Chương 100: Ngụy Dật Văn cũng không hận Tiết thị cùng hai đứa bé của nàng
“Nguyên Bảo, ngươi đi tìm Hạnh Nguyệt, bảo nàng nói cho Ngũ tỷ, ban đêm gặp ở Tiểu Trúc Lâm gần Ngưng Hương Uyển.”
Ngụy Vân Châu phân phó xong, thấy Nguyên Bảo muốn nói lại thôi nhìn về phía hắn, liền nhấc chân đá vào mông hắn một cước
“Có chuyện mau nói, có rắm mau thả.”
“Thiếu gia, vậy tiểu nhân liền nói thẳng nhé.”
“Nói.”
“Thiếu gia, tiểu nhân đây tuổi tác cũng không nhỏ, Hạnh Nguyệt tuổi tác cũng không nhỏ, tiểu nhân trực tiếp đi tìm Hạnh Nguyệt không thích hợp, sẽ có người nói ra nói vào chúng ta.” Nguyên Bảo có chút ngại ngùng nói, “Thiếu gia, ngài vẫn là để di nương sắp xếp cho ngài hai tên nha hoàn đi, như vậy ngày sau các cô nương tìm ngài có việc, có thể trực tiếp tìm nha hoàn kề bên ngài, cũng không cần tìm tiểu nhân đây.”
Thấy Nguyên Bảo một bộ thẹn thùng và lúng túng, Ngụy Vân Châu nhíu mày nhìn hắn, trêu ghẹo nói: “Ngươi đây là có ý với Hạnh Nguyệt?”
Nguyên Bảo bị lời này của Ngụy Vân Châu dọa tới mức vội vàng lắc đầu khoát tay: “Không không không, tiểu nhân không có, Thiếu gia ngài đừng nói bậy.”
“Vậy ngươi ngại ngùng lúng túng cái rắm gì chứ.”
“Tiểu nhân là sợ làm hỏng danh tiếng của Hạnh Nguyệt.” Nguyên Bảo mặc dù nhìn tùy tiện, thậm chí có chút vô tư, nhưng tâm tư lại cực kì tinh tế và tỉ mỉ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Thiếu gia, bên cạnh ngài nên có tỳ nữ hầu hạ.”
Nghĩ đến ngày sau sẽ thường xuyên liên hệ với Ngụy Tri Mai, Ngụy Vân Châu cảm thấy Nguyên Bảo nói có lý
“Được, ta biết rồi.”
“Vậy tiểu nhân hiện tại liền mời người giúp đỡ đi tìm Hạnh Nguyệt.” Nguyên Bảo không thể trực tiếp đi tìm Hạnh Nguyệt, nhưng hắn có thể nhờ người giúp đỡ
“Đi đi.”
Chờ Nguyên Bảo rời đi, Ngụy Vân Châu gọi Lôi Ngũ lên
“Bảo Lôi Tứ nói cho Thang Viên, sắp xếp cho ta hai tỳ nữ đắc lực tài giỏi.”
“Tỳ nữ?” Lôi Ngũ nghe được phân phó này, hơi hơi kinh ngạc, “Thiếu gia, ngài muốn tỳ nữ sao?”
“Có một số việc còn cần tỳ nữ làm.” Ngụy Vân Châu vừa nói xong, lại dặn dò, “hai tỳ nữ, có một người tốt nhất nên biết một chút y thuật.”
“Vâng, thuộc hạ đi tìm Lôi Tứ ngay đây.”
Sau khi Lôi Ngũ rời đi, Ngụy Vân Châu ngủ trưa một lát
Sau khi tỉnh lại, liền biết được Ngụy Dật Văn tìm hắn
Ngụy Vân Châu mang theo Nguyên Bảo, vẫn như cũ rẽ đường nhỏ đi Hải Đường Viện
“Thiếu gia, ngài hiện tại không cần thiết lén lút đi gặp Đại thiếu gia nữa chứ?” Sáu năm qua, Thiếu gia mỗi lần đi gặp Đại thiếu gia đều lén lút giấu giếm đi đường nhỏ, không cho những người khác trong phủ biết, khiến cho cứ như đang yêu đương vụng trộm vậy
“Vẫn là có cần thiết.”
“Thiếu gia, ngài cùng Đại thiếu gia quan hệ tốt, có cần phải không thể công khai như vậy sao?” Thiếu gia cùng Đại thiếu gia là huynh đệ ruột thịt, cũng không phải quan hệ không thể cho người khác biết, có cần thiết phải gặp mặt lén lút như thế không chứ
Ngụy Vân Châu nghe được lời này của Nguyên Bảo, không chú ý dưới chân, suýt nữa bị một hòn đá nhỏ trên đường làm vấp ngã
“Thằng nhóc ngươi không biết dùng từ thì đừng dùng từ ngữ bậy bạ, ta cùng Đại ca có nỗi khổ tâm mới lặng lẽ gặp mặt.”
Nguyên Bảo bĩu môi lẩm bẩm: “Ngài cùng Đại thiếu gia có thể có nỗi khổ gì chứ?”
Ngụy Vân Châu không để ý tới Nguyên Bảo
Chờ đến Hải Đường Viện, Ngụy Vân Châu trước đưa cho tiểu chất tử một con chuồn chuồn tre, sau đó lại cùng tiểu chất tử chơi trong chốc lát, lúc này mới đi theo Ngụy Dật Văn vào thư phòng
“Mấy ngày trước, ngươi có việc đột nhiên rời đi, về sau liền cũng không đến, có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?” Ngụy Dật Văn biết được Ngụy Vân Châu mấy ngày nay đều không ở Thúy Trúc Viên, trong lòng rất lo lắng hắn
“Ta đi một chuyến Bắc Thị, tìm được……” Ngụy Vân Châu vừa mới chuẩn bị nói tìm được đôi long phượng thai do Tiết thị sinh ra, nhưng rất nhanh nghĩ đến mẫu thân của Ngụy Dật Văn chết cũng là bởi vì Tiết thị, lời đến khóe miệng liền ngừng lại
“Tìm được cái gì?”
Ngụy Vân Châu nhìn một chút Ngụy Dật Văn, do dự một chút nói: “Đại ca, ta sợ huynh biết sẽ không vui, vẫn là không nói cho huynh biết.”
“Huynh đệ chúng ta có cái gì không thể nói.”
“Đại ca, huynh hận Tiết thị sao?” Ngụy Vân Châu đột nhiên hỏi
Ngụy Dật Văn nghe được vấn đề này của Ngụy Vân Châu, có chút ngẩn người, lập tức trên mặt lộ rõ vẻ kinh ngạc hỏi: “Ngươi tìm được đôi long phượng thai năm đó Tiết thị sinh ra sao?”
Đại ca đúng là Đại ca
“Vâng, tình cờ tìm được.” Ngụy Vân Châu trên mặt lộ rõ vẻ khó xử nói, “nhưng sợ Đại ca huynh tức giận.”
“Bát đệ, ta không hận Tiết thị, ta hận chính là Lão Phu Nhân cùng người của Phế Thái tử sau lưng nàng.” Ngụy Dật Văn khẽ thở dài một cái nói, “nói cho cùng Tiết thị là một quân cờ đáng thương, sinh ra hài tử liền bị giết, hơn nữa con của nàng còn bị đánh tráo và trộm đi
Hơn nữa, hài tử nàng sinh ra cũng là đệ đệ của ta cùng muội muội.”
“Là ta lấy lòng tiểu nhân đo bụng quân tử.” Ngụy Vân Châu đứng người lên nhận lỗi với Ngụy Dật Văn
Ngụy Dật Văn đi đến trước mặt Ngụy Vân Châu, đưa tay đỡ dậy hắn, ngữ khí ôn hòa nói: “Ngươi không phải sợ ta gây bất lợi cho bọn họ, mà là lo lắng ta gặp được bọn hắn, nghĩ đến mẫu thân của ta chết, khiến trong lòng ta khó chịu.”
“Bất kể nói thế nào, năm đó Tiết thị xem như gián tiếp hại chết mẫu thân.”
“Nàng cũng không biết rõ tình hình, không thể trách nàng.” Ngụy Dật Văn sẽ không đổ lỗi cái chết của mẫu thân mình cho Tiết thị, “ngươi là làm sao tìm được bọn hắn
Bọn hắn hiện tại thế nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không đúng, người của Phế Thái tử làm sao không có giết bọn hắn
Đây rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra……”
Ngụy Dật Văn liền một mạch hỏi mấy vấn đề, điều này khiến Ngụy Vân Châu biết hắn thật lòng quan tâm đôi long phượng thai lưu lạc bên ngoài kia
“Ta biết bọn hắn ở nơi nào, nhưng cũng không cùng bọn hắn gặp mặt, cũng không có nhận nhau……”
Kế tiếp, Ngụy Vân Châu đơn giản nói với Ngụy Dật Văn một chút về việc hắn đã phát hiện đôi long phượng thai do Tiết thị sinh ra như thế nào
Ngụy Dật Văn sau khi nghe xong, trên mặt tràn đầy không thể tin
“Ngươi cứ như vậy phát hiện bọn hắn sao?”
“Đúng vậy, liền dễ dàng như vậy phát hiện sự tồn tại của bọn hắn.” Ngụy Vân Châu chính mình cũng cảm thấy thật trùng hợp, “đúng là trùng hợp như vậy.”
Ngụy Dật Văn thán phục nói: “Bát đệ, vận khí của ngươi không khỏi quá tốt rồi đấy.”
“Ta cũng cảm thấy vận khí của ta rất tốt, đi một chuyến Bắc Thị vậy mà tìm được Lục ca và Tam tỷ thật sự.”
“Người của Phế Thái tử vậy mà không có giết bọn hắn, đây là điều khiến ta kinh ngạc nhất.” Ngụy Dật Văn nói, “chúng ta đều cho là bọn họ đã sớm chết, không ngờ bọn hắn lại sống rất tốt.”
“Có lẽ năm đó người đánh tráo bọn hắn, thấy Tiết thị chết vô tội, không đành lòng con của nàng cũng bị giết, liền động lòng trắc ẩn, đem bọn hắn ném đi, để ông trời quyết định vận mệnh của bọn hắn.” Ngụy Vân Châu cảm khái nói, “hay là Tiết thị phù hộ bọn hắn, để bọn hắn được nhặt được.”
“Có khả năng.” Ngụy Dật Văn biết được đôi long phượng thai do Tiết thị sinh ra không chết, trong lòng hắn rất vui mừng, “điều này đối với chúng ta mà nói, đối với toàn bộ Ngụy Quốc Công phủ mà nói là một tin tức tốt.”
“Đúng vậy.” Ngụy Vân Châu tại Bắc Thị biết được Lục ca và Tam tỷ chân chính còn sống, Ngụy Vân Châu trong lòng cũng mừng rỡ
“Bất quá, khi mọi chuyện cần thiết chưa giải quyết xong, vẫn là cứ để bọn hắn sống tốt ở Bắc Thị nhé.”
“Tại Bắc Thị, bọn hắn không chỉ có thể sống tốt, còn có thể tự do tự tại sinh sống.” Ngụy Quốc Công phủ không chỉ nguy hiểm trùng điệp, còn quy củ nghiêm ngặt, “ngày sau chờ tất cả mọi chuyện giải quyết, bọn hắn nếu như muốn trở về, liền để bọn hắn trở về
Nếu như bọn hắn không muốn trở về, vậy liền để bọn hắn tiếp tục sinh hoạt ở bên ngoài.”
“Đại ca, nếu như huynh không yên lòng bọn hắn, có thể trực tiếp đi đến cổng Lão Mã Y Quán ở Bắc Thị tìm Thiết Ngưu bọn hắn, nói huynh là huynh trưởng của Đông Tử, bọn hắn liền cái gì đều hiểu rõ.”
Ngụy Dật Văn lắc đầu nói: “Ta không đi tìm bọn họ, e rằng bọn hắn bị phát hiện.”
“Ngày sau huynh nếu muốn đi xem bọn hắn thì đi tìm Thiết Ngưu ta vừa nói, không muốn đi thì thôi.” Ngụy Vân Châu cười nói, “ngược lại ta cho bọn hắn một ngàn lượng ngân phiếu, đủ để bọn hắn sống tốt mấy năm.”
“Ngươi dưới cơ duyên xảo hợp tìm được Tam muội cùng Lục đệ, về sau nói không chừng cũng có thể vận khí tốt tìm được con sinh đôi của Nhị thúc.”
“Hi vọng ta có thể mãi mãi có vận khí tốt như vậy, để cho ta lần nữa có thể trùng hợp tìm được hai vị đường ca.” Ngụy Vân Châu ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng cảm thấy rất không có khả năng, bởi vì người hai nhà Triệu Sở vô cùng coi trọng hai vị đường ca, cảm giác bọn hắn là Kỳ Lân tử, làm sao có thể dễ dàng thả bọn họ ra ngoài, nhất định giấu bọn hắn ở một nơi nào đó, đồng thời mãi mãi phái người theo dõi bọn hắn.