Xuyên Vào Ngược Văn Sau Bị Nhân Vật Phản Diện Lão Đại Quấn Lên

Chương 42: Thật xin lỗi




Hóa ra Trần Uyển Nhu trước đây còn định giới thiệu đối tượng xem mắt cho Cố Hành
Một chân không chút khách khí giẫm lên mu bàn chân của hắn, sức lực rất mạnh, giống như đang trút giận thay ai đó trong lòng
Cố Hành mày khẽ nhúc nhích, thần sắc hắn vẫn như thường, nói ra: "Ta không có ý định xem mắt
Dưới gầm bàn, Sở Tương thu cái chân bạo lực kia về
Trần Uyển Nhu nhìn về phía Cố Triều Dương, "Ông xem con trai ông nói những lời gì
Nếu nó không xem mắt, chỉ bằng nó làm sao tìm được bạn gái
Cũng không biết giới trẻ bây giờ làm sao nữa, người ưu tú cũng không ít, thế nhưng càng ngày càng nhiều người đều không tìm đối tượng, lại còn có người nói cái gì chủ nghĩa không kết hôn, một người đến tuổi không kết hôn làm sao được
Đó chẳng phải là trái với lẽ thường sao
Cố Triều Dương ngược lại không nóng nảy, "Cha ta hơn ba mươi tuổi mới kết hôn với mẹ ta, ta cũng ba mươi tuổi mới kết hôn với bà, nhà họ Cố chúng ta từ xưa đến nay đều có truyền thống kết hôn muộn sinh con muộn, A Hành hiện tại không muốn yêu đương thì thôi, đó cũng không phải chuyện gì lớn
Trần Uyển Nhu mí mắt giật giật, "Ông cái người làm cha này có thể đừng có tùy hứng như thế không
Mỗi lần trong nhà có chuyện bất đồng ý kiến, Cố Triều Dương luôn luôn một câu tùy Cố Hành làm sao, cha con bọn họ giống như một phe thường xuyên làm Trần Uyển Nhu tức giận không nói được lời nào
Cố Giác trong lòng vẫn đứng về phía Trần Uyển Nhu, hắn cũng chen lời: "Đúng đó, anh cả cũng nên tìm bạn gái yêu đương rồi, em nhớ anh cả có rất nhiều bạn học đã sớm kết hôn sinh con rồi
Trần Uyển Nhu biết Cố Triều Dương là không nhờ cậy được, vì thế nàng cười hỏi Sở Thịnh, "Sở tiên sinh chắc chắn quen biết rất nhiều người, không biết bên Sở tiên sinh có cô gái nào vừa độ tuổi mà chưa kết hôn không, có thể giới thiệu cho A Hành nhà chúng tôi làm quen
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sở Thịnh đúng là nghiêm túc nghĩ ngợi, "Tôi đúng là có không ít đối tác, nghe nói trong nhà có mấy cô gái chưa kết hôn
"Ba ba
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sở Tương ngây thơ hỏi: "Ba nói mấy người đối tác đó, là những người lớn thường hay lui tới mấy cái hội sở đúng không ạ
Sở Thịnh cảm thấy oan uổng, "Khi nào ta đi mấy cái hội sở người lớn lui tới vậy
Tương Tương, con nghe ai đồn bậy đó
Sở Tương đầy mặt vô tội, "Mọi người đều nói như vậy mà
Nụ cười trên mặt Trần Uyển Nhu trở nên gượng gạo, bà suýt nữa quên mất, Sở Thịnh cái người đàn ông này khắp nơi ong bướm tìm vui, nếu không sao hắn lại ly hôn, làm bạn với hắn thì có thể có người tốt nào chứ
Đương nhiên, Cố Triều Dương là một ngoại lệ, có thể không tính
Thật ra mà nói, Trần Uyển Nhu thân là vợ cả, bà không quen nhìn Sở Thịnh ở bên ngoài làm trò cười như vậy, may mà Sở Tương ở trong gia đình giáo dục như vậy mà không có lớn lên lệch lạc, nếu không cho dù nhà họ Sở có điều kiện tốt đến mấy, Trần Uyển Nhu cũng không thể chấp nhận Cố Giác với Sở Tương
Cố Hành đưa khăn giấy lau miệng cho Sở Tương, hắn nhìn về phía Trần Uyển Nhu, "Ngài không cần nghĩ chuyện xem mắt cho con, con đã lên kế hoạch xong cho cuộc đời mình rồi, chừng hai năm nữa con nhất định sẽ kết hôn, nên không cần phiền ngài lo lắng cho con
Sở Tương ngẩng đầu nhìn hắn mấy lần
Cố Hành xưa nay đều không phải một người thích nói dối, ngược lại, hắn làm việc luôn quá mức cẩn trọng, lúc nào cũng đi một bước tính mười bước, có thể bị hắn dùng hai chữ "kế hoạch" để hình dung, vậy đã nói rõ hắn đã thực sự tính toán xong xuôi, hai năm sau, hắn nhất định sẽ kết hôn
Trần Uyển Nhu cảm thấy khó hiểu, trước kia Cố Hành không bao giờ hé răng về chuyện kết hôn, hiện tại hắn không chỉ nói ra, ngay cả thời gian kết hôn cũng đã xác định rõ ràng
Hắn đột nhiên nói vậy, chẳng lẽ hắn đã có người mình thích
Cố Triều Dương nói: "Thôi được rồi, A Hành có chủ kiến trong lòng, nó muốn làm gì thì làm cái đó, muốn sao thì vậy, bà không cần phải hùa theo làm gì
Trần Uyển Nhu cười cười, nếu không phải còn có người ngoài ở đây, bà thật sự muốn cãi nhau một trận với Cố Triều Dương, xem rốt cuộc ai đúng ai sai
Ăn cơm xong, Cố Triều Dương và Sở Thịnh có chuyện muốn vào thư phòng nói chuyện, Trần Uyển Nhu bảo Sở Tương ngồi trên sô pha chơi với Cố Giác, bà thì vào bếp chuẩn bị trái cây
Trước khi đi, Trần Uyển Nhu còn liếc mắt ra hiệu với Cố Hành, ý bảo Cố Hành thông minh một chút, không nên quấy rầy thời gian của Cố Giác và Sở Tương ở bên nhau
Cố Hành đi về phía cầu thang, hắn đứng trên bậc thang, quay đầu nhìn Sở Tương, "Tương Tương, quyển sách mà con vừa nhắc tới ở chỗ ta có, con có muốn mượn về xem không
Sở Tương nhanh chóng trả lời: "Con muốn
Cô bé nhanh chân chạy đến bên cạnh hắn, đi theo hắn cùng nhau lên lầu
Cố Giác lười biếng ngồi dựa vào trên sô pha, hắn lấy điện thoại ra chơi game, trong lòng nghĩ Sở Tương cái con bé ồn ào kia đi rồi thật là yên tĩnh hơn nhiều
Cố Hành đã sớm chuyển ra ngoài ở riêng, nhưng trong nhà họ Cố vẫn giữ lại phòng của hắn, hắn không thích người khác động vào đồ của mình, vì vậy trong phòng của hắn trang trí cũng không hề thay đổi
Cố Hành mở cửa phòng, hắn nghiêng người sang một bên, Sở Tương liền bước vào phòng trước, trong không gian không có mở đèn, chỉ có thể mượn ánh trăng từ ngoài cửa sổ hắt vào, mơ hồ nhìn ra được đây là một căn phòng rất sạch sẽ gọn gàng
Sở Tương là lần đầu tiên bước vào phòng của Cố Hành, cô bé rất hứng thú, ngó đông ngó tây, đột nhiên liền nghe thấy tiếng cửa phòng phía sau lưng đóng lại, cô bé quay người lại, còn chưa kịp phản ứng thì đã có người nâng mặt cô lên, một nụ hôn của người đàn ông giáng xuống
Sự dịu dàng xâm nhập từng chút, quấn quýt lấy nhau, hắn cuốn lấy đầu lưỡi mềm mại của cô, hết sức dịu dàng
Sở Tương thở không nổi, chỉ có thể mềm nhũn dựa vào trong lòng hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn khẽ cười, "Tương Tương, thở đi
Sở Tương nâng tay vòng qua cổ của hắn, vùi mặt vào lồng ngực hắn, cô bé dường như đang xấu hổ
Cố Hành nâng mông cô lên, thoải mái bế cả người cô, Sở Tương tựa như một con gấu koala nhỏ treo trên cây, cô bé lén ngẩng mặt lên, một đôi mắt long lanh đang hưng phấn nhìn chằm chằm vào cằm người đàn ông
Cố Hành ôm cô bé đi về phía trước mấy bước, bọn họ ngồi xuống một chiếc ghế ngay trước cửa sổ sát đất, váy hoa nhí xanh biếc của Sở Tương trải rộng trên quần tây của người đàn ông, một màu xanh tươi mát, hòa với màu đen trầm mặc, lại trông rất hài hòa
Cố Hành sờ sờ đầu cô bé, "Tương Tương, xin lỗi
Sở Tương lười biếng ghé vào lòng hắn, như không có xương, nếu không có hắn một tay đỡ eo cô bé, có lẽ cô bé đã sớm trượt ngã xuống đất, nghe vậy, cô bé nghiêng đầu, đuôi tóc đen khẽ lay động sau lưng, "Vì sao phải xin lỗi
"Việc ta nói hai năm sau muốn kết hôn là thật
"Vậy nên
Cố Hành cúi đầu xuống, ghé sát mặt lại gần cô bé, có thể nhìn thấy rõ khuôn mặt hắn trong đáy mắt cô bé, "Ta đáng lẽ phải hỏi ý kiến con trước
Cô bé còn quá trẻ, đáng lẽ cô bé nên giống như những cô gái ở độ tuổi này, chỉ nghĩ đến hưởng thụ niềm vui mà tình yêu mang lại, chuyện kết hôn đối với cô bé vẫn còn là một việc rất xa xôi, hắn không muốn dọa cô bé...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.