Lão bà tử cho phép hắn u·ố·n·g· ·r·ư·ợ·u, Thẩm lão đầu cao hứng lắm, chào hỏi mấy ông bạn già lên bàn "Đừng bận tâm ta, cứ ăn cơm đi, tối nay uống chút cho cao hứng
Mấy người lên bàn, nhìn thấy nhiều món ăn như vậy, đều cười híp cả mắt, tuy nói đều là rau xanh, thế nhưng dùng dầu xào có dính mùi dầu, so với rau luộc ăn ngon hơn nhiều
Thẩm Thư Ngọc uống nửa bát cháo thì không ăn nữa, về phòng ăn một quả cà chua, một quả dưa chuột là nàng không đói lắm
Cố Kiện Đông nhìn Thẩm lão đầu bọn họ u·ố·n·g· ·r·ư·ợ·u, vẻ mặt kia như là uống loại tiên tửu gì vậy, hắn có chút rục rịch, lúc Thẩm lão đầu rót rượu, hắn đưa bát mình qua, "Thẩm gia gia, ta cũng muốn u·ố·n·g· ·r·ư·ợ·u
Thẩm lão đầu không cho hắn rót, trẻ con sao có thể u·ố·n·g· ·r·ư·ợ·u, "Kiện Đông, trong phòng Thư Ngọc có đường, ngươi đi tìm nàng xin kẹo ăn, trẻ con gia gia không thể u·ố·n·g· ·r·ư·ợ·u
Thẩm gia gia không cho hắn u·ố·n·g· ·r·ư·ợ·u, hắn liền ở tr·ê·n chỗ ngồi ngoan ngoãn ngồi
Mấy ông lão u·ố·n·g· ·r·ư·ợ·u, Thẩm lão thái ăn no xong đi ra ngoài xuyến môn
Nhân lúc không ai chú ý, hắn lặng lẽ thò tay lấy bình rượu, rót cho mình tràn đầy một chén, sau đó ở dưới gầm bàn rột rột rột rột uống, uống xong ngã đầu liền ngủ
Thẩm lão đầu uống xong rượu trong chén, đang định rót thêm, bình rượu biến mất, nhìn quanh bàn, không thấy bình rượu đâu, lại cúi xuống dưới gầm bàn xem
Vừa cúi đầu, nhìn thấy Cố Kiện Đông ở dưới gầm bàn đang nghiêng ngả ngáy o o
Thẩm lão đầu nói, " đúng là tuổi trẻ, ăn no là ngã đầu liền ngủ
Đến khi nhìn thấy bát và bình rượu ở trong n·g·ự·c hắn, Thẩm lão đầu mới biết hắn uống say, đứa nhỏ này luôn yên tĩnh, còn tưởng rằng là ngoan ngoãn, nguyên lai là nín nhịn để làm trò này
Mấy ông bạn già thấy Thẩm lão đầu cứ cúi xuống gầm bàn xem, náo nhiệt cũng cúi đầu xem
"Nha, đứa nhỏ này ngủ ngon thật
Thẩm lão đầu cũng không biết nên cười hay nên bực mình, một cân rượu mà hắn uống nửa cân, bọn họ mấy người lão nhân chỉ uống có chút xíu
"Để hài t·ử ngủ ở dưới gầm bàn không ổn, nhấc bàn lên, dìu đứa nhỏ này về phòng ngủ
Mấy người dời bàn, Thẩm lão đầu gọi cháu thứ hai, cháu thứ ba đến, "Gia Vệ, Gia Quốc, Kiện Đông uống say, các ngươi dìu nó về phòng ngủ
Thẩm Thư Ngọc tắm xong đi ra mới biết Cố Kiện Đông uống say, Thẩm lão đầu có chút lo lắng hắn u·ố·n·g· ·r·ư·ợ·u sẽ không tốt cho thân thể, dù sao đứa nhỏ này còn chưa khỏi hẳn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ngoan bảo, con đi kêu Từ đại phu qua đây xem cho Kiện Đông xem sao
Thẩm Thư Ngọc đi ra ngoài gọi người ở trạm xá tới, Từ đại phu kiểm tra một phen, cười nói, "Không có chuyện gì, chờ tỉnh rượu là được
Thẩm Thư Ngọc gọi vài tiếng Cố Kiện Đông, đứa nhỏ này ngủ say quá, nửa điểm phản ứng cũng không có, nàng muốn gọi hắn dậy uống chút canh giải rượu cũng gọi không tỉnh
Rượu đều bị Cố Kiện Đông uống cạn, muốn u·ố·n·g· ·r·ư·ợ·u cũng không được, mấy ông bạn già hàn huyên một lát rồi từng người về nhà
Thẩm lão thái vừa về tới biết Cố Kiện Đông uống say, túm c·h·ặ·t tai Thẩm lão đầu mắng, "Ông trông con kiểu gì vậy, sao lại để cho hài t·ử u·ố·n·g· ·r·ư·ợ·u, nó mới bé thế mà ông đã cho nó u·ố·n·g· ·r·ư·ợ·u
Thẩm lão đầu bịt tai lại, "Nó ngồi ở đó bộ dáng ngoan ngoãn lắm, ta đâu biết nó lại lén lấy rượu uống
"Ông chưa nuôi con bao giờ à, ông không biết trẻ con càng yên tĩnh thì lại càng hay làm trò à, nó vẫn còn bé, ông không để ý thì sao được, sau này không được u·ố·n·g· ·r·ư·ợ·u nữa
Lão nhân không u·ố·n·g· ·r·ư·ợ·u thì Kiện Đông cũng sẽ không thèm
Sáng sớm, Cố Kiện Đông đứng lên liền nhăn nhó kêu đau đầu, Thẩm lão đầu cho hắn nấu canh giải rượu, canh giải rượu có thêm linh tuyền thủy, hắn vừa uống xong bát canh, mày liền từ từ giãn ra
Ăn xong điểm tâm, hắn vui vẻ ở sân nói với Thẩm Thư Ngọc là rượu chẳng ngon chút nào, vừa đắng vừa khó chịu
"Không ngon thì sau này đừng uống nữa, chúng ta uống nước ngọt
"Uống nước ngọt, Thư Ngọc, ta muốn uống nước ngọt, chúng ta đi mua được không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nói đến thì từ khi Cố Kiện Đông xuống n·ô·ng thôn là chưa được uống nước ngọt có ga, bây giờ nhắc tới là hắn lại thèm
Yêu cầu của hắn Thẩm Thư Ngọc chưa bao giờ từ chối, "Vậy thì lát nữa chúng ta đi cung tiêu xã mua nước ngọt
Trong tay có phiếu mua xe đ·ạ·p, Thẩm Thư Ngọc muốn mua một chiếc xe đ·ạ·p, nàng nói chuyện này với Thẩm lão đầu và Thẩm lão thái
Thẩm lão thái vỗ đùi, "Mua, là nãi nghĩ không chu toàn, chiếc xe đ·ạ·p này đã sớm nên mua rồi, ngoan bảo của ta cả ngày đi bộ ra cung tiêu xã mệt c·h·ế·t đi được
Thẩm lão thái biết ngoan bảo nhà mình bình thường đi cung tiêu xã ít khi ngồi xe b·ò, phần lớn đều đi bộ, cũng tại bà, không nghĩ tới việc mua một chiếc xe đ·ạ·p cho ngoan bảo nhà mình đi
Bất quá cũng phải trách chưa mua, nếu mua rồi, đến lúc chia gia tài chỉ vì chiếc xe đ·ạ·p mà có khi c·ã·i nhau to
"Cũng được, không mệt lắm, chỉ là đi hơi xa, có chiếc xe đ·ạ·p thì dễ dàng hơn
Thẩm lão đầu cầm điếu t·h·u·ố·c lau lau, "Phiếu và tiền đều ở người con, con tự đi xem rồi t·h·í·c·h chiếc nào thì mua, ngoan bảo, con biết đi xe không, nếu không biết thì bảo đại ca con đi mua cùng, đến lúc đó nhờ anh ấy chở con về rồi dạy cho con
"Con biết đi ạ, gia nãi, vậy con và Cố Kiện Đông đi cung tiêu xã, mọi người có muốn mua gì không
"Chúng ta không muốn mua gì cả, trong nhà có đủ cả rồi, con tự t·h·í·c·h gì thì mua, không cần mua gì cho hai cụ đâu
Ngoan bảo cứ đi cung tiêu xã là lần nào về cũng mua đồ cho bọn họ, Thẩm lão thái xót tiền lắm, tiêu vào đại tôn nữ thì bà thấy vui, tiêu vào hai cụ thì Thẩm lão thái lại thấy không cần t·h·iế·t
Thẩm Thư Ngọc và Cố Kiện Đông đi vào cung tiêu xã, hai người đầu tiên là mua ba chai nước ngọt có ga, hai cái kem
Thời tiết này mà có kem ăn, có nước ngọt uống thì còn gì bằng, hai người vừa ăn vừa đi đến khu vực bán xe đ·ạ·p xem xe
Xe đ·ạ·p vừa quý lại khó kiếm phiếu mua, không nhiều người mua nổi, dù mua được rồi thì nếu không cần thiết cũng không nỡ móc tiền ra
Người bán hàng xe đ·ạ·p rảnh đến mức buồn ngủ gà ngủ gật, người khác đi làm thì bận túi bụi, còn hắn đi làm thì toàn ngủ
Khi Thẩm Thư Ngọc đến, người bán hàng đang nằm sấp ở tr·ê·n quầy ngủ gà ngủ gật, phải gọi mấy tiếng hắn mới tỉnh
Tỉnh rồi cũng không có chút tinh thần nào, liếc hai người một cái rồi hờ hững nói, "Muốn mua xe đ·ạ·p à
Có tiền có phiếu không
Thẩm Thư Ngọc lấy tiền ra, chỉ vào một chiếc xe đ·ạ·p Phượng Hoàng hỏi, "Chiếc kia bao nhiêu tiền
"132 đồng
Thẩm Thư Ngọc đặt tiền và phiếu lên quầy, "Vậy ta mua chiếc này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người bán hàng uể oải lờ đờ mở tủ đựng phiếu, giao xe đ·ạ·p cho nàng
Thẩm Thư Ngọc đẩy xe đ·ạ·p ra cửa, nàng vỗ vỗ vào yên sau, "Cố Kiện Đông, lát nữa ta ngồi lên xe, ngươi cứ ngồi lên được không, chúng ta phải đến phòng quản lý phương t·i·ệ·n để đăng ký biển số xe, làm giấy phép
Việc đăng ký biển số gì đó Cố Kiện Đông không hiểu, cứ m·ú·t kem, đợi nàng đ·ạ·p xe thì thoải mái ngồi lên, ngồi ở phía sau hắn còn muốn lắc lư chân nữa, chẳng qua chân quá dài, lắc lư không được
Lúc Thẩm Thư Ngọc muốn dừng xe, hai chân hắn làm chân chống, lúc nàng đi mệt, hắn trực tiếp duỗi chân dài ra đ·ạ·p, Thẩm Thư Ngọc chỉ cần cầm kh·ố·n·g đầu xe
Đến phòng quản lý phương t·i·ệ·n, Thẩm Thư Ngọc nói, "Cố Kiện Đông, không cần đ·ạ·p nữa, đến rồi
Chân dài vừa đặt xuống đất, xe đ·ạ·p vững vàng dừng lại, Thẩm Thư Ngọc rất là hâm mộ hắn có chân dài…