Xuyên Vào Ngược Văn Sau Bị Nhân Vật Phản Diện Lão Đại Quấn Lên

Chương 30: Cùng ta kết giao




Lời vừa dứt, Cố Giác nhanh chóng rời đi, đi ra khỏi văn phòng
Trần Uyển Nhu vội vàng đứng dậy, "Cố Giác, con đứng lại
Cố Giác đã ra đến cửa, ngay cả bóng lưng cũng không thấy
Trần Uyển Nhu nhanh chóng đuổi theo ra ngoài; trước đó Cố Giác nói muốn bỏ nhà trốn đi, trong lòng bà vẫn còn sợ hãi, nếu đứa nhỏ này thật sự cắt đứt mọi liên lạc bỏ nhà trốn đi thì làm sao bây giờ
Cửa phòng làm việc tự động đóng lại, trong không gian rộng lớn này, chỉ còn lại một nam một nữ
Sở Tương xách hộp há cảo đến trước bàn làm việc, thân thể nàng tựa vào bàn làm việc, một tay chống cằm, không chút e dè nhìn thẳng người thanh niên trước mắt, "Ta ăn không hết
Cố Hành không nói gì, đầu cũng không ngẩng lên, vừa xem văn kiện vừa giải quyết hết số há cảo còn lại
Sở Tương cứ tự nhiên dựa người vào bàn nhìn hắn, người ta thường nói đàn ông lúc tập trung làm việc rất đẹp trai, lúc trước nghe những lời này, nàng cũng không có cảm xúc gì, giờ nhìn hắn, nàng lại cảm thấy những lời này cực kỳ có lý
Đàn ông có ngũ quan tinh xảo góc cạnh, toát lên vẻ lạnh lùng, cách ăn mặc kín đáo của anh ta, giống như việc để người khác nhìn thấy làn da của anh ta là quá dễ dãi cho đối phương vậy, còn có đôi tay đang lật xem văn kiện kia, khớp ngón tay rõ ràng, thon dài xinh đẹp
Người đàn ông này không giống như Cố Giác, khiến người ta liếc mắt một cái đã thấy kinh diễm, nhưng hắn cố tình lại có một loại mị lực kỳ dị, càng nhìn càng thấy đẹp
Sở Tương hai tay chống cằm, hơi nghiêng đầu, nhìn đường cong góc cạnh trên khuôn mặt người đàn ông mà hài lòng híp mắt, rõ ràng là một người đàn ông có khí chất nội liễm, ổn trọng, nhưng ngẫu nhiên, anh cũng không hề dè dặt lộ ra vẻ sắc sảo, cho người khác biết thật ra anh không hề hiền lành, vô hại như vẻ bề ngoài
Cố Hành xem xong mấy tập văn kiện, xác nhận không có vấn đề, anh đều ký tên xong, sau đó sắp xếp chồng văn kiện gọn gàng đặt ở góc bàn bên phải, rồi ngẩng đầu lên, "Ngươi như vậy không mệt sao
Nửa người Sở Tương hầu như đều dựa vào trên bàn, nàng cười tủm tỉm nói: "Không mệt mà
Nàng không những không mệt, còn rất tỉnh táo
Cố Hành hỏi: "Buổi chiều có tiết không
Sở Tương thở dài, "Buổi chiều kín lịch
"Sau khi ăn cơm trưa, ta đưa ngươi về
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng lập tức gật đầu, "Được
Bọn họ bây giờ ở chung giống như trước kia, như thể nụ hôn vượt giới kia chỉ là ảo giác, một giấc mơ
Cứ như chỉ cần không nhắc lại sự mất kiểm soát lần đó, vậy thì sự việc đó như không từng xảy ra
Sở Tương cũng không vội, dù sao anh không đề cập tới thì nàng cứ coi như không có chuyện gì xảy ra, xem cuối cùng ai sẽ là người không nhịn được trước
Cũng trong giờ làm việc, Cố Hành rất ít khi ra ngoài ăn cơm, anh thường ăn cơm trưa ở nhà ăn như những người khác, hơn nữa lúc ăn cùng Doãn trợ lý, còn tiện nghe được Doãn trợ lý báo cáo công việc một ngày
Khi Doãn trợ lý nghe được Cố Hành nói muốn đưa Sở Tương ra ngoài ăn cơm, vẻ mặt của Doãn trợ lý rất phức tạp
Tục ngữ nói thỏ không ăn cỏ gần hang, ông chủ của anh đây không những muốn ăn cỏ, còn muốn mang cả mảng cỏ đó về
Lại nhìn xem cô gái trẻ tuổi, Doãn trợ lý thấy lương tâm đau nhói, lúc trước anh còn thấy ông chủ mình bị yêu ma quỷ quái gì mê hoặc, bây giờ thì thấy ông chủ của mình lại đi động đến một cô gái trẻ như vậy, đúng là tội ác
Doãn trợ lý trước đây cũng đã tiếp xúc với Sở Tương vài lần, Sở Tương hoàn toàn là một cô gái ngây thơ đơn thuần, chẳng lẽ nàng bị người lừa gạt sao
Lúc đó tay anh đúng là thừa hơi, sao lại đẩy cửa ra phát hiện ra một bí mật lớn như vậy của ông chủ chứ
Cố Hành đưa Sở Tương đến một nhà hàng gần đó, nơi này làm món ăn rất ngon, đồ ngọt cũng rất tuyệt
Sở Tương sau khi ăn cơm xong ăn đồ ngọt, vừa liếc nhìn người đàn ông ngồi đối diện, "Cô của Cố Giác đưa con tới, ý tứ trong lời nói là muốn con tốt nghiệp xong thì về công ty của nhà các anh làm, còn bảo con phải cùng Cố Giác nâng đỡ lẫn nhau
Cố Hành bình tĩnh nói: "Ta biết rồi
Bây giờ mọi việc ở Cố gia đều do Cố Hành tự mình xử lý, Trần Uyển Nhu luôn tính toán muốn đưa Cố Giác vào công ty, cứ như sợ Cố Hành sẽ cướp đi phần tài sản của Cố Giác vậy
Sở Tương lẩm bẩm một câu: "Chưa từng thấy ai làm mẹ bất công như bà ta
Bỗng nhận ra mình vừa chê bai mẹ của Cố Hành, Sở Tương len lén nhìn sang Cố Hành, thấy anh không có vẻ gì tức giận thì nàng mới thở phào nhẹ nhõm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cố Hành nhìn thấu hành động nhỏ của nàng, nàng luôn không biết căng thẳng khi cần thiết, đến khi không cần thiết lại cứ lo lắng trong lòng, thật khó hiểu, nhưng lại không khiến người ta khó chịu
Anh nói: "Chuyện này trong lòng ta đã có tính toán
Sở Tương nghe anh nói vậy thì không nói gì nữa, Cố Hành đâu phải người ngu, có khi anh còn nhìn xa trông rộng hơn nàng ấy chứ
Giống như khoảng cách giữa họ bây giờ lại bình thường như trước, giữ đúng khuôn phép, không hề vượt rào bất kỳ điều gì
Sau bữa trưa, Cố Hành lái xe đưa Sở Tương về trường đi học, hôm nay trời nắng chói chang, nhiệt độ khá cao, mà bây giờ lại là lúc nóng nhất trong ngày, trên đường xe không nhiều
Sở Tương dựa lưng vào ghế, buồn ngủ
Cố Hành im lặng nhìn thẳng, cũng rất yên tĩnh
Đến nơi, Sở Tương dụi mắt rồi ngồi thẳng dậy, nhìn Cố Hành, khóe môi nở nụ cười tươi rói, "Hôm nay cảm ơn anh, Cố đại ca lái xe về nhớ cẩn thận, tạm biệt
Nàng thật bình thường vẫy vẫy tay, đẩy cửa xe xuống
Sở Tương còn chưa đi đến cổng trường, đã có người gọi tên nàng, đó là một cậu bạn đeo ba lô, chắc là bạn học của nàng
Cậu bạn trẻ rõ ràng là có tình cảm với Sở Tương, khi thấy Sở Tương dừng lại nhìn mình, trên mặt cậu ta thoáng hiện lên chút ngại ngùng, mắt liếc sang chiếc xe đang dừng bên cạnh, có thể qua cửa kính mơ hồ nhìn thấy bên trong có một người đàn ông
Cậu bạn thận trọng hỏi: "Sở Tương, đó là bạn trai của cậu sao
Sở Tương cũng quay đầu nhìn theo, ngay lập tức, nàng cười rạng rỡ với cậu bạn, "Đó chỉ là một người anh của mình thôi, không phải bạn trai
Giọng nàng rõ ràng như thế truyền đến, bàn tay đang nắm vô lăng của Cố Hành càng nắm chặt hơn
Người đứng bên cạnh nàng là cậu bạn trai cùng tuổi, đúng là tuổi thanh xuân lãng mạn, tinh thần phơi phới, nếu bọn họ đi cùng nhau, phản ứng đầu tiên của người khác chắc chắn sẽ cho rằng họ là một đôi
Nếu người đi bên cạnh nàng đổi thành anh, suy nghĩ của người khác chắc chắn sẽ khác
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cố Hành tự nhận mình lớn tuổi rồi, nên anh không được phép trở thành một người càn rỡ, mà phải lùi lại vào giới hạn an toàn, với anh như vậy, cũng là với nàng, mới được xem là tốt nhất
Anh cũng thực sự làm như thế
Thật ra Cố Hành cũng không đoán được nàng đối với mình rốt cuộc chỉ là nhất thời theo đuổi kích thích, hay nhất thời hứng thú, nhưng anh có thể chắc chắn rằng, nàng là một cô gái thông minh, cho nên khi nhận thấy được anh muốn lùi về giới hạn an toàn, nàng cũng phối hợp lùi lại theo
Chỉ là nàng phối hợp quá mức
Có lẽ không lâu nữa, nàng sẽ tìm thấy một lựa chọn tốt hơn, mỗi lần nói với một người khác câu "cẩn thận", rồi lại đi vào giấc mơ của một người đàn ông khác
Sở Tương cùng người bạn học đi về hướng cổng trường, phía sau truyền đến tiếng cửa xe mở, có người từ phía sau nắm lấy tay Sở Tương
Nàng quay đầu nhìn người đàn ông mặt không đổi sắc, nghiêng đầu khó hiểu
Cố Hành nói: "Muốn ăn đồ ngọt không
Mắt Sở Tương sáng lên, "Muốn ạ
Cố Hành nắm tay nàng đi về xe, "Chúng ta đi mua
Cậu bạn ngây ra tại chỗ, chỉ cảm thấy người anh trai của Sở Tương nhìn thật giống loại hình tinh anh xã hội mà họ đang ngưỡng mộ, đương nhiên, cũng làm người ta cảm thấy đặc biệt có khoảng cách
Cố Hành lái xe đến một nơi vắng vẻ, Sở Tương ngồi trong xe nhìn xung quanh một lượt, nàng lẩm bẩm, "Ở đây không thấy tiệm đồ ngọt
Người đàn ông gọi tên nàng, "Sở Tương
Nàng quay người nhìn anh
Đôi mắt đen của Cố Hành u ám nhìn nàng, như thể có một lớp mực đậm không thể xóa nhòa, anh như đang ở trong một trạng thái rất căng thẳng, khóe môi hơi động đậy, anh hỏi: "Em có muốn thử cùng anh không
Sở Tương khó hiểu nháy mắt mấy cái, "Thử cái gì
Cố Hành: "Cùng anh hẹn hò
Anh không cho nàng cơ hội giả ngây ngốc, lại bồi thêm một câu: "Là kiểu hẹn hò của nam nữ."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.