Chương 16: Ngụy Quốc Công không ôm hy vọng về kỳ thi khoa cử của Ngụy Vân Chu (2)
“Như vậy sao được, ngươi sắp phải thi đồng thí rồi, làm sao ta có thể không đến.” Sáu năm qua, huynh đệ biểu ca bọn họ không chỉ cùng nhau lớn lên, còn sống chung dưới một mái nhà, tình cảm huynh đệ đã sớm sâu sắc hơn cả anh em ruột
“Ta muốn tận mắt thấy ngươi thi đỗ tú tài.”
“Thi đỗ tú tài vẫn có thể để ngươi thấy.” Tự tin này, Ngụy Vân Chu vẫn phải có được
“Mấy tháng nay ta không có ở đây, ngươi nói cho ta một chút chuyện gì đã xảy ra.”
Ngụy Vân Chu đơn giản kể cho Lý Tuyền nghe những chuyện đã xảy ra trong khoảng thời gian hắn không có ở đây, khiến Lý Tuyền giật mình ngay tức thì
“Biểu đệ, nếu như không phải biết rằng Ngụy Quốc Công mới là cha ruột của ngươi, ta cũng sẽ nghi ngờ cha của Thang Viên mới là cha ruột của ngươi.” Cha của Thang Viên còn quan tâm đến kỳ thi khoa cử của biểu đệ hơn cả người cha ruột là Ngụy Quốc Công này
“Ta vẫn thích Ngụy Quốc Công làm cha ta.” Ngụy Quốc Công tuy không quá thông minh, nhưng lại không cần lo lắng nhiều
Còn cha của Thang Viên thì… Thôi bỏ đi vậy
Đúng lúc này, tiếng Nguyên Bảo vang lên ngoài cửa
“Thiếu gia, Lão gia đến rồi, muốn gặp ngài.”
“Hôm nay thổi ngọn gió nào, đem ta tiện nghi lão cha thổi tới?” Kể từ khi Lý Di Nương rất ít khi tặng Ngụy Quốc Công tranh chữ đồ cổ, số lần Ngụy Quốc Công đến Thúy Trúc viên đã giảm đi
Bất quá, mỗi tháng ông vẫn sẽ đến một hai lần
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giữa tháng này, Ngụy Quốc Công đã tới Thúy Trúc viên một lần
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Theo thói quen của ông, lẽ ra hắn sẽ không đến nữa, không ngờ vào cuối tháng lại đến
“Biểu đệ, ngươi mau vào đi, ta tiếp tục dọn dẹp phòng của ta.”
“Đi, vậy ta đi trước.”
Ngụy Vân Chu đi vào phòng của Lý Di Nương, Ngụy Quốc Công đang nói chuyện với Lý Di Nương
“Cha, ngài đã đến rồi.” Trong lòng, Ngụy Vân Chu vẫn gọi Ngụy Quốc Công là “cha”
Ở bên ngoài hoặc trước mặt người ngoài, Ngụy Vân Chu gọi hắn là “phụ thân”
“Cha, ngài đây là tìm ta và di nương có chuyện gì?”
Nghe được câu nói này của con trai nhỏ, Ngụy Quốc Công nhẹ nhàng liếc mắt trừng hắn một cái
“Thật không đứng đắn.”
“Hai cha con các ngươi cứ nói chuyện trước, ta đi sắp xếp bữa tối.” Lý Di Nương nói xong, liền lui ra ngoài
“Hai ngày nữa, ngươi sẽ thi huyện, đã chuẩn bị xong chưa?”
“Cha, ta còn tưởng rằng ngài không quan tâm, cũng không quan tâm ta có thi khoa cử hay không.”
Lời oán trách này của con trai nhỏ khiến sắc mặt Ngụy Quốc Công hơi xấu hổ một chút
Thần sắc của hắn có chút không tự nhiên cho lắm, nâng chén trà lên uống hai ngụm, nói: “Ngươi thật sự đã chuẩn bị xong rồi ư?”
“Cha, ngài yên tâm, ta sẽ không đến thi huyện cũng không đỗ đâu.” Những ngày qua, hàng ngày đến chỗ Thang Viên đọc sách học tập, hắn cho dù không đỗ tiểu tam nguyên, nhưng ít nhất cũng có thể thi đỗ một nguyên hoặc hai nguyên
“Nếu ngươi đến thi huyện cũng không đỗ, vậy ngươi cũng không cần đi học nữa.” Ngụy Quốc Công lại không lo lắng con trai nhỏ đến thi huyện đơn giản nhất cũng không đỗ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Ngài yên tâm, thi huyện là tuyệt đối có thể thi đỗ.”
“Vậy thì tốt rồi.” Ngụy Quốc Công không hỏi con trai nhỏ có thể thi đỗ thi phủ hay không
Sáu năm qua, mấy đứa con trai ông tham gia thi khoa cử, chỉ có con trai thứ năm duy nhất một lần thi qua thi huyện và thi phủ, còn những đứa con trai khác đều thất bại ở thi phủ
Sáu năm qua, việc học hành của con trai nhỏ bình thường, Ngụy Quốc Công cảm thấy con trai nhỏ tám chín phần mười cũng không thể thi qua thi phủ, nên lười hỏi
Nhiều con trai như vậy mà không có đứa nào thi đỗ tú tài, Ngụy Quốc Công đã sớm không ôm bất kỳ hy vọng nào vào lũ con trai
Các con của hắn không thi đỗ tú tài cũng không đến nỗi mất mặt, dù sao thì hai đứa con trai của Nhị đệ cũng không thi đỗ tú tài
A, không đúng rồi, hai đứa con trai của Nhị đệ đến thi phủ còn chưa thi qua
Con trai của hắn thì ít nhất vẫn có hai đứa thi qua thi phủ
Ngụy Quốc Công nói xong, nhất thời không biết nên nói gì với con trai nhỏ
Mấy năm trước, con trai nhỏ vẫn còn nhỏ, Ngụy Quốc Công còn có thể nói chuyện với hắn một chút, nhưng hai năm nay con trai nhỏ đã trưởng thành, Ngụy Quốc Công không biết nên ở chung với con trai nhỏ thế nào
Chủ yếu là Ngụy Vân Chu không còn giả vờ đáng yêu, làm nũng để Ngụy Quốc Công thích như khi còn bé
Loại chuyện này, khi còn bé làm không cảm thấy xấu hổ, nhưng khi trưởng thành làm vậy thì quá lúng túng, mặc dù hắn có thể diễn tốt, nhưng hắn không muốn diễn
“Cha, ta đi giúp biểu ca dọn dẹp đồ đạc, ngài và di nương cứ tiếp tục chuyện trò đi.” Ngụy Vân Chu cũng lười nói chuyện phiếm với Ngụy Quốc Công
Thật ra, để nói chuyện phiếm cũng có thể
Ngụy Quốc Công thích tranh chữ đồ cổ, Ngụy Vân Chu cũng thích, hơn nữa sáu năm qua, Ngụy Vân Chu đã theo Lý Di Nương và Thang Viên mà xem qua không ít tranh chữ đồ cổ
“Được.”
Ngụy Vân Chu lui ra ngoài, gọi Lý Di Nương vào trong
Lý Tuyền thấy Ngụy Vân Chu nhanh như vậy đã đến tìm hắn, kinh ngạc hỏi: “Ngươi và Quốc Công gia nói chuyện xong nhanh vậy sao?”
“Nói xong, hắn liền đến hỏi ta thi huyện đã chuẩn bị kỹ càng chưa.”
“Chỉ vậy thôi sao?”
“Không có.”
Lý Tuyền: “……” Tình cảm cha con giữa biểu đệ và Ngụy Quốc Công thật đúng là càng ngày càng lạnh nhạt
“Quốc Công gia đây là sợ ngươi thi huyện không đỗ khiến hắn mất mặt, nên cố ý đến hỏi ngươi đã chuẩn bị kỹ càng chưa?”
“Hắn cũng không cảm thấy ta thi huyện không đỗ đâu, hắn tới hỏi ta, chỉ là với tư cách một người cha mà đến hỏi han quan tâm một chút.” Ngụy Vân Chu cũng có thể hiểu được ý nghĩ của Ngụy Quốc Công, dù sao sáu năm qua, các con ông không có đứa nào thi đỗ tú tài, lão nhân gia ông ta đã không ôm bất kỳ hy vọng nào
Hơn nữa, mấy năm nay hắn ở tiểu học đường ngoại trừ biểu hiện xuất sắc trong thư tịch, những phương diện khác thì biểu hiện đều bình thường
Cho nên, tiện nghi lão cha vẫn cảm thấy việc học hành của hắn cũng vậy, đối với kỳ thi khoa cử của hắn cũng không ôm hy vọng.