Mà nhìn quanh bốn phía thấy vẫn ở bên trong đại thu chỉ là nhỏ hơn rất nhiều so với lúc mới vào động cây Động tác không dám quá lớn, bởi vì những người đó còn chưa hoàn toàn đi, mà nhóm người Thẩm Tu Trạch vẫn đang mê man không tỉnh, cậu không thể mạo hiểm Lỡ bị phát hiện, những người này muốn giết họ làm sao bây giờ, cậu không đủ tự tin có thể bảo vệ tốt mọi người dưới nhiều công kích như vậy Vẫn lẳng lặng chờ đợi, đợi đến khi những người này không còn nhìn thấy nữa, Lâm An mới mở hai mắt Cánh mũi khẽ động, phát hiện sau khi những người đó sau khi biến mất khỏi tầm mắt, ngay cả mùi cũng trở nên vô cùng nhạt, chỉ còn lại mùi lúc trước lưu lại nhưng cậu không ngửi được vị trí cụ thể của bọn họ Giống như trong nháy mắt liền tách ra hai không gian Nhanh như chớp ngồi dậy, Lâm An đặt Tiểu Phúc ở trên giường, sau đó đứng lên đánh giá bốn phía Lúc này cậu mới biết, tại sao mặt đất lồi lõm không bằng phẳng, bởi vì khắp nơi đều có rễ cây Rễ cây thô nhất đường kính vài mét, Âu Dương Đông nằm trên một gốc rễ nhô cao, lung lay sắp đổ Cảm giác như là mấy người khiêng hắn cố ý đặt ở đây Rễ cây nhỏ nhất cũng to bằng ngón tay, nơi nơi đều là rễ cây, rậm rạp, tầng tầng lớp lớp Rễ cây màu nâu đen nhiều đến nỗi Lâm An thậm chí không nhìn thấy được bên dưới rễ cây có cái gì [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nhìn đồng đội còn chưa tỉnh lại, Lâm An lo lắng đẩy bọn họ “Mau tỉnh lại.”
“Có nguy hiểm.”
“Không thể ngủ.”
Lâm An cảm thấy đều do mình, mọi người mê man không tỉnh nhất định bởi tiếp xúc qua thứ gì đó, nhưng cậu nghĩ không ra nguyên nhân [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Rõ ràng đã đọc nhiều sách như vậy, nhưng ngay cả chút chuyện này cũng không thông tất cả đều là lỗi của mình Đang lúc Lâm An cúi đầu ảo não thì Thẩm Tu Trạch chậm rãi ngồi dậy, cử động cổ “Anh tỉnh rồi!” Lâm An hai mắt tỏa sáng, lập tức đi đến ngồi xổm bên cạnh Thẩm Tu Trạch, như tìm được trụ cột tinh thần, cuối cùng cũng có cảm giác an toàn “Nếu tôi không tỉnh lại, cậu định ngồi xổm ở đây khóc à?”
Trên thực tế, Thẩm Tu Trạch không hề hôn mê, từ lúc đến gần cây đại thụ khổng lồ anh đã đề phòng, cho nên vừa rồi giống như Lâm An, chỉ đang giả vờ Lâm An mím môi, cậu mới không khóc “Ai da~eo của tôi.”
Âu Dương Đông như một con cá chép mập mạp lăn lộn kết quả không được biết được vị trí của mình— ngã từ gốc rễ cây vào một đống rễ cây “Mấy người đó sao lại thế này Không ăn cơm à [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Sức lực nhỏ như vậy, hơn nữa chất lượng ga giường cũng quá kém, ngã chết tôi rồi.”
Âu Dương Đông cảm thấy mình quả thực rất xui xẻo, ở bên ngoài bị chim thú bắt nạt coi như cũng được đi, đã tới chỗ này còn bị người bắt nạt, vừa rồi ga giường rách hắn ngã cũng không nhẹ Nếu không phải hắn diễn tốt nhịn đau giỏi, có lẽ sớm bị phát hiện “Khặc khặc, đáng đời, đã nói ông béo, ông mập, còn muốn giảo biện, ba người đàn ông nâng một mình ông cũng vất vả, cân nặng của ông quả thực muốn hù chết người.” Từ Phóng nhảy dựng lên, thuần thục cười nhạo Âu Dương Đông Ô Đóa đỡ bà nội ngồi dậy: “Đây là đâu Tại sao bọn họ lại mang chúng ta tới đây?” Cá mặn thời @ vs TYT
Lâm An nhìn ‘xác chết vùng dậy’ vui vẻ nói: “Mọi người… rốt cục tỉnh.”
Mấy người nhìn nhau, đều không nhịn được bật cười Xem ra, bọn họ không có hôn mê chỉ là giả vờ mà thôi Nghĩ rằng chỉ có mình tỉnh, những người khác hôn mê không tỉnh, vì vậy mỗi người chọn tiếp tục giả vờ hôn mê để xem họ muốn làm gì Đơn giản, một người không thể bảo vệ nhiều người cùng một lúc Cuối cùng chỉ có Tiểu Phúc là thực sự bất tỉnh Ô Đóa lấy một cái túi địu em bé từ trong không gian ra, cũng không biết tại sao cô lại có thứ này, Từ Phóng xung phong nhận việc, cõng Tiểu Phúc đang mê mang “Em nghĩ món thịt nướng có gì đó không ổn.” Ô Đóa khẳng định: “Bởi vì bọn họ biểu hiện quá nhiệt tình, em luôn cảm thấy bọn họ rất kỳ lạ, cho nên khi mọi người ăn thịt nướng đã lén thay thế thịt của mọi người.”
Thẩm Tu Trạch ngửi qua, thịt nướng không có vấn đề, bên trong cũng không có thêm thứ gì khác, nhưng từ sau khi tiến vào nơi này vẫn duy trì thái độ hoài nghi, cho nên lúc Ô Đóa thay thịt nướng cũng không lộ ra Trong không gian của Ô Đóa có rất nhiều thịt nướng, đều do bọn họ nướng ở trong rừng, có lúc chưa ăn hết, có lúc phát hiện ra một loại con mồi rất ngon, bắt thêm vài con nướng để dành, dù sao không gian có thể giữ cho thức ăn tươi mới, cho nên số lượng khá lớn Trong đó có cả nguyên con, cũng con có đã cắt xong, Ô bà bà phụ trách hấp dẫn sự chú ý của những người khác, Ô Đóa ở bên cạnh mọi người đổi thịt, không ai phát hiện động tác nhỏ của cô bé Những người đó mặc dù hỏi qua dị năng của mọi người, nhưng Ô Đóa cùng Ô bà bà nói mình không có dị năng, bởi dị năng của họ không phải nằm trong các nguyên tố thường thấy cho nên tốt hơn vẫn nên giấu đi Hiện tại quả nhiên phát huy công dụng Chỉ có Tiểu Phúc, bởi vì nơi này rất nhiều người thích chó, cho nên thịt ai cho nó cũng ăn, Ô Đóa căn bản không thể thay thế được Thẩm Tu Trạch nhìn bốn phía, đột nhiên nói: “Thịt nướng tôi ngửi qua không có vấn đề gì, hơn nữa những người đó cũng ăn hết, cho nên tôi cảm thấy có thể là vài thứ trộn lẫn mới có thể sinh ra hiệu quả hôn mê.”
Thịt nướng có thêm gia vị, những gia vị này ăn một mình không có vấn đề gì, nhưng nếu ăn cùng thêm vài thứ khác, chồng lên nhau như vậy cho dù họ có cẩn thận hơn nữa cũng không thể phát hiện ra Lâm An lập tức nghĩ đến Đăng Lung Thảo có tác dụng tạo ảo giác Tuy rằng cậu không rõ nguyên lý, nhưng bây giờ nghĩ đến Đăng Lung Thảo chỉ có ở một số vị trí cạnh động cây và trong hốc không người ở, lúc bọn họ đi qua hốc có người ở, bên trong chứa đầy một số loại thực vật và khoáng thạch phát sáng khác Cậu chỉ biết hình dáng và tác dụng của từng loại thực vật, mà loại nào khi kết hợp sẽ có tác dụng đặc biệt, loại cây nào có tác dụng hỗ trợ hay tương khắc nhau, những thứ này đều không được đề cập trong sách Chỉ có cư dân thành Mộc Linh từ nhỏ sống trong khu rừng mới biết được Từ Phóng đứng ở trên một gốc rễ thật lớn, một tay hướng về phía sau nâng chó mập đang xụi lơ, hỏi: “Bỏ qua vấn đề nó có ngất hay không, rốt cuộc nơi này là ở đâu?”
Lâm An cảm thấy dựa vào lộ trình bọn họ đi qua cùng hoàn cảnh xung quanh, đây chắc là rễ cây trong cùng của cây đại thụ khổng lồ Nhưng tại sao phải để bọn họ ở chỗ này Nghe cuộc nói chuyện vừa rồi, bọn họ sẽ chết ở đây sao Mấy người đứng ở tầng tầng lớp lớp rễ cây, Âu Dương Đông không khỏi nhìn chung quanh mấy lần, hắn luôn cảm thấy ở chỗ này rất khó chịu, âm trầm ẩm ướt, trong hoàn cảnh trống rỗng nói chuyện đều mang theo hồi âm, giống như trong bóng tối có người bắt chước bọn họ nói chuyện vậy “Ra ngoài trước đi.” Âu Dương Đông xoa xoa da gà trên cánh tay, nói với mấy người: “Chờ ra ngoài sẽ tìm mấy người kia tính sổ.”
Lâm An cũng lập tức gật đầu, cậu vẫn rất để ý lời bọn Mộc Trạch nói lúc nãy, ở lại đây nhất định sẽ xảy ra chuyện gì không tốt
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện app TYT (iOS, Android) Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.