Xuyên Thành Phủ Quốc Công Con Thứ Thi Khoa Cử

Chương 49: Muốn làm so Nhị thúc quan lớn hơn




Chương 49: Muốn làm quan lớn hơn Nhị thúc Trở lại Thúy Trúc viên, thấy người cha hờ ở đó, Ngụy Vân Chu lập tức nhập vai, trên khuôn mặt nhỏ nhắn ngay tức thì nở nụ cười vui vẻ, chạy về phía Ngụy Quốc công, trong cái miệng nhỏ nhắn còn ngọt ngào gọi “cha”
Khoảng thời gian này, vì chuyện Ngụy Cẩn Chi sắp hồi kinh, làm cho Ngụy Quốc công lòng dạ rối bời, đừng nói đến việc quan tâm tiểu nhi tử Ngụy Vân Chu, ngay cả một chút cũng không nghĩ đến
Mỗi lần tiểu nhi tử nhìn thấy hắn, đều tỏ vẻ mừng rỡ khôn nguôi, điều này khiến tâm tình Ngụy Quốc công không khỏi biến tốt, trên mặt chưa hề nhận ra mà lộ ra một vệt nụ cười ấm áp
Ngụy Quốc công ôm tiểu nhi tử, ngữ khí nhu hòa hỏi hắn, hôm nay Mạnh tiên sinh dạy hắn cái gì
Ngụy Vân Chu vừa lắc lắc cái đầu nhỏ, vừa kể lại những nội dung hôm nay Mạnh tiên sinh đã dạy cho Ngụy Quốc công nghe
Ngụy Quốc công phát hiện tiểu nhi tử không chỉ có trí nhớ tốt, nói chuyện rất có trật tự và rõ ràng, sẽ không lặp đi lặp lại một câu, cũng sẽ không nói lắp
Nhị nhi tử cùng tiểu nhi tử vừa lúc đi học cũng thông minh, nhưng bọn hắn nói chuyện không được rõ ràng như vậy
Hắn đã hỏi qua nhị nhi tử và Thất nhi tử, Mạnh tiên sinh dạy bảo bọn hắn là gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bọn hắn lúc nói sẽ chần chừ, sẽ nói lắp, sẽ lặp lại, tuyệt đối sẽ không giống tiểu nhi tử nói ra một cách rõ ràng như thế
Nghe xong tiểu nhi tử nói về chuyện ở tiểu học đường, Ngụy Quốc công khen ngợi hắn một hồi
Khen xong, hắn cố ý nghiêm mặt cảnh cáo tiểu nhi tử không nên đắc ý vui mừng, phải tiếp tục cố gắng đọc sách
Ngụy Vân Chu lễ phép nói rằng: “Cha yên tâm, ta sẽ tiếp tục học cho giỏi, nếu không ta về sau làm đại quan thế nào được.” Thấy tiểu nhi tử lại nhắc đến chí hướng lớn lao của hắn, Ngụy Quốc công cười hỏi: “Chu ca nhi, con trưởng thành muốn làm quan lớn cỡ nào?” Ngụy Vân Chu nhíu mày lại khuôn mặt nhỏ, nghiêm túc nghĩ nghĩ rồi nói: “Ta muốn làm quan lớn hơn Nhị thúc.” Lời nói này của tiểu nhi tử quả thực khiến Ngụy Quốc công không thể ngờ được
Ngụy Quốc công nghe được giật mình, sau một lúc lâu hắn nghi hoặc và hiếu kỳ hỏi: “Con biết Nhị thúc của con làm quan gì không?” “Biết, người trong phủ đều nói Nhị thúc làm quan tứ phẩm.” Ngụy Vân Chu nắm chặt nắm đấm nhỏ của mình, vẻ mặt tràn đầy nhiệt huyết nói, “Vậy ta muốn làm quan Nhị phẩm, như vậy sẽ làm quan lớn hơn Nhị thúc.” “Quan Nhị phẩm?” Ngụy Quốc công bị lời nói dõng dạc lần này của tiểu nhi tử làm kinh ngạc
Hắn buồn cười hỏi, “Con biết quan Nhị phẩm lớn đến mức nào không?” Quan Nhị phẩm chính là Thượng thư lục bộ, là trọng thần trong triều, nắm giữ quyền lực cao
Ngụy Vân Chu tự nhiên biết, nhưng hắn giả vờ như không biết rõ
“Lớn hơn quan Nhị thúc.” Hắn còn nói thêm, “Chỉ cần lớn hơn quan Nhị thúc là được.” “Tại sao phải lớn hơn quan Nhị thúc?” “Bởi vì ta muốn lợi hại hơn Nhị thúc ạ.” Ngụy Vân Chu thật thà nói rằng, “Người trong phủ đều nói Nhị thúc lợi hại, vậy ta lớn lên nhất định phải lợi hại hơn Nhị thúc mới được.” “Tại sao phải tài giỏi hơn Nhị thúc?” “Bởi vì ta là con trai của cha, cha lại là ca ca của Nhị thúc, ta trưởng thành tự nhiên muốn làm quan lớn hơn Nhị thúc.” Ngụy Vân Chu là cố ý nói như vậy
Ngụy Quốc công cũng không nghĩ tới lý do tiểu nhi tử mong muốn làm quan lớn hơn Nhị đệ lại là cái này, trong một khoảnh khắc không khỏi sững sờ
Bất quá, lập tức hắn tưởng tượng, đây mới là suy nghĩ của tiểu hài tử
“Vậy con cần phải càng thêm siêng năng học tập.” Mặc dù lời nói vừa rồi của tiểu nhi tử là lời của trẻ con, nhưng Ngụy Quốc công nghe xong, trong lòng vẫn vô cùng vui mừng
Hắn cũng một mực hi vọng con của hắn ngày sau có tương lai hơn Nhị đệ
“Cha yên tâm, ta sẽ siêng năng đọc sách.” Ngụy Quốc công đưa tay sờ sờ đầu tiểu nhi tử, cười nói: “Cha chờ con ngày sau làm quan Nhị phẩm.” “Tốt!” Lý Di Nương thầm cười trong lòng nói: Đứa nhỏ này khẩu khí thật sự rất lớn, lại muốn làm quan Nhị phẩm
“Chu ca nhi, hôm nay con tan học sao lại về muộn như vậy, có phải bị Mạnh tiên sinh giữ lại trường học không?” Lý Di Nương chú ý tới nhi tử về muộn hơn ngày thường ba khắc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Không có bị Mạnh tiên sinh giữ lại trường học, con ở trong tiểu học đường viết chữ một lát, sau đó trên đường trở về, gặp đại ca, cùng đại ca nói chuyện một hồi.” “Đại thiếu gia?” Lý Di Nương vẻ mặt kinh ngạc, “Con gặp đại thiếu gia?” Ngụy Quốc công cũng hơi kinh ngạc, “Chu ca nhi, con gặp Văn ca nhi?” “Vâng, nhưng sắc mặt đại ca có chút không dễ coi.” Ngụy Vân Chu nói sơ qua tình hình của Ngụy Dật Văn cho Ngụy Quốc công và Lý Di Nương nghe
“Cha, đại ca vì sao cứ mãi bị bệnh vậy, bệnh của hắn không thể khỏi hẳn sao?” Ngụy Vân Chu vẻ mặt lo lắng hỏi, “Có mời đại phu giỏi hơn cho đại ca xem bệnh không?” Thấy tiểu nhi tử thật sự quan tâm đại nhi tử, Ngụy Quốc công rất là vui mừng
“Đại ca con từ nhỏ đã thân thể không tốt, thái y giỏi nhất trong cung cũng không thể chữa khỏi bệnh cho đại ca con.” Ngụy Dật Văn là trưởng tử của Ngụy Quốc công, cũng là thế tử phủ Ngụy Quốc công, Ngụy Quốc công rất coi trọng trưởng tử Ngụy Dật Văn này, hắn đã nghĩ hết mọi biện pháp để chữa bệnh cho đại nhi tử, nhưng không có một đại phu nào có thể trị khỏi bệnh của đại nhi tử, bởi vì bệnh của đại nhi tử là do mang từ trong bụng mẹ, không thể chữa khỏi, chỉ có thể làm thuyên giảm
“Vậy đại ca đáng thương quá.” Ngụy Vân Chu đời trước từng diễn qua người có thân thể không tốt, có thể hiểu được tâm trạng của người từ nhỏ thân thể không tốt, “Bị bệnh rất khó chịu, đại ca cứ mãi bị bệnh, vậy hắn chẳng phải thường xuyên khó chịu sao
Cha ngài hãy tiếp tục tìm đại phu cho đại ca, tìm mười đại phu không chữa khỏi, nói không chừng tìm một trăm người là có thể chữa khỏi bệnh của đại ca.” Ngụy Quốc công trong mắt tiểu nhi tử thấy được sự đau lòng, nhìn về phía tiểu nhi tử ánh mắt càng thêm ôn hòa
Đại nhi tử lâu dài bị bệnh, người trong phủ đều coi đại nhi tử như sự tồn tại 'không may' hoặc 'xúi quẩy'
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhìn thấy đại nhi tử, đa số người trong phủ đều tránh xa, chứ đừng nói đến việc quan tâm đại nhi tử
Tiểu nhi tử không chỉ quan tâm bệnh tình của đại ca, còn đau lòng nỗi khổ khi đại ca bị bệnh
Chu ca nhi thật là nhân hậu
“Cha sẽ tiếp tục tìm đại phu.” Ngụy Quốc công cũng không hề từ bỏ việc chữa bệnh cho đại nhi tử
Đại nhi tử ngoại trừ thân thể không tốt, những mặt khác đều vô cùng ưu tú, là trưởng tử mà Ngụy Quốc công mong muốn
“Hi vọng bệnh của đại ca có thể sớm một chút khỏi.” Ngụy Vân Chu trong lòng thầm nghĩ: Người cha hờ quả nhiên xem trọng đại ca bệnh tật, cũng không hề ghét bỏ hắn chỉ vì đại ca thân thể không tốt
Lời nói vừa rồi của hắn là cố ý nói, quả nhiên khiến người cha hờ vui lòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.