Xuyên Thành Phủ Quốc Công Con Thứ Thi Khoa Cử

Chương 28: Tìm tới tri kỷ




Chương 28: Huyết tẩy (2) “Sở Văn Tuyên không đơn giản như ngươi nghĩ đâu.” Thang Viên vẻ mặt thâm ý cười nói, “hắn tuy còn trẻ, tuy không có kinh nghiệm, nhưng hắn thông minh, lại rất có nhãn lực, cho nên cha ta mới phái hắn đi Phúc Châu, một nơi trọng yếu như thế.” Hắn lại nói: “Hơn nữa, chờ hắn đi Phúc Châu, các ngươi có người của Lý Gia giúp đỡ, hắn sẽ không phải bó tay vô sách đâu.” “Ta biết ngay tiểu tử ngươi lại tính kế ta mà.” Ngụy Vân Chu cầm lấy một khối điểm tâm trong đĩa ném về phía Thang Viên
Thang Viên đưa tay chắc chắn tiếp được điểm tâm, cười hì hì nói: “Ta biết quan hệ giữa các ngươi rất tốt mà.” “Bất quá, nói đi nói lại, quả thực rất chính xác khi phái Văn Tuyên ca và Hòa Sinh ca đi Phúc Châu cùng U Châu.” Ngụy Vân Chu nghĩ đến Vương Thiện Sơ, hỏi, “Thiện Sơ ca đi đâu nhậm chức?” “Kim Lăng.” Đang uống trà, Ngụy Vân Chu nghe nói thế, giật mình phun ngụm trà vừa uống vào miệng ra: “Phụt……” Tiếp đó, ho sặc sụa
Ho khan một lát mới dừng lại, ngước mắt kinh ngạc nhìn về phía Thang Viên, “Kim Lăng?” “Đúng vậy, hắn sẽ phối hợp chúng ta cùng điều tra những kẻ đó.” Vương Thiện Sơ thông minh và tỉ mỉ, lại có sức quan sát rất mạnh, để hắn đi Kim Lăng điều tra những kẻ đó thì không thể thích hợp hơn
Hơn nữa, người thân trong nhà hắn cũng bị liên lụy vào âm mưu của những kẻ đó
“Thiện Sơ ca đâu phải người Giang Nam, ta cứ nghĩ hắn sẽ được an bài tới Tây Bắc hoặc Tây Nam cơ.” Quan viên ngoại phái rất ít khi được an bài về quê nhà nhậm chức, về cơ bản đều sẽ bị an bài tới những nơi xa quê hương
“Vương Thiện Sơ là người phủ Tuyên Châu, chứ không phải người Kim Lăng.” Thang Viên lại nói, “năng lực điều tra trong phương diện này của hắn rất mạnh, có hắn phối hợp chúng ta, chúng ta sẽ bớt lo rất nhiều.” “Thế thì, Thiện Sơ ca trời sinh chính là để làm việc của Đại Lý Tự rồi.” Nói một lát, Ngụy Vân Chu đói bụng, đứng lên nói, “Đói bụng rồi, đi dùng bữa tối đi.” “Đi, đi ăn cơm.” Hai người vai kề vai hướng tiền sảnh đi tới
Lý Tuyền đã sớm đợi bọn họ ở tiền sảnh, thấy bọn họ cuối cùng cũng đã đến, trên mặt lộ ra vẻ mặt vô cùng khoa trương
“Các ngươi mà không đến nữa, ta sẽ chết đói mất.” “Hiện tại ăn luôn.” “Dùng bữa đi.” Vừa dùng bữa chẳng bao lâu, Lý Tuyền chỉ thấy Ngụy Vân Chu và Thang Viên lại đang giành đồ ăn
Hai người này luôn luôn không ăn uống đàng hoàng, thích giành đồ ăn trong tay đối phương
Chẳng lẽ giành ăn thì ngon hơn sao
Giành ăn một lát, Ngụy Vân Chu và Thang Viên lúc này mới dừng lại
“Những kẻ sâu mọt trong nhà đã thanh trừ sạch sẽ chưa?” Ngụy Vân Chu vừa gặm xương cốt vừa nói
“Thanh sạch sẽ rồi.” Nhắc đến những kẻ sâu mọt trong nhà đó, đáy mắt Thang Viên hiện lên sát ý lạnh như băng
Lý Tuyền cảm nhận được sát khí lạnh lẽo trên người Thang Viên, sợ đến mức trong lòng rùng mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thang Viên khi còn bé là một tiểu tử mập mạp rất đáng yêu, nhưng sau khi lớn lên càng ngày càng đáng sợ, càng lúc càng giống cha hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Huyết tẩy sao?” Ngụy Vân Chu hỏi
Thang Viên khẽ gật đầu: “Ừ, huyết tẩy, không buông tha một ai.” Ngụy Vân Chu có thể tưởng tượng những chuyện đã xảy ra trong cung suốt thời gian này, cảm thán nói: “Cuối cùng cũng thanh sạch sẽ rồi, thật không dễ dàng chút nào.” “Đúng vậy, khó khăn quá, có một số kẻ ẩn giấu thật sự quá sâu.” Để hoàn toàn thanh quét sạch sẽ những kẻ ngầm ẩn giấu trong cung, sáu năm qua thật sự đã hao phí không ít tâm huyết
Lý Tuyền không tò mò mở miệng hỏi chuyện gì xảy ra, hắn cúi đầu ngoan ngoãn ăn phần cơm của mình
Dùng bữa tối xong, Ngụy Vân Chu mang theo Lý Tuyền rời đi
Trước khi đi, Thang Viên cười híp mắt nói: “Mong ngươi lần nữa thi đậu án thủ, ta chờ tin tức tốt của ngươi.” “Ta nếu thi đậu án thủ, nhớ kỹ lại cho ta một bức tranh chữ.” Trong số đồ vật nhà Thang Viên, thứ duy nhất có thể khiến Ngụy Vân Chu để tâm chính là tranh chữ
“Ngươi thật đúng là không khách khí gì cả.” “Nhà ngươi có nhiều tranh chữ như vậy, sao lại nhỏ mọn thế?” Ngụy Vân Chu nói một cách hào phóng, “Ngươi nếu không nỡ, ta lấy tiền mua cho ngươi, ngươi cũng biết ta không thiếu tiền.” Hắn nghèo chỉ còn mỗi tiền
“Cút đi!” Thang Viên vô tình đóng sập cửa lớn
Trên đường về Thúy Trúc viên, Lý Tuyền mấy lần muốn mở miệng hỏi Ngụy Vân Chu, nhưng lại mãi không hỏi được
Ngụy Vân Chu nhìn thấy vẻ mặt muốn nói lại thôi của Lý Tuyền, có chút bất đắc dĩ cười nói: “Biểu ca, ngươi có lời gì cứ nói thẳng.” “Biểu đệ, nhà Thang Viên hắn……” Lý Tuyền vừa mở miệng, rồi lại ngừng lại, “Thôi, ta vẫn là không nên hỏi thì hơn.” “Biểu ca, có một số việc, ngươi tạm thời chưa thể biết.” Lý Tuyền cũng đâu phải người ngu, sáu năm qua vẫn luôn ở cùng bọn họ, không thể nào không nhận ra được chút nào, chỉ là hắn không dám nghĩ nhiều
“Chờ thời cơ đến, ta sẽ nói cho ngươi biết, nhưng bây giờ chưa được.” Lý Tuyền vẫn luôn biết điều đó
Hắn khẽ gật đầu nói: “Ta minh bạch.” Cho nên, khi biểu đệ và Thang Viên nói chuyện, hắn đều sẽ rời đi, cũng sẽ không lắm lời hỏi bọn họ
Ngụy Vân Chu không nói gì thêm
Biểu ca hai năm nay đã trưởng thành và chững chạc hơn nhiều, không giống như sáu năm trước khi vừa đến Ngụy Quốc Công phủ, chuyện gì cũng không hiểu, chuyện gì cũng phải hỏi
“Biểu đệ, ngày mai ngươi thi phủ đó, đêm nay trở về có phải hơi trễ không?” Lý Tuyền mãi sau mới nhận ra nói, “Đây đã là giờ Tuất, bốn khắc rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.