triệu thẩm tử tức chết, cái gì cũng muốn dính líu tới con trai bà, bà xông lên cho mấy cái bạt tai
"Mày ăn nhiều phân à, cái gì cũng muốn con trai ta, nhìn lại mày xem mày là cái thứ gì, con trai ta thèm để ý mày
Đồ lẳng lơ ong bướm, mày đi chết đi
Triệu thẩm tử cả đời chưa từng chịu uất ức như vậy, đúng là gia môn bất hạnh, để con trai mình gặp phải loại đàn bà này, nếu cưới về, tổ tông đều phải tức sống lại
Thằng con ngốc của bà, không biết bị ả bỏ bùa mê thuốc lú gì, loại đàn bà này căn bản không xứng
Phó Tiểu Uyển hung dữ trừng mắt nhìn Triệu thẩm tử, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống bà, thật đáng ghét
Lục Viễn đẩy Triệu thẩm tử ra, nhìn Phó Tiểu Uyển thâm tình nói: "Anh biết em để ý tiền trợ cấp của Triệu Trường Chinh, muốn sớm quay về thành phố, nhưng anh thật lòng yêu em, vừa rồi anh không nhịn được, em hãy tin anh, anh sẽ cho em sống cuộc sống tốt, em đừng dây dưa Triệu Trường Chinh nữa
Lục Viễn nói tới nghẹn ngào, mọi người càng thấy Phó Tiểu Uyển tham mộ hư vinh, điều kiện của Triệu Trường Chinh tốt như vậy, con gái trong thành cũng xứng đôi, nàng lại cứ nhăm nhe
"Cút, ngươi đi chết đi, ngươi tính là cái gì, ta căn bản không thèm nhìn ngươi, đừng bám theo ta, đồ phế vật
Câu nói này, làm ngón tay Lục Viễn bóp kêu răng rắc, đồ đàn bà đáng chết, sau này sẽ có rất nhiều cơ hội dạy dỗ, còn lên mặt ta đây
Phó Tiểu Uyển đơn giản liều mạng, "Tôi thà lấy một con chó, cũng không lấy loại đàn ông không bằng chó như ngươi
Chỉ giỏi ngược đãi phụ nữ, đáng đời tuyệt tự
Lục Viễn tức chết rồi, hận không thể một cái tát đánh tỉnh đồ đàn bà đáng chết, nhưng tình hình hiện tại đặc thù, hắn chỉ có thể nhịn
Triệu Trường Chinh quay lại, vừa lúc nghe thấy những lời này, có chút không thể tin
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Triệu thẩm tử sợ con trai mình làm chuyện ngu ngốc, vội vàng nói: "Con ơi, con tạo nghiệt gì vậy, gặp phải loại đàn bà thối tha này, ban ngày ban mặt, cùng đàn ông lăn giường đấy
Triệu thẩm tử chỉ mong con trai mình mau tỉnh lại, kì nghỉ phép khó khăn lắm mới có, nên tranh thủ tìm vợ mới đúng
Phó Tiểu Uyển nhìn thấy Triệu Trường Chinh, như thấy được cứu tinh, hai mắt đẫm lệ đi tới, "Triệu ca, anh tin em, em với hắn không có gì, em bị oan, trong lòng em chỉ có anh, anh biết em mà, em không phải loại người như vậy
Bây giờ Triệu Trường Chinh chính là cọng cỏ cứu mạng của nàng, nếu không có Triệu Trường Chinh, nàng biết sống sao, tuy rằng đã ngủ với người đàn ông khác, nhưng trong lòng cũng chỉ có Triệu Trường Chinh mà thôi
Triệu thẩm tử lo lắng không thôi, hận chết Phó Tiểu Uyển, đừng có mê hoặc con trai bà
Con trai bà là thằng ngốc không hiểu chuyện đời
"Con trai, con đừng có làm chuyện ngu ngốc, loại đàn bà này không được, nếu con cứ dây dưa, mẹ chỉ có nước chết cho con xem
Triệu thẩm tử lo lắng đến rơi nước mắt, thật là oan nghiệt
Triệu Trường Chinh có chút do dự, Phó Tiểu Uyển nói tiếp: "Triệu ca, anh thật sự không cần em nữa sao
Câu nói này làm mềm lòng Triệu Trường Chinh, Lục Viễn che mắt Triệu Trường Chinh, giọng nói giận dữ: "Đây là đàn bà của tôi, không tới lượt anh, đứa bé trong bụng cũng là của tôi, Triệu Trường Chinh, anh muốn chút mặt mũi đi
Triệu Trường Chinh nghe vậy, lùi lại một bước, bình tĩnh nói: "Phó đồng chí, xin tự trọng, chúng ta không có quan hệ gì
Nói rồi, Triệu Trường Chinh muốn đi, Phó Tiểu Uyển sao có thể để hắn đi, đứng dậy muốn nhào tới
Bị Lục Viễn giữ lại, Phó Tiểu Uyển như phát điên "Triệu ca, anh đừng bỏ em, anh nói đi..
Nếu Triệu Trường Chinh thật sự đi thì nàng tiêu đời thật rồi
Lục Viễn lúc này sức lực rất lớn, kéo Phó Tiểu Uyển khiến nàng không thể nhúc nhích
Triệu Trường Chinh dừng bước, cuối cùng vẫn không quay đầu lại, Triệu thẩm tử vội vàng đuổi theo
Phó Tiểu Uyển tức giận cắn một cái vào tay Lục Viễn, Lục Viễn đau đến kêu to, buông tay ra, Phó Tiểu Uyển nhân cơ hội bỏ chạy
Bị Lục Viễn nhanh tay lẹ mắt một cái tát vào mặt, "Đồ tiện nhân, tôi thấy cô bị điên rồi
Phó Tiểu Uyển tức giận công tâm, lại bị đánh, không thở nổi, ngất xỉu
Lục Viễn vội vàng ôm nàng, định đưa tới trạm xá
Mặc dù đã công khai quan hệ yêu đương, nhưng yêu đương vụng trộm vẫn khiến người ta xấu hổ, sau lưng không biết bao nhiêu người nói xấu hai người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cô Phó Tiểu Uyển này, thanh danh kém ai trong thôn chẳng biết
Cố Diệp tâm trạng tốt, giải quyết xong người không quan trọng, lúc này mới tính toán trở về
Lại gặp Triệu Trường Chinh giữa đường, nhìn khuôn mặt lạnh lùng kia, Cố Diệp thầm đảo mắt
Đồ ngốc, mẹ hắn không cho hắn chơi với đồ ngốc, vì vậy mặt không đổi sắc đi qua
Lúc đi ngang qua Triệu Trường Chinh, nghe hắn mở miệng: "Cố Diệp, ngươi cố ý đúng không
Hay tất cả những chuyện này, đều nằm trong dự liệu của ngươi?"