"Có chuyện gì thì nói nhanh lên
Văn Đình không kiên nhẫn thúc giục
Nàng đi đường suốt đêm, sáng sớm đến nơi đây, ở trên xe đều không có nghỉ ngơi tốt, cũng không phải là nghe hắn ở trong này thừa nước đục thả câu
Cố Kiến An cười toe toét đầy miệng răng vàng cười nói: "Nói là khẳng định sẽ nói, chỉ là cái này..
Hắn vừa nói vừa dùng ngón tay trỏ và ngón cái vuốt ve, ý bảo trước mắt Văn Đình
Không phải liền là đòi tiền sao
Văn Đình trong lòng ghét bỏ nhưng mặt ngoài không hiện
"Ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi nói thông tin hữu dụng, chỗ tốt không thể thiếu ngươi
Nghe lời này, Cố Kiến An mới yên tâm, một cái răng vàng cười lộ càng rộng
"Ta lúc này nhìn thấy tận mắt, ta dám khẳng định đây chính là người trước kia mất, à không, chính là Cố Yến, muội muội ta Cố Tiểu Vân nhi tử, ta cháu ngoại trai
Văn Đình hồ nghi hỏi: "Ngươi xác định
"Ta đương nhiên có thể xác định, hắn khi còn nhỏ ta tốt xấu còn nuôi qua hắn, ta là cậu ruột hắn, làm sao có thể nhận sai
Cố Kiến An đã tính trước mà nói
Kỳ thật Văn Đình cơ bản đã tin thân phận Cố Yến, lần này nghe Cố Kiến An nói như vậy, liền càng thêm tin tưởng, chỉ là lần đó giám định DNA nàng vẫn luôn không biết rõ ràng nguyên nhân
"Cho nên ngươi nói phát hiện trọng đại chính là cái này
Là một cái tin tức như vậy đáng giá nàng cố ý đi một chuyến sao
Văn Đình hiện tại hơi không kiên nhẫn, cái người tham lam này quả thực là đang đùa nàng
"Đương nhiên còn có
Cố Kiến An vẫn là sẽ xem sắc mặt người, biết Văn Đình đã bắt đầu không vui, nhanh chóng giải thích
"Ngày hôm qua ta gặp hắn, bên cạnh hắn còn có một người
Cố Kiến An vẻ mặt thần bí nói
Văn Đình nhịn lại tính tình hỏi tiếp: "Người nào
"Là một nàng, mười mấy năm trước liền nhận thức Cố Yến, ban đầu đột nhiên xuất hiện bên cạnh Cố Yến, ta cũng không biết từ đâu đến
Cố Kiến An nhớ lại chuyện trước kia cũng có chút cắn răng nghiến lợi, "Chính là nàng trợ giúp Cố Yến rất nhiều, còn cho hắn tìm cha mẹ nuôi, sau này thì ta cũng không biết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Thế nhưng ngày hôm qua nàng và Cố Yến ở cùng một chỗ, ta ban đầu còn không dám tin, nhưng mà nhìn đã lâu, đúng là người năm đó không sai
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Văn Đình khó tin hỏi: "Ngươi nói mười mấy năm trước giúp Cố Yến
Bây giờ cùng hắn cùng nhau ở khu vui chơi
"Đúng
Cố Kiến An khẳng định gật đầu
"Người kia bao lớn
Cố Kiến An trả lời: "Khoảng hai mươi tuổi
"Ngươi nói là bây giờ hay là mười hai năm trước
Văn Đình nghe hắn trả lời mơ hồ này có chút khó chịu, có chuyện sẽ không nói rõ ràng
"Ây..
Cố Kiến An có chút khó khăn cau mày, lúng túng nói, "Ta cảm thấy bây giờ và trước kia đều như thế
"Ngươi ý tứ gì
"Nàng và mười mấy năm trước trông giống nhau à, ta hoàn toàn nhìn không ra khác biệt, ta còn tưởng là gặp yêu tinh đó
Cố Kiến An giải thích, "Ta chỉ là thấy chuyện này kỳ quái, năm đó nàng tự nhiên xuất hiện bên cạnh Cố Yến, tự nhiên mà giúp hắn, hiện tại nàng thế mà không già vẫn ở bên cái tang môn tinh kia, thật là bất thường
Cố Kiến An kích động đứng lên, căn bản không chú ý ngôn ngữ, lời gì cũng nói ra
Văn Đình nghe đến đây rốt cuộc bắt đầu thấy hứng thú với lời nói của hắn
"Ngươi nói là cô gái ở cạnh Cố Yến giống hệt như mười mấy năm trước
"Đúng vậy, thật là kỳ quái
Cố Kiến An còn lẩm bẩm
Văn Đình hỏi: "Nàng trông thế nào
"Ta không chụp được ảnh, thế nhưng ta biết bọn họ ở khách sạn nào, ngươi có thể tự đi xem
Văn Đình suy nghĩ một chút, mở điện thoại tìm một tấm ảnh cho Cố Kiến An xem: "Có phải người này không
Trên ảnh chính là Vân Tô; trước đó Văn Đình sau chuyện giám định DNA đã phái người đi tra nàng, nên trong điện thoại có ảnh của Vân Tô
Cố Kiến An nhìn thoáng qua, vội vàng nói: "Chính là nàng, hôm qua chính là nàng và Cố Yến ở cùng nhau
Nói xong còn tiếp cảm thán một câu: "Thật sự còn trẻ vậy, làm sao bảo dưỡng hay thế
Văn Đình thu điện thoại, liếc Cố Kiến An như liếc một tên ngốc
Cô gái tên Diệp Tòng Sương là sinh viên, mới hai mươi tuổi, sao có thể là người của mười mấy năm trước
Văn Đình cảnh cáo nói: "Ngươi nếu dám chơi ta, cũng sẽ không có kết cục tốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cố Kiến An vội vã xua tay: "Ta làm sao có thể chơi ngươi, điều đó không có lợi cho ta
"Vậy ngươi nói xem, người của mười mấy năm trước làm sao có thể hiện tại vẫn là sinh viên đại học
"Nàng vẫn là sinh viên đại học sao
Cố Kiến An giật mình mở to mắt, lẩm bẩm trong miệng, "Điều đó không thể nào, không thể nào
Văn Đình hỏi tiếp: "Tên người mà trước kia ngươi thấy là gì
"Cái đó thì ta không biết
Văn Đình xem dáng vẻ này liền biết hẳn là cũng không hỏi được thông tin liên quan đến Diệp Tòng Sương
Theo nàng nghe được, Diệp Tòng Sương có bối cảnh cực kỳ đơn giản, đơn giản đến mức không tìm ra được bất cứ chỗ nào không đúng
Dựa theo lời Cố Kiến An nói, mười hai năm trước Diệp Tòng Sương nuôi Cố Yến một thời gian, thậm chí giúp Cố Yến tìm cha mẹ nuôi
Nhưng căn cứ vào điều tra của nàng, mười hai năm trước Diệp Tòng Sương chính là một học sinh tiểu học chín tuổi, vẫn đang ở trại trẻ mồ côi của thị trấn nhỏ
Thật là bất thường
Nói như vậy, cô Diệp Tòng Sương này thật sự để ý đến chuyện của Cố Yến nha
Diệp Tòng Sương có thể biết được nàng đã nghi ngờ thân phận Cố Yến, còn biết nàng chuẩn bị xét nghiệm quan hệ huyết thống DNA, lại ở ngay trước mắt nàng mà đánh tráo mẫu tóc
Vậy, Diệp Tòng Sương là sớm biết Cố Yến là con cấy ghép của nhà họ Phó
Vậy nàng vì sao lại muốn phá hỏng kết quả giám định DNA
Cô gái thần thần bí bí này rốt cuộc muốn làm gì
Cô gái này dù thế nào cũng không đơn giản
--- Không đơn giản, sáng sớm Vân Tô tỉnh dậy soi gương, trong gương là hai quầng thâm mắt không hề đơn giản
Ngày hôm qua cả đêm đều không ngủ ngon, đến rạng sáng mới ngủ được một chút, lại mơ một giấc mộng lung tung rối loạn
Đầu tiên là hình ảnh khi còn nhỏ nãi đoàn tử Cố Yến khóc gọi nàng "Tỷ tỷ, tỷ tỷ", ống kính một chuyển lại đến hình ảnh Cố Yến lớn lên, ngồi trong vòng đu quay nói thích nàng
Đầu óc nàng rối như tơ vò, tỉnh dậy là trực tiếp không ngủ lại được, vừa đến sáng thì liền mang hai con mắt gấu trúc
Cũng không biết Cố Yến bây giờ thế nào, lát nữa gặp hắn nên nói gì cho phải đây
Vân Tô đang nghĩ, thì điện thoại có âm báo tin nhắn, là Cố Yến gửi tới
[Tỷ tỷ, dậy chưa?] Nàng nhìn thời gian, bây giờ là chín giờ sáng, không sớm cũng không muộn
Cố Yến lúc này khống chế được rất tốt, chắc là sợ nàng dậy muộn lại sợ nàng chờ lâu quá, thật là trước sau như một chu đáo
Vân Tô cũng vừa mới thu xếp xong, liền trả lời Cố Yến
[Đã thu xếp xong rồi, xuống lầu ăn sáng nhé?] Tin vừa gửi xong, chuông cửa phòng liền vang lên
Vân Tô đi tới cửa, nhìn ra ngoài qua mắt mèo, khuôn mặt đẹp trai của Cố Yến xuất hiện ở bên ngoài
Lại nhanh như vậy, đây là lúc gửi tin nhắn cho nàng đã đứng ở ngoài chờ rồi sao
Vân Tô mở cửa, liền thấy Cố Yến xách mấy túi bữa sáng to đứng ở cửa, trước mắt cũng không giấu được quầng thâm mắt...