Mạnh Thất Nguyệt không thèm ăn cơm, mắt nàng sáng rỡ, hóng chuyện
Từ trước đến nay, Sở Tương và Cố Giác tính ra cũng có chút ăn ý, ít nhất cả hai đều không có ý định xuất hiện cùng nhau trước mặt đám đông, tức là không muốn cho người khác biết quan hệ giữa bọn họ, giống như Cố Giác, một kẻ ăn chơi, sợ bị đồn ra chuyện xấu vậy
Sở Tương đợi nửa ngày, vẫn không thấy Cố Giác lên tiếng, nàng hỏi: "Có chuyện gì sao
Thực ra Cố Giác cũng không biết mình có chuyện gì, chỉ là bầu không khí đến, lại bị mọi người nhìn chằm chằm, nên hắn mới đến đây
Cố Giác không biết phải nói gì, cuối cùng hắn nghẹn ra được một câu: "Hôm nay sau khi quân huấn xong, ngươi ra cổng trường, ta có chuyện tìm ngươi
Sở Tương: "Chuyện gì
Hắn làm sao biết có chuyện gì
Cố Giác: "Ngươi đến rồi thì biết
Nói xong một câu như vậy, không đợi Sở Tương trả lời, Cố Giác quay người rời đi, nam sinh đẹp trai này động tác phóng khoáng, đúng là lúc nào cũng tỏa ra hơi thở nội tiết tố
Mạnh Thất Nguyệt tò mò hỏi: "Ngươi thật sự muốn đi
Sở Tương mỉm cười, "Vì sao không đi
Nàng hiện tại cùng Cố Giác, miễn cưỡng cũng được coi là quan hệ hợp tác, hơn nữa, nhỡ đâu hắn muốn nói chuyện của Cố Hành thì sao
Một ngày huấn luyện kết thúc, không ít người đều như bị sương muối đánh tả tơi, may mà quân huấn sắp kết thúc, cuối cùng cũng có chút hy vọng
Sở Tương đi đến cổng trường, liếc mắt đã thấy Cố Giác
Từ góc độ khách quan mà nói, Cố Giác đúng là rất thu hút sự chú ý, dù sao hắn đẹp trai; cao lớn, khí chất lại không gò bó ngông cuồng, là kiểu người khiến các cô gái trẻ tuổi thời nay thầm thương trộm nhớ
Cố Giác vừa từ chối một cô gái đến hỏi xin phương thức liên lạc, thấy Sở Tương đến, hắn hỏi: "Sao ngươi chậm vậy
Sở Tương cười nhạt, "Thật ngại quá, vì ta không biết bay, từ sân thể dục chạy đến cổng trường mất nhiều thời gian quá, làm Cố nhị thiếu gia phải sốt ruột chờ đợi
Cố Giác nhíu mày, "Ngươi không thể nói chuyện cho đàng hoàng à
Tính tình gây ghét của Sở Tương này đúng là không thay đổi, từ nhỏ đến lớn, cứ mỗi lần không vui là nàng thích dùng cái kiểu giọng điệu âm dương quái khí này làm cho người xung quanh cũng khó chịu theo
Sở Tương chỉ muốn nhanh về tắm rửa thay quần áo, nàng hỏi: "Ngươi có gì muốn nói thì nhanh lên đi, ta không có thời gian phí phạm với ngươi
Cố Giác nghĩ thầm, trước kia cứ mỗi lần hắn có chút thân mật với cô gái nào, nàng đều muốn âm thầm điều tra cho rõ ràng, bây giờ hắn còn chưa nói được mấy câu, nàng đã mất kiên nhẫn
Sở Tương chờ một lúc cũng không thấy hắn mở miệng, nàng hỏi: "Rốt cuộc ngươi có chuyện gì không
Không có thì ta đi
Thấy nàng sắp đi thật, Cố Giác nhanh hơn cả não phản ứng, liền tùy tiện bịa ra một chuyện: "Ta gọi ngươi ra đây, chính là muốn nói chuyện trả tiền
Sở Tương đưa tay ra, "Tiền
Cố Giác hai tay đút túi, thờ ơ nói: "Bây giờ chưa có
Hắn hiện tại đã túng thiếu đến mức chỉ có thể ăn đồ ăn ở căn tin, một đồng cũng phải tính toán chia đôi mà dùng, từ trước đến giờ hắn chưa từng phải trải qua những ngày tháng nghẹn khuất thế này, nhưng lời đã nói ra, bảo không dùng tiền nhà thì nhất định không dùng
Hắn hiện tại đương nhiên cũng không có tiền dư để trả cho Sở Tương
Sở Tương tức giận nói: "Ngươi không có tiền trả cho ta thì gọi ta đến đây để làm gì cho tốn công
Cố Giác: "Ta chỉ là nói trước cho ngươi biết thôi, tránh cho đến lúc đó ngươi lại đi nói lung tung khắp nơi là ta thiếu tiền không trả, ngươi cứ yên tâm, nhiều nhất nửa tháng nữa, ta sẽ trả cho ngươi gấp mười lần
"Được thôi, có bản lĩnh thì ngươi trả cho ta gấp mười lần
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nói rồi, Sở Tương nhìn về một hướng nào đó cười nói: "Chỉ có điều ta thấy bây giờ hình như ngươi phải giải quyết chuyện quan trọng hơn thì phải
Cố Giác theo ánh mắt Sở Tương nhìn sang, ở phía đối diện, một cô gái mặc váy trắng không biết đứng đó từ bao giờ, thấy Cố Giác nhìn, cô ta cúi đầu rồi bỏ đi
Cố Giác: "Tô Nhuyễn Nhuyễn
Hắn không kịp bận tâm đến Sở Tương, vội vàng bước nhanh băng qua vạch kẻ đường chạy sang phía đối diện
Cố Giác nắm lấy tay Tô Nhuyễn Nhuyễn, hai người nói gì đó, cảm xúc có vẻ hơi kích động, Sở Tương che miệng ngáp một cái, cảm thấy vở kịch này xem ra hơi chán
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng đưa tay lên xoa xoa khóe mắt bị ướt khi ngáp, liếc mắt một cái chú ý đến chiếc xe có chút quen thuộc dừng trước mặt, cửa kính xe hạ xuống, thấy người trong xe, nàng lập tức lộ vẻ kinh hỉ
Cố Hành nói một tiếng: "Sở tiểu thư, ta đưa cô về
Sở Tương cũng không hề khách khí, nàng lên xe ngồi ở ghế phụ, trong xe bật điều hòa, nàng nhất thời cảm thấy mình từ lò lửa lên đến thiên đường
Cố Hành rút một tờ khăn giấy đưa cho nàng, nàng đang lau lau khóe mắt thì bất ngờ nghe hắn nói: "Ta sẽ dạy dỗ Cố Giác
"Hả
Sở Tương ngẩng mặt, thần sắc có vài phần ngây thơ, khóe mắt ửng hồng của nàng cũng đặc biệt khiến người ta chú ý
Qua cửa kính xe, vẫn có thể nhìn thấy cặp nam nữ trẻ tuổi đang lôi lôi kéo kéo kia, bởi vì cả hai đều có ngoại hình nổi bật, nên có không ít người đi đường đi ngang qua cũng không kìm được phải nhìn lại
Sở Tương phản ứng kịp, nói: "Chuyện nhỏ thôi mà, Cố tiên sinh bận rộn như vậy, không cần phiền đến anh đâu, với lại em cũng không để ý
Cố Hành liếc mắt nhìn đôi mắt đỏ hoe của nàng, hắn rũ mắt cài dây an toàn cho nàng, không nói một lời
Nếu Doãn trợ lý ở đây, nhất định sẽ phải cảm thán: "Sở tiểu thư đúng là si tình với Cố nhị thiếu gia quá, rõ ràng thấy anh ta đi cùng với người phụ nữ khác thì buồn đến muốn khóc, mà vẫn còn ra sức giữ gìn cho anh ta
Nếu Cố Hành không muốn nói gì thì người bình thường rất khó nhìn ra tâm tình của hắn qua cái vẻ mặt không có biểu cảm của hắn
Xe không thể dừng ở ven đường lâu, Cố Hành cũng không có ý định qua chào hỏi Cố Giác, xe khởi động, hắn nói muốn đưa nàng về
Sở Tương hỏi: "Hôm nay Cố tiên sinh sao lại đến trường vậy
Cố Hành: "Tan làm về nhà thì sẽ đi qua đây
Sở Tương nhìn giờ, bây giờ là 5 giờ 20, nàng tò mò nhìn sườn mặt người đàn ông
Cố Hành: "Muốn nói gì sao
Sở Tương dứt khoát nói thẳng: "Nghe Cố bá mẫu nói anh là người cuồng công việc, em còn tưởng anh sẽ tan làm muộn lắm
Cố Hành khẽ nhếch môi, "Mỗi ngày ta đều sẽ tan làm vào lúc 5 giờ chiều
Cứ đến 5 giờ là hắn sẽ rời khỏi, cho dù trong công ty có ai muốn họp, thì cứ đến 5 giờ hắn cũng sẽ đi, không sớm một phút mà cũng không muộn một giây
Sở Tương lại hỏi: "Vậy sau khi tan làm anh sẽ về thẳng nhà sao
Hắn gật đầu, "Không có trường hợp đặc biệt thì ta đều sẽ về nhà nghỉ ngơi
Sở Tương biết, Cố Hành đã sớm dọn ra khỏi Cố gia từ lâu, so với Cố Giác thì Cố Hành có vẻ rất độc lập, nàng không khỏi cảm khái, "Cố tiên sinh tính cách chín chắn ổn trọng, lại có thực lực kinh tế, còn sống một mình ở bên ngoài, tan làm lại về thẳng nhà, nhất định là một người rất Cố gia
Cố Hành dừng xe ở chỗ đèn đỏ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngay lúc xe dừng lại chớp nhoáng đó, Sở Tương mỉm cười, "Cố tiên sinh thật sự là một đối tượng kết hôn hoàn hảo, nếu sau này em tìm được người chồng tốt giống như anh thì hay quá
Cố Hành tay cầm vô lăng hơi siết chặt, một lúc sau, hắn từ từ thả lỏng, nghiêng mặt sang nhìn cô gái trẻ tuổi, giọng nói ôn hòa của hắn tựa hồ mang theo chút ý cười, "Bây giờ cô còn nhỏ, chuyện kết hôn đối với cô mà nói còn quá sớm
"Không còn sớm nữa đâu, đến năm 3 đại học là em đã đến tuổi kết hôn theo pháp luật rồi, hơn nữa..
Sở Tương cong mắt cười, "Chẳng phải anh rất muốn tác hợp em với Cố Giác sao
Em đã nghe ba em nói rồi, dạo gần đây ông ấy hợp tác làm ăn với anh rất thuận lợi
Cố Hành im lặng
Sở Tương không nhìn Cố Hành nữa mà nhìn thẳng vào đèn tín hiệu giao thông phía trước, nàng như là đang rất vui, giọng nói nhẹ nhàng: "Có thể thấy Cố tiên sinh cũng thấy em là một đối tượng kết hôn tốt, cho nên mới nghĩ tác hợp em với Cố Giác đúng không, nghe nói giấy chứng nhận kết hôn cũng được cộng điểm học phần, nói không chừng sang năm em sẽ cùng ai đó đăng ký kết hôn đó
Phía sau có xe bấm còi
Sở Tương cười nhắc người đàn ông đang im lặng: "Đèn xanh rồi
Cố Hành như người vừa tỉnh mộng, hắn bình tĩnh thu hồi ánh mắt nhìn nàng, đạp chân ga, lái xe băng qua ngã tư đèn xanh này...