Y Thống Giang Sơn

Chương 75: Cố Nhân




Q.1 - Chương 75: Cố Nhân (Hạ)
-->Buổi trưa, Hồ Tiểu Thiên đã ngồi ở Hồng Nhạn lầu để đón tiếp cố nhân
Bọn họ vừa mới đến trước cửa Hồng Nhạn lầu, còn chưa kịp đi vào liền nhìn thấy quản gia Vạn phủ Vạn Trường Xuân dẫn theo bốn gã người làm vội vàng đi tới, nhìn thấy Hồ Tiểu Thiên ở bên trong, Vạn Trường Xuân vội vàng bước lên phía trước chào hỏi
Hồ Tiểu Thiên cười nói:
- Thật là đúng dịp, mời Vạn tổng quản uống chung hai chén
Đối với Hồ Tiểu Thiên thì Vạn Trường Xuân có chút kính trọng, lão cung kính nói:
- Hồ đại nhân, tại hạ đang có việc, hôm khác để ta mời đại nhân
Hồ Tiểu Thiên nhìn thấy bốn gã người hầu khỏe mạnh đứng sau lão, sắc mặt ngưng trọng xem ra là có chuyện quan trọng rồi, hắn cân nhắc liền đoán được chuyện này tám chín phần có liên quan đến Vạn Đình Xương, thấp giọng nói:
- Đi tìm Vạn Đình Xương hả
Trong lòng Vạn Trường Xuân cả kinh, vị đại nhân này thật sự là thần thánh, bản thân lão không nói gì cũng không ngờ hắn có thể đoán được
Hồ Tiểu Thiên cũng không có bản lĩnh biết trước nhưng căn cứ từ tình hình mình hiểu biết mà cân nhắc, cũng không khó để đưa ra kết luận
Vạn Trường Xuân nhìn xung quanh, ghé vào tai của Hồ Tiểu Thiên thấp giọng nói:
- Không tìm thấy, thiếu gia đã đi rồi, ta đây phải trở về phục mệnh của lão gia
Đối với tung tích của Vạn Đình Xương thì Hồ Tiểu Thiên không có chút hứng thú, cha con Vạn gia không có ai tốt, nếu nói ở Vạn gia có một người đáng để hắn quan tâm, không thể nghi ngờ người đó chính là quả phụ Nhạc Dao
Vạn Trường Xuân vội vã trở về phục mệnh, vội vàng cáo từ Hồ Tiểu Thiên nhưng hắn lại kéo qua một bên thấp giọng nói:
- Tình hình thiếu thu nhân nhà ông sao rồi
Vạn Trường Xuân cho rằng hắn chỉ muốn hỏi thăm tình hình của thiếu phu nhân Lý Hương Chi, cung kính nói:
- May mắn Hồ đại nhân ra tay đúng lúc, đại thiếu phu nhân đã khá hơn rất nhiều
Hồ Tiểu Thiên nói:
- Tam thiếu phu nhân thì sao
Đây mới chính là việc hắn thật sự quan tâm
Vạn Trường Xuân nhìn hai bên một chút, mới thần thần bí bí nói:
- Dựa vào đề nghị của đại nhân, hôm nay đã mang Tam thiếu phu nhân đến am Tế Từ rồi
Hồ Tiểu Thiên hơi ngẩn ra, mụ nó chứ, bố đây đưa ra đề nghị này lúc nào
Đem Nhạc Dao mang đến am Tế Từ rõ ràng là chủ ý của Vạn phu nhân, làm sao lại đổ trên đầu hắn
Người Vạn gia quả nhiên không một ai tốt, bản lĩnh vu oan hãm hại người khác là hạng nhất
Sau khi Vạn Trường Xuân đi rồi, Hồ Tiểu Thiên và Vạn Đình Xương cùng đi vào Hồng Nhạn lầu, Lương Đại Tráng đã chuẩn bị xong chỗ ngồi, ông chủ của Hồng Nhạn lầu họ Tống nhìn thấy Hồ Tiểu Thiên lập tức nhận ra vị này chính là tân Huyện thừa, hấp tấp tươi cười chạy ra chào, cúi đầu thật sâu nói:
- Tiểu nhân không biết Hồ đại nhân đến, không đón tiếp từ xa xin thứ tội
Hồ Tiểu Thiên thấy gã nhận ra mình trong lòng có chút kích động, vội vàng đưa mắt nhìn xung quanh, dù sao cục diện hô hào đánh đập lần trước cũng gây tâm lý bị thương
Hôm nay lần đầu tiên Hồ Thiên Hùng đến đây, lại là khách, nếu để gã thấy được trường hợp mọi người hợp lực bao vây tấn công mình, chỉ sợ xấu hổ không biết giấu mặt ở đâu
Cũng may thực khách xung quanh không có ai chú ý đến tình hình bên này
Cũng có ít người có thể nhận ra vị Huyện thừa đại nhân này, dù sao hắn chỉ đến mới vài ngày, số người biết hắn còn không nhiều
Trong lòng hắn thầm nghĩ, xem ra dán công báo cũng có tác dụng nhất định, dân chúng biết mình không có ép họ quyên tiền, dĩ nhiên không hề xem mình là kẻ thù để mọi người hô hào đánh
Hồ Tiểu Thiên mỉm cười nói:
- Tống Chưởng quỹ nhận ra ta sao
Tống Chưởng quỹ cười nói:
- Đại nhân thật sự là hay quên, đêm hôm đó trong nha môn vì đón gió tẩy trần cho đại nhân nên ta dẫn người đưa đồ ăn qua, chẳng qua là vẫn chưa kịp hành lễ với ngài
Trong lòng Hồ Tiểu Thiên tự nhủ hóa ra đã từng gặp mặt, khó trách ngươi nhận ra ta, ta thì không biết ngươi, tuy nhiên lúc dó ngươi lại không đến hành lễ tám chín phần nguyên nhân là do gặp trở ngại ở Hứa Thanh Liêm, nếu để y thấy ngươi lôi kéo làm quen với ta nhất định trong lòng sẽ cảm thấy rất khó chịu
Hồ Tiểu Thiên gật đầu nói:
- Tống Chưởng quỹ hôm nay ta cùng bạn cũ đến đây, có món gì ngon hãy mang hết lên
Hắn liền lấy năm lượng bạc đưa cho Tống Chưởng quỹ
Tống Chưởng quỹ hơi ngẩn ra, gã ở Thanh Vân này mở quán rượu nói thật rất sợ đám quan lại này, từ người canh cổng nha môn cho đến Huyện lệnh gần như mỗi lần đến đây đều ăn uống chùa, số giấy nợ có trong tay có thể biên thành sách, chưa ăn cơm đã lo quỵt tiền rồi
Kỳ thực lúc nhìn Hồ Tiểu Thiên trong lòng gã cũng đã chuẩn bị tư tưởng không thu tiền, lúc hắn lấy tiền ra thì trong lòng gã có chút kinh ngạc, gã cứ nghĩ Hồ Tiểu Thiên chỉ muốn phô trương thanh thế
Gã vội vàng khoát tay:
- Ta làm sao dám nhận bạc của đại nhân
Hồ Tiểu Thiên nói:
- Ăn cơm trả tiền là lẽ đương nhiên, cầm đi
Hắn đem bạc nhét vào trong tay Tống Chưởng quỹ, cùng Lương Đại Tráng đi lên lầu hai
Lương Đại Tráng đã bước đến trước cửa phòng đã đặt trước, Tống Chưởng quỹ rất nhanh đã đuổi kịp, cung kính nói:
- Đại nhân, mời bên này
Lương Đại Tráng chỉ đặt phòng bình thường, Tống Chưởng quỹ liền tranh thủ dẫn họ đến một gian phòng tốt nhất ở Hồng Nhạn Lầu
Tuy rằng trang trí của gian phòng không thể so sánh với quán rượu xa hoa của kinh thành nhưng phòng khá lớn, hơn nữa gần cửa sổ, bên trong treo đủ loại trang sức của dân tộc
Tống Chưởng quỹ ân cần mời Hồ Tiểu Thiên và mấy người khác ngồi xuống, đem năm lượng bạc trả lại cho Hồ Tiểu Thiên
Hồ Tiểu Thiên cười nói:
- Tống Chưởng quỹ muốn coi ta là kẻ ăn chùa rồi đúng không
Tống Chưởng quỹ sợ hãi vội vàng lắc đầu nói:
- Hồ đại nhân, tiểu nhân tuyệt đối không có ý này, chỉ có điều đại nhân đã hạ cố đến thật là vinh hạnh cho kẻ hèn này
Từ trước tới giờ ta đều muốn mời Hồ đại nhân tới đây, hôm nay đã đạt được ý muốn hy vọng đại nhân cho ta cơ hội này
Người này rất biết làm người, lời nói khéo léo khiến Hồ Tiểu Thiên nghe được cảm thấy rất thoải mái
Hồ Tiểu Thiên cười nói:
- Việc gì cũng cần phân biệt rõ ràng, việc ngươi mời ta là việc khác
Hôm nay ta mời bằng hữu, tóm lại ngươi hãy nhận lấy tiền, lần sau nhất định ta sẽ cấp đủ thể diện cho ngươi
Lúc này Tổng Chưởng quỹ mới đành nhận lại bạc, cảm nhận vị tân Huyện thừa mới này khác hẳn đám quan lại ở Thanh Vân trong quá khứ
Chỉ có điều là không biết hắn cố tỏ vẻ hay là thật sự thanh liêm, nhân tâm ở lâu mới biết được, chuyện này còn cần có thời gian để kiểm nghiệm
Nhận bạc của người ta, bữa cơm này đương nhiên là phải phá lệ, Tổng Chưởng quỹ đích thân xuống bếp, mang tất cả những món ăn đặc sắc nhất của Hồng Nhạn lầu đưa lên
Ba chủ tớ Hồ Tiểu Thiên ngồi trong phòng, đã uống được đôi ba chén, Lương Đại Tráng khó hiểu nói:
- Thiếu gia, nếu người ta có thành tâm mời khách, vì sao ngài lại kiên quyết từ chối vậy
Hồ Thiên Hùng cười nói:
- Thiếu gia ngươi muốn làm một quan thanh liêm
Hồ Tiểu Thiên mỉm cười nói:
- Cha ta đã từng cho ta biết, muốn làm trong quan trường được lâu dài, nhất định phải có cái nhìn sâu rộng, ngàn lần không được bị vỏ bọc bên ngoài che mắt không nhìn thấy Thái Sơn, nếu chỉ coi trọng cái lợi nhỏ trước mắt thì sẽ không có tương lai đấy
Ánh mắt Hồ Thiên Hùng sáng ngời, vị thiếu gia này chí tồn cao xa, đúng là khiến cho người khác nhìn với con mắt khác xưa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngoài cửa sổ là đường phố của Thanh Vân, ngồi trong phòng vẫn có thể nhìn thấy cảnh tượng trên đường
Trong lúc vô tình Hồ Tiểu Thiên nhìn thấy mấy người quen là chủ bộ Quách Thủ Quang, còn có một vị là sư gia của huyện lệnh Hứa Thanh Liêm - Hình Thiện, mấy người đó cùng đi về hướng Hồng Nhạn lầu
Nhắc tới Hồng Nhạn Lầu, đám quan lại kia xem Hồng Nhạn như là căng tin của nhà mình cứ đến giờ cơm thì tới nơi này, gặp gỡ chỗ này cũng không có gì ngạc nhiên
Hồ Tiểu Thiên nhìn thấy tên gia sư đầu chó Hình Thiện mà chán ghét, lập tức chỉ cho Hồ Thiên Hùng xem, hắn thấp giọng nói:
- Ngươi hãy nhớ kỹ người này
Hồ Thiên Hùng nói:
- Sao vậy
Hồ Tiểu Thiên nói:
- Quay về tìm cơ hội giúp ta đánh tên tôn tử này một trận
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lương Đại Tráng nhận ra Hình Thiện, gã ngạc nhiên nói:
- Đây không phải là sư gia của Hứa Thanh Liêm sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hồ Tiểu Thiên gật gật đầu, vẻ mặt cười rất nham hiểm nói:
- Đánh cho gã một trận
Tôn tử này chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng, không ngờ trước mặt ta dám nói xằng nói bậy
Tuy Hồ Thiên Hùng không biết tình hình cụ thể và tỉ mỉ mọi việc, nhưng biết chắc người này đã đắc tội với Hồ Tiểu Thiên, thiếu gia tức giận là việc đương nhiên, chỉ có điều phương thức trả thù này khá thô bạo
Tuy nhiên nếu thiếu gia đã mở lời, y phải cố gắng hoàn thành thật tốt
Lương Đại Tráng chủ động xin đi giết giặc điều tra tình huống, không bao lâu thì phía bên kia Quách Thủ Quang và Hình Thiện cũng bước ra khỏi cửa, mấy người đó chỉ tới dùng cơm chứ không uống rượu, đi ra vừa nói chuyện vừa khua tay
Đúng là Hình Thiện xui xẻo, nếu gã đi thẳng đến nha môn thì hôm nay Hồ Tiểu Thiên cũng sẽ không có cơ hội ra tay, nhưng y lại lựa chọn về nhà
Đối phó với người như Hình Thiện căn bản không cần quá nhiều người ra tay, tuy rằng Lương Đại Tráng hăm he đòi ra tay nhưng bị Hồ Thiên Hùng ngăn cản, dù sao chuyện này cũng không được để lại dấu vết, với thân thủ của Lương Đại Tráng thì không thể nào làm được chuyện này
Lúc buổi chiều một chiếc xe ngựa từ Vạn phủ chạy ra ngoài cửa nam huyện Thanh Vân đi về hướng thành Nam Luyên Vân Sơn mà đi, bên trong xe đúng là đang chở Tam thiếu phu nhân Nhạc Dao của Vạn gia
Ngoài phu xe còn có hai gã người hầu đi theo, bên trong xe thì có thị vệ thiếp thân Tử Lăng của Vạn phu nhân cùng đi
Bởi vì đêm qua Nhạc Dao tắm khuya nên bị phong hàn, sáng sớm đến giờ sốt cao liên tục
Lúc này tuy đầu óc choáng váng nhưng rốt cuộc đã rời khỏi nhà giam Vạn gia, tâm tình vẫn còn hơi tệ, trong đầu không khỏi nhớ đến ánh mắt nụ cười sáng lạn của Hồ Tiểu Thiên, vì đang sốt cao nên khuôn mặt xinh đẹp càng thêm ửng hồng
Trong lòng nàng nghĩ không biết Hồ Tiểu Thiên có thể đến tìm mình hay không, tình cảnh tối qua hai người triền miên trong chăn hiện rõ mồn một trước mắt, Nhạc Dao nghĩ đến đây liền không giấu nỗi vẻ ngượng ngùng, rối rắm do bị trói buộc bởi đạo đức đồng thời cũng sinh ra một trận lo lắng vì đây là chuyện chưa từng xảy ra với nàng
Nàng bỗng nhiên ý thức được tầm quan trọng của Hồ Tiểu Thiên đối với nàng hoàn toàn khác biệt
Vén rèm xe, nhìn thấy cây cối hai bên đường xanh um tươi tốt, hẳn là đã ra khỏi huyện Thanh Vân
Từ khi gả vào Vạn gia, Nhạc Dao chưa bao giờ rời khỏi phạm vi Vạn phủ
Tuy nàng biết rõ mình đi đến am Tế Từ, khả năng từ nay về sau ngày ngày phải đối đầu với thanh đăng cổ phật, nhưng so với quá khứ trong lòng Nhạc Dao đã rất kiên định, nàng thậm chí không muốn nhớ đến cha con Vạn gia xấu xa
Bên cạnh Tử Lăng lạnh lùng nhìn Nhạc Dao, trong ánh mắt ả cũng không thể hiện nhiều thiện ý, trong mắt đại đa số người ở Vạn gia thì vị Tam thiếu phu nhân này liên tiếp gây ra nhiều tiếng xấu
Ả không nói gì, đưa tay ra mạnh mẽ kéo bức màn xuống, trong xe lại tối đen, Nhạc Dao cắn nhẹ môi đỏ, những tiếng ho khan lại bắt đầu
Lúc này phu xe đột nhiên ghìm chặt cương ngựa, hai con tuấn mã phát ra một tiếng xi...xii, móng sau ngừng trên mặt đất, móng trước dựng lên, đất bùn xung quanh vì động tác này mà văng ra xung quanh
Nhạc Dao và người hầu Tử Lăng theo quán tính nhào về phía trước ngã sấp ở trong xe
Bạn đang đọc truyện Y Thống Giang Sơn được tải miễn phí tại za
Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở Ebook Full(cham)Net

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.