Sáng sớm hôm sau
Vân Tô đưa Cố Yến đi nhà trẻ, trên đường mua cho hắn kha khá quà vặt nhét vào trong túi sách, sợ hắn giữa trưa ăn không đủ no sẽ đói, cũng không biết ở trường học có bị ai bắt nạt hay không
Vân Tô lo lắng nắm tay Cố Yến đi vào cổng nhà trẻ
"Tiểu Yến, mau vào đi thôi, nhớ ăn cơm thật ngon nha, đói thì ăn đồ ăn vặt trong túi sách
Vân Tô cúi thấp người xoa đầu Cố Yến
Cố Yến hơi ngẩng mặt lên nhìn Vân Tô, đôi mắt trong veo sáng ngời
Vân Tô thấy hắn như vậy, dịu dàng hỏi: "Sao vậy
Cố Yến rũ mắt, mím môi cái miệng nhỏ hỏi: "Hôm nay tan học ngươi còn ở đây chứ
Vân Tô nhìn khuôn mặt đứa trẻ cố giấu vẻ quyến luyến không rời, có chút buồn cười
Đại nhân vật phản diện nhìn già dặn lạnh lùng vậy thôi, dù gì vẫn chỉ là một đứa trẻ mà
Vân Tô cố ý hỏi hắn: "Vậy ngươi có hy vọng ta ở đây không
Cố Yến không nói gì, nhưng cũng không đi, cứ bướng bỉnh đứng đó nhìn nàng
Vân Tô bị hắn nhìn làm tim mềm nhũn
Không nhịn được an ủi: "Ta đương nhiên ở chứ, chỉ cần ngươi cần ta, ta sẽ ở
"Sau này ngươi bị người khác bắt nạt, gặp nguy hiểm, ta đều sẽ đến bảo vệ ngươi
"Cho nên, ngươi cũng phải tự bảo vệ mình thật tốt, thật mau lớn, biết chưa
Cố Yến nghe xong hơi khựng lại, sau đó trên mặt rõ ràng lộ ra vẻ "Không tin"
Nhưng hắn cũng không nói gì, quay đầu đi vào nhà trẻ
Vân Tô nhìn bóng lưng nhỏ bé kia, thở dài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đứa trẻ thiếu thốn tình thương quá, xem ra vẫn nên nhanh chóng tìm người có thể nhận nuôi hắn
——
Vân Tô trở lại khách sạn, bắt đầu lên mạng tìm thông tin
Thời đại này internet chưa phát triển lắm, không như thời đại bùng nổ thông tin, tìm gì cũng ra ngay
Nàng đành phải xem từng trang web, ghi chép lại tất cả thông tin tra được
Vân Tô còn liên lạc với một trại trẻ mồ côi địa phương, hỏi thăm một số tình hình cơ bản
Cuối cùng, nàng đăng thông tin khái quát về Cố Yến, đã ẩn đi tên thật và địa danh, lên mạng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi gửi đi, Vân Tô chỉ còn chờ người liên lạc
Xử lý xong việc này, Vân Tô mở vòng tay thông tin
Có một tin nhắn chưa đọc từ tổ trưởng, hỏi nàng nhiệm vụ đầu tiên ở không gian khác có thích ứng được không, nhiệm vụ tiến triển ra sao
Vân Tô nhân cơ hội này phát video cho tổ trưởng, lập tức được kết nối
Sau khi chuyển kênh, hiện ra một khoảng không gian trắng xóa, Vân Tô nhận ra đây là phòng họp của tổ bọn họ
Cục quản lý chia thành nhiều tổ, thực hiện các nhiệm vụ xuyên thư khác nhau
Trong hình ảnh là một người đàn ông mặc vest đen, nghiêm túc cẩn trọng, đây chính là Đường Chí Phàm, tổ trưởng của Vân Tô
Đường Chí Phàm thường ngày đối mặt với các thành viên trong tổ rất nghiêm khắc, Vân Tô cũng không nói nhiều chuyện vô nghĩa
Nàng báo cáo thẳng: "Tổ trưởng, tôi đã tiếp xúc được mục tiêu, hiện tại mọi thứ vẫn bình thường
Đường Chí Phàm gật đầu nhẹ, trông rất hài lòng: "Tốt lắm, Tiểu Tô, lần đầu tiên em làm nhiệm vụ, phải cẩn thận mọi thứ, nhớ luôn mang vòng tay thông tin bên mình
"Vâng, tổ trưởng
Đường Chí Phàm được người nhờ vả, muốn chiếu cố Vân Tô đặc biệt hơn, không nhịn được dặn dò nàng thêm vài câu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"À, em phải nhớ mỗi nhiệm vụ có thời hạn tối đa ba tháng, dù thành công hay không, em đều phải trở về trong thời hạn đó, nếu không sẽ bị hệ thống cưỡng chế triệu hồi
Vân Tô đã biết quy định này, nàng nghĩ ba tháng chắc đủ để tìm người đáng tin cậy cho Cố Yến, đến lúc đó nàng có thể yên ổn rời đi
Đường Chí Phàm tiếp lời: "Về số tiền bắt buộc cho nhiệm vụ, có thể xin hệ thống, quy định là vậy, nhưng mà..
Thường thì chỉ cần số tiền không quá lớn, xin đều được duyệt cả, em đừng quá túng thiếu
Anh không dám để tiểu thư này chịu khổ, phải đảm bảo chất lượng cuộc sống
Vân Tô nghe những lời này an tâm, dù sao tiền không phải vạn năng, nhưng không có tiền thì tuyệt đối không xong, xem ra ba tháng này, tiền nong không phải vấn đề
"Tôi nhớ rồi, tổ trưởng, tôi sẽ hoàn thành nhiệm vụ
Hai người không nói gì thêm rồi ngắt video
——
Buổi chiều, Vân Tô bắt đầu chuẩn bị đi đón Cố Yến ở trường
Không biết hôm nay cậu của Cố Yến có nhớ đến đứa cháu ngoại này không, nếu vẫn không đến đón thì Vân Tô chỉ có thể đưa hắn về ở tạm cùng mình
Vân Tô đến trước cổng nhà trẻ rất sớm, lúc này trường vẫn chưa tan học, bên đường cũng có vài phụ huynh đang chờ
Vân Tô đứng đợi một lát bên đường
Không lâu sau, cô giáo dẫn một đám trẻ đi ra
Các phụ huynh đều tiến lên đón con, lần lượt rời đi, nhưng Vân Tô vẫn không thấy bóng dáng Cố Yến đâu
Dần dần, hầu hết học sinh trong trường đã về hết, Vân Tô hơi nghi hoặc
Nếu nàng đến muộn có thể bị cậu đón mất rồi, nhưng nàng đã ở đây chờ từ lúc chưa tan học mà, lẽ nào lại không thấy ai
Vân Tô tiến lên, gọi cô giáo chưa rời đi lại: "Cô giáo, cô cho hỏi bé Cố Yến đi đâu rồi ạ
Cô giáo nhìn cô gái trẻ khoảng hai mươi tuổi trước mặt, chưa từng thấy mặt phụ huynh này bao giờ
Cô gái ăn mặc đơn giản, nhưng lại toát lên vẻ cao sang, không giống người ở một nơi nhỏ bé như huyện Đông Bình này
Mà người nàng hỏi lại là Cố Yến
Cố Yến là đứa trẻ mà các phụ huynh ở đây đều không ưa, không muốn cho con mình tiếp xúc cùng
Cô giáo cũng biết hoàn cảnh gia đình của Cố Yến, nhất thời có chút tò mò thân phận của Vân Tô, liền mở miệng hỏi: "Chị là ai của bé Cố Yến vậy
Cố Yến đã được người nhà đón về rồi
Vân Tô không có thân phận phù hợp, đành phải nói dối: "Tôi là hàng xóm của Cố Yến, người nhà cô nói là cậu của bé phải không ạ
Cô giáo thấy Vân Tô biết hoàn cảnh gia đình của Cố Yến thì tin, bắt đầu trả lời Vân Tô: "Đúng vậy, là cậu của bé, buổi trưa nay cậu của bé đã đến đây đón bé rồi, còn cho bé nghỉ học luôn, nói nhà có chút việc, sau này Cố Yến sẽ không đến trường nữa, tôi hỏi cậu bé có phải nhà có gì khó khăn không, cậu bé cũng không nói gì nhiều
Vân Tô nghe có chút khó hiểu, tại sao cậu của hắn lại vội vã đón Cố Yến về như vậy
Lẽ nào đã liên hệ được với trại trẻ mồ côi
Nhưng nếu đi trại trẻ mồ côi cũng không đến mức phải nghỉ học ở nhà trẻ chứ...