Nàng cảm thấy nếu mình lại không làm chút chuyện gì đó để cứu vãn một chút, thì kết quả sẽ rất nguy hiểm
Hiện tại có thể tâm tình của đại ma đầu cũng không tệ lắm, nhưng làm không tốt thì giây tiếp theo lỡ như hắn đột nhiên không vui, đổi chủ ý, không dung tha cho nàng nữa
Diệp Xu lập tức tạm biệt với Phong Lễ Hòa vẫn đang lải nhải về tình hình hiện tại, vội vã chạy như mà nhanh chóng về khách điếm, đi đến phòng bếp, một hơi làm ra bánh tuyết trắng và bánh đai ngọc
Khi Diệp Xu đang cẩn thận bưng điểm tâm đi ra, nàng nghe thấy trong sảnh lớn có người thuộc giang hồ đang bàn luận về chuyện ở Pháp Hoa Tự
“…… Ai có thể ngờ được, tên trộm lấy cắp bí tịch Huyền âm kia, lại có thể bình an vô sự mà trộm đi bảo bối từ Thiên Cơ Các, là vì hắn ta không đi cửa chính mà đi dưới lòng đất
Như vậy thì mặc dù có các môn phái lớn liên kết lại để giữ cửa chính của Thiên Cơ Các, tay cầm chìa khóa, thì cũng là vô ích
Họ đã đo chính xác kích thước và đào ra một đường hầm bí mật
Các ngươi đoán xem lối đi bí mật này dẫn đến đâu?”
“Đến đâu?”
“Thiền phòng của trụ trì Pháp Hoa, Liễu Không đại sư kia thế mà lại tự trông coi rồi tự trộm
Hơn nữa, hắn ta hoàn toàn không phải là đại sư đức cao vọng trọng gì, mà thật ra là một tên trộm trá hình!”
Cửa thành bị phong tỏa, vậy mà tin tức về Pháp Hoa Tự vẫn có thể lọt vào
Hiển nhiên, những “kẻ nhàn rỗi” đang uống rượu nói chuyện này lại có liên quan đến Bách Hiểu Đường
Trong đó có một người sau khi thấy Diệp Xu, cố ý liếc một ánh mắt lại đây
Tất nhiên là ra hiệu với Diệp Xu, hắn nơi đó có chuyện muốn nói
Ngay sau đó người này bèn đứng dậy, đi đến hậu viện khách điếm, có lẽ là muốn Diệp Xu cũng cùng đi qua
Diệp Xu không thèm phản ứng lại, bưng điểm tâm rồi bước đều lên lầu
Nàng còn có đại ma đầu cần phải nịnh bợ, nếu nàng không qua được ải này, thì tin tức gì đó đều không cần thiết, đều không quan trọng
Tính mạng của nàng cũng sắp tiêu tùng rồi, làm gì còn rảnh tai nghe tin tức
Sau khi Diệp Xu gõ cửa, nàng lo lắng chờ đợi một lát, rồi nghe thấy có một giọng nói trầm thấp truyền ra từ trong phòng
“Vào đi.”
Diệp Xu ngay lập tức nở một nụ cười thích hợp gãi đúng chỗ ngứa, cười hì hì vào phòng
Trên người Tống Thanh Từ mặc một chiếc áo bào trắng như trăng non, đeo ngọc bội xinh đẹp ở bên eo, sống lưng thẳng tắp, hắn đang ngồi ở bên cửa sổ
Một mình tự chơi đánh cờ, kiêu ngạo tự cao
Hắn rũ nửa mắt xuống, tập trung với ván cờ, ở giữa ngón trỏ thon dài và ngón giữa đang cầm theo một quân cờ màu đen
Diệp Xu nuốt một ngụm nước miếng theo bản năng
Sau khi Tống Thanh Từ đặt quân cờ màu đen xuống, ngay sau đó hắn lại nhặt lên một quân cờ màu trắng, tiếp tục đặt xuống, như thể coi Diệp Xu không tồn tại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Diệp Xu đợi một lát, thấy Tống Thanh Từ không có ý muốn nói chuyện với mình, nàng đánh liều cẩn thận hỏi hắn: “Ngươi giận à?”
“Tại sao ta phải tức giận.” Giọng nói của Tống Thanh Từ lạnh nhạt mà không mang theo bất cứ âm điệu gì, cho nên khi nghe lời này cũng thấy không giống như là câu nghi vấn
“Ngươi nói ngươi không thích bị từ chối, ngày đó khi ngươi lôi kéo tay ta, ta lại không cẩn thận mà từ chối ngươi.” Diệp Xu ngoan ngoãn thừa nhận sai lầm
Đôi tay đang đặt cờ của Tống Thanh Từ đột nhiên ngừng lại, sau đó nghiêng mắt liếc nhìn Diệp Xu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đáy mắt của hắn xuất hiện một chút ngạc nhiên, nhưng rất nhanh đã biến mất, không hề bị Diệp Xu phát hiện
“Nam nữ trong giang hồ như bọn ta, không màng những chuyện nhỏ nhặt, kéo cánh tay nhỏ một chút thật ra cũng không sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Công tử có thể tùy tiện kéo tay của ta
Ta chỉ cảm thấy công tử không giống thể, không giống những người thô kệch trong giang hồ như bọn ta
Công tử là thư sinh nho nhã, cao quý thuần khiết ở trên trời, ta thì xấu xí bẩn thỉu ở dưới đất