Xuyên Vào Ngược Văn Sau Bị Nhân Vật Phản Diện Lão Đại Quấn Lên

Chương 48: Liền phạt ta một tháng không chạm ngươi




Sở Tương bình tĩnh bịt miệng Sở Hoài lại, "Được rồi, ta biết rồi, ngươi có thể ngậm miệng
Tài xế lái xe phía trước phía sau lạnh cả người, hắn xoa mồ hôi lạnh trên trán, coi như không nghe thấy thiếu niên này nói ra lời đáng sợ cỡ nào
Sở Tương phát hiện Sở Hoài có xu hướng bạo ngược phá hoại là vào năm Sở Hoài năm tuổi, khi đó hắn còn học mẫu giáo, có đứa trẻ ném con búp bê mẹ làm cho Sở Hoài xuống nước
Sở Hoài không tức giận, còn rất vui vẻ chơi đùa cùng đứa trẻ đó, đứa trẻ kia ngồi xích đu, Sở Hoài ở phía sau đẩy nó, sau đó khi đứa trẻ kia bay lên điểm cao nhất, xích đu đứt gãy, đứa trẻ kia cũng ngã nhào ra
Chuyện này có vẻ như chỉ là tai nạn, nhưng vết đứt gãy trên xích đu không phải tự nhiên, vì vậy người trong trường mẫu giáo đã xem lại camera giám sát, thấy vài ngày trước khi đứa trẻ đó chơi xích đu, Sở Hoài không biết lấy đâu ra miếng sắt sắc nhọn, hắn ngồi xổm dưới đất, cọ đi cọ lại vào xích đu, kiên trì mấy ngày, mới làm xích đu bị nứt
Chuyện này được Sở Thịnh giải quyết, không gây lớn chuyện, ông cho bên kia một khoản tiền, Sở Hoài cũng đổi trường mẫu giáo
Sở Hoài vẫn là một cậu nhóc năm tuổi suốt ngày chỉ biết bám theo chị gái, thậm chí có khi tối mưa giông sấm sét, sợ đến ngủ không được còn xin Sở Tương ngủ cùng
Đứa trẻ ngây thơ đơn thuần ấy giờ đã là một thiếu niên hoạt bát tươi sáng, chỉ là đôi khi, hắn vẫn bất chợt thốt ra những lời nói đáng sợ
Tiệc sinh nhật tuổi thành niên của tiểu thư Mạnh gia dĩ nhiên là rất lớn, giới danh lưu phần lớn nể mặt Mạnh tiên sinh đến chung vui, Sở Tương và Sở Hoài đến không muộn, nhưng ở đây đã rất đông người
Mạnh gia và Sở gia có một số mối quan hệ giao thiệp trùng lặp, nên Sở Tương thấy không ít gương mặt quen thuộc, các cô chiêu giả vờ thân thiết đến chào hỏi, trong đó có mấy người còn dòm ngó Sở Hoài đầy hứng thú
Sở Hoài cao lớn, đẹp trai, mặc đồ vest càng thêm nổi bật chẳng kém gì người mẫu, thằng bé này còn một năm nữa là đủ tuổi trưởng thành, nhắm trước cũng không phải là không được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thiên kim nhà họ Tống là tỷ muội thân thiết cười với Sở Tương, "Tương Tương, cậu đã đính hôn với Nhị thiếu gia nhà họ Cố rồi, em trai cậu cũng không nhỏ hơn cậu bao nhiêu, hay là cũng nên chọn ai đó rồi đi
Sở Tương kéo tay Sở Hoài, cười nhẹ nhàng, "Em trai tôi bây giờ một lòng học hành, hơn nữa ba tôi cũng nói rồi, nếu nó không đỗ vào trường tốt thì phải thi lại, dù sao cũng không thể để mất mặt nhà họ Sở, con trai mà, thường là sẽ trưởng thành muộn hơn con gái, cho nên nhà tôi hiện giờ chưa có ý định mai mối gì cho nó cả, nó cứ chuyên tâm học hành là tốt rồi
Sở Hoài phụ họa nói: "Chị tôi nói đúng
Thiên kim nhà họ Tống nghe cũng hiểu ý, nàng biết điều không nhìn Sở Hoài nữa, mà thì thầm nói với Sở Tương: "Hình như tâm trạng của Thất Nguyệt không tốt lắm thì phải
Lẽ ra vào giờ này, Mạnh Thất Nguyệt đã nên cùng Mạnh tiên sinh và Mạnh thái thái tiếp đón khách khứa, nhưng giờ vẫn không thấy bóng dáng cô đâu
Sở Tương lại thấy Hạ Tuế, nhưng Hạ Tuế lại có vẻ hứng thú với những trai xinh gái đẹp trong yến tiệc hơn, nàng thấy Sở Tương thì liền đi tới, nắm lấy tay Sở Tương cười nói: "Sở Tương, đây là em trai cậu à
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sở Tương gật đầu, "Ừm
Hạ Tuế lại dùng ánh mắt lựa rau củ đánh giá Sở Hoài từ đầu đến chân, sau đó, nàng kích động cầm lấy tay Sở Hoài, "Sở em trai, nhất định phải thi đậu đại học A nhé, vị trí nam chính trong đoàn kịch của chúng ta chắc chắn sẽ dành cho em
Sở Hoài ngượng ngùng cười
Hạ Tuế cũng chỉ chào hỏi bắt tay rồi buông tay Sở Hoài ra, nàng lại thấy vài người quen ngoại hình khá ổn, bèn quay sang làm thân
Sở Tương lúc này mới hỏi tiểu thư nhà họ Tống, "Thất Nguyệt đã xảy ra chuyện gì vậy
Tiểu thư nhà họ Tống lắc đầu, "Tôi cũng không rõ, nhưng mà tôi nghe được một tin tức khá hay ho, gần đây, Mạnh tiên sinh hình như đưa về một nam sinh, tuổi tác cũng xấp xỉ với Thất Nguyệt
Sở Tương chau mày
Tiểu thư nhà họ Tống nhỏ giọng thì thầm: "Nhưng mà loại chuyện này cũng không phải là không có dấu hiệu trước đây, Mạnh tiên sinh cùng Mạnh thái thái chỉ có một cô con gái, không có con trai đối với Mạnh tiên sinh có lẽ là chuyện đáng tiếc thật đấy, Mạnh thái thái không phải người phụ nữ bình thường, bây giờ ra mặt xã giao cùng Mạnh tiên sinh vẫn thần sắc như thường, nhưng Thất Nguyệt tính tình kiêu ngạo, chuyện này cô ấy chắc chắn không nhẫn nhịn được đâu
Lúc này, không xa vọng đến tiếng của Mạnh tiên sinh ngoài ý muốn, "Cố tổng, đã lâu không gặp
Người đàn ông đưa tay lịch sự bắt tay Mạnh tiên sinh, hắn ôn hòa nói: "Nghe nói Mạnh đổng trong nhà có chuyện vui, vẫn nhớ lần trước hợp tác với Mạnh đổng rất vui vẻ, cho nên tôi mạn phép đến đây
Mạnh tiên sinh cười nói: "Ngươi đến tôi còn cầu còn không được đấy chứ
Có thể khiến Mạnh tiên sinh dùng thái độ khách khí như vậy để chiêu đãi, trong thoáng chốc tất cả mọi người đều cảm thấy hứng thú nhìn qua
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đó là một người đàn ông chỉ cần nhìn ngoại hình thôi, khí chất đã xuất sắc hơn người
Hắn cao lớn vững chãi, đường nét gương mặt lạnh lùng, đôi mắt sâu thẳm có sự lễ phép, nhưng cũng có sự lạnh nhạt xa cách, bộ vest đen cao cấp càng làm nổi bật vóc dáng vai rộng chân dài, đường nét cơ thể cao lớn của hắn, áo sơ mi và cà vạt bên trong áo vest phẳng phiu không chút nếp nhăn, người đàn ông tự phụ này toát ra một vẻ cấm dục từ bên trong
Có người nhỏ giọng bàn tán về hắn, và cũng nhắc đến tên của hắn
Sở Hoài cúi đầu, khẽ nói với Sở Tương: "Tỷ, anh ta là cái vị Cố Giác ca ca kia à
Sở Tương khẽ gật đầu, nhàn nhạt "ừm" một tiếng
Cố gia và Mạnh gia không có mối giao tình gì, lần hợp tác duy nhất cũng chỉ là công ty trò chơi Hắc Bạch kết hợp cùng bên trang sức Mạnh gia ra mắt sản phẩm chung, loại làm ăn nhỏ này trong mắt hai nhà lãnh đạo đều không phải chuyện gì to tát, cho nên Mạnh tiên sinh không nghĩ Cố Hành sẽ đến
Nhưng Cố Hành đã đến, ông đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội kết giao
Cố Hành hành xử đúng mực, đối thoại với Mạnh tiên sinh lớn tuổi hơn, lễ nghi của hắn đều không sai một chút nào, mấy lần không hề sơ sót tiếp lời Mạnh tiên sinh, ánh mắt hắn lại như có như không rơi vào cô gái đứng ở một bên
Hắn biết người mà Sở Tương khoác tay là em trai cô, chỉ là khi thấy Sở Tương và cậu thiếu niên trạc tuổi đứng chung một chỗ trông vừa vặn thế nào, hắn mỗi lần mỉm cười đáp lời Mạnh tiên sinh, thì cái biểu cảm hoàn mỹ đó lại che giấu sự khó chịu đến mức hoảng hốt trong lòng
Sở Tương xem như không hề cảm thấy gì, nàng nói với Sở Hoài: "Chị hơi lo cho Thất Nguyệt, chị đi tìm cô ấy một chút, em ở đây đợi chị
Sau khi Sở Hoài đáp ứng, Sở Tương quay người rời khỏi đại sảnh, nàng và Mạnh Thất Nguyệt quen nhau nhiều năm như vậy, trước đây cũng từng đến nhà họ Mạnh, nên biết khi tâm trạng Mạnh Thất Nguyệt không tốt thì cô sẽ trốn ở đâu
Nàng đi trên hành lang dưới ánh trăng, ánh trăng dịu dàng kéo dài bóng người nàng, đi được nửa đoạn hành lang thì nàng dừng bước quay lại, trong giọng nói toàn là sự bất mãn, "Sao anh cứ đi theo tôi vậy
Cố Hành nói: "Tôi muốn nghĩ xem làm thế nào để dỗ bạn gái tôi vui vẻ
Sở Tương nhìn xung quanh, "Xung quanh có bạn gái anh sao
Sao tôi không biết nhỉ
Cố thúc à, tôi còn nhỏ, anh đừng có cố ý gạt tôi
Đôi khi cô cáu kỉnh thì sẽ gọi hắn Cố Hành, khi cố ý trêu hắn thì sẽ gọi Cố đại ca, chốc lát thôi, thứ bậc của hắn liền lên một giai đoạn mới thành Cố thúc, Cố Hành cảm thấy, nếu hắn chậm trễ thêm một hai ngày tìm đến cô, có lẽ hắn sẽ phải thành Cố gia gia rồi
Đôi mắt đen của Cố Hành nhìn chằm chằm nàng, giọng nói có chút cay đắng, "Tương Tương, em đã một ngày không trả lời tin nhắn của anh, cũng một ngày không hôn anh rồi
Giọng nói thả lỏng nghe rất khẽ, như đang có chút tủi thân
Sở Tương sởn cả gai ốc, bịt tai giậm chân tức giận, "Cố lão đầu, anh giả vờ đáng thương, đúng là hèn hạ
Cố Hành tiến đến gần nàng, cúi người nói: "Đều là lỗi của anh, anh không nên chọc em tức giận
Hắn ở rất gần cô, hơi thở trên người hắn giống như bao bọc lấy cơ thể cô, cô cảm nhận được hơi thở của hắn, và cũng ngửi được mùi hương làm cô mê muội
Hắn nói: "Để anh có thể nhớ lâu, không chọc em giận nữa, thì tự phạt một tháng không chạm vào em, được không
Sở Tương trợn tròn mắt tức giận, "Không được
Hắn một tháng không chạm vào cô, cái này chỗ nào là trừng phạt bản thân chứ, rõ ràng là cố ý phạt cô mà!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.