Zombie Nhỏ Sợ Hãi Xã Hội Bị Bắt Ra Cửa

Chương 117: NẤU ZOMBIE NHỎ





Lâm An cảm giác mình giống như mình đã về tới nhà ở thành Sơ Hi, lúc này đang nằm ở trong ổ chăn ấm áp ngủ đắp chăn bông mềm mại, toàn thân sung sướng như sắp tan chảy
Nhà là nơi an toàn nhất, cũng là nơi khiến cậu cảm thấy thoải mái nhất, muốn cậu nằm trong chăn thật lâu không muốn tỉnh lại, chỉ cứ như vậy
Tuy nhiên, chiếc chăn ấm áp nhanh chóng trở nên nóng hơn, Lâm An dần dần không thể chịu đựng được nữa, muốn đá chiếc chăn này ra, nhưng khi đá nó, dường như đụng trúng phải vật gì rất cứng— chân có chút đau
Cậu cố gắng mở mắt, muốn nhìn xem trên giường mình để thứ gì, tại sao chân lại đau, nhưng mắt vừa mở ra, lại nhìn thấy một khuôn mặt tuấn tú đẹp trai ngất trời gần trong gang tấc
“Tỉnh?Xem ra cách này quả thật hữu dụng.” Thẩm Tu Trạch nhìn Lâm An còn đang mơ hồ, đỡ bả vai cậu lên tiếng hỏi
Lâm An chớp mắt, đại não chậm rãi khôi phục ý thức
Cậu nhớ mình đánh bại cái cây rồi ngủ thiếp đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hơn nữa giấc ngủ này ngủ rất thoải mái, từ sau khi biến thành zombie, cậu không cần ngủ mặc dù về mặt sinh lý cậu cảm thấy không buồn ngủ, cũng ngủ không được, nhưng  làm nhân loại hơn hai mươi năm, buổi tối không ngủ tâm lý vẫn sẽ cảm thấy mệt mỏi
Bây giờ ngủ một giấc thật ngon, tinh thần zombie nào đó liền tốt hơn
Lâm An nhìn Thẩm Tu Trạch cười cười, còn không nhận ra tình huống hiện tại của mình, cho rằng mình vừa mới ngủ được một lát
Thẩm Tu Trạch thấy cậu tỉnh, hỏi nước có nóng hay không, Lâm An lúc này mới chú ý tới hoàn cảnh xung quanh
Bọn họ ở bên bờ sông trong rừng rậm, có thể nghe được tiếng nước chảy róc rách, bốn phía đều cây cối xanh um tùm, mà Lâm An đang ngâm mình trong một cái thùng gỗ chứa đầy nước nóng
Quan trọng nhất là cậu đang trần truồng
Thùng gỗ lớn lắm, cao tới gần bả vai Lâm An bả vai, hiện tại hai tay cậu được Thẩm Tu Trạch đỡ, cố gắng không cho cơ thể không chìm xuống
Thẩm Tu Trạch đứng bên ngoài thùng gỗ, mới vừa hỏi xong Lâm An nước có nóng hay không, liền thấy đối phương cúi đầu nhìn thoáng qua, sau đó zombie nọ sững sờ tại chỗ
Làn da xám nhạt trong nháy mắt biến thành màu đỏ
Lâm An hai má đỏ bừng, đẩy đẩy tay Thẩm Tu Trạch đang đỡ mình ra, theo bản năng trốn xuống nước, run rẩy nhỏ giọng hỏi: “Tôi…tôi sao lại ở truồng?”
Nhìn thấy Lâm An có thể động đậy, Thẩm Tu Trạch mới buông tay đối phương ra, anh vốn cũng không có cảm giác gì, bọn họ đều là đàn ông với nhau, chả có gì phải kiêng kị nhưng nhìn Lâm An mặt đỏ bừng, thẹn thùng đột nhiên cũng dâng lên một cảm giác xấu hổ lạ lùng
Cứ như thể anh đã thực sự làm chuyện gì đó xấu
Trong lòng anh cảm thấy kỳ lạ, nhưng vẻ mặt Thẩm Tu Trạch vẫn bình tĩnh: “Cũng không phải là trần truồng, còn mặc quần lót mà.”
Lời này vừa nói ra, Lâm An trực tiếp lặn xuống nước
Mặc dù nước rất trong, nhưng hơi nước lượn lờ cũng không nhìn thấy phong cảnh dưới nước
Thẩm Tu Trạch tưởng Lâm An chỉ hơi ngượng ngùng, lát nữa sẽ tự mình đi ra, nhưng trong thùng gỗ không hề có động tĩnh, mặt nước vẫn tĩnh lặng
Zombie không cần hô hấp, trên mặt nước cũng không nổi bong bóng, không thể nhìn cậu đang làm gì dưới nước
Thẩm Tu Trạch đợi một hồi lâu, đột nhiên nghĩ tới Lâm An có thể lại ngất đi, lập tức đưa tay vớt zombie trong thùng ra
Rất nhanh Lâm An bị người nào đó nắm tay kéo mình ra khỏi mặt nước
Cậu hơi tức giận, nhưng mà nhìn kiểu nào cũng rất mềm mại hơn nữa còn đang thẹn thùng, trước nhìn lên rất mềm mại, hơn nữa thẹn thùng nói: “Anh…anh làm gì?” Cá mặn thời @ vs TYT nha~
“Cậu nữa ngày không ra ngoài tôi tưởng cậu lại hôn mê.” Thấy Lâm An còn đang xấu hổ, Thẩm Tu Trạch lên tiếng an ủi: “Không sao, mọi người đều là đàn ông với nhau có gì đâu mà ngại, Ô bà bà và Ô Đóa ở trong xe, Từ Phóng với Âu Dương Đông mang theo Tiểu Phúc đi kiểm tra rễ cây, ở đây không có ai khác
Lâm An biết điều đó, nhưng không có biện pháp xem nhẹ người trước mắt, hơn nữa chỉ có chính mình cậu trần truồng, còn đối phương ăn mặc chỉnh tề thì cảm giác quẫn bách này thì càng rõ ràng hơn
“Anh buông tôi ra trước.” hoàn toàn nhìn không ra Lâm An dùng năng lực cường đại của mình giết chết cây thi khổng lồ, giờ nhìn cậy y như một con thỏ bị người ta xách tay lên, không dám động đậy
Thẩm Tu Trạch buông tay ra, nhìn bộ dáng cúi đầu xấu hổ của cậu, trong mắt hiện lên ý cười, xoay người đi ra ngoài: “Được rồi, cậu cứ ngâm mình ở đây, bên ngoài có khăn tắm và quần áo, nếu cảm thấy không thoải mái thì gọi tôi.”
Lâm An hoảng loạn gật đầu, phát hiện Thẩm Tu Trạch nhìn không thấy, lập tức nói:  “Biết..biết rồi.”
Ngửi thấy hơi thở của Thẩm Tu Trạch dừng lại ở một nơi không gần không xa, Lâm An mới thở phào nhẹ nhõm
Cậu lại chôn mình trong nước, chỉ lộ ra một đôi mắt, vẻ bối rối trong đôi mắt màu hồng ngọc đỏ dần dần tan đi
Tại sao cậu lại ở trong thùng
Hơn nữa vừa rồi đá vào thùng gỗ, chân có chút đau
Ở trong nước đợi một lát, Lâm An đi ra, hút nước trên người mình rồi chậm rì rì mặc quần áo tử tế xong mới đi tới chỗ Thẩm Tu Trạch
Khi cách đối phương tầm khoảng hai ba mét, Lâm An nhỏ nói: “Tôi xong rồi.”
Thẩm Tu Trạch nghe thấy tiếng bước chân của cậu từ sớm, nhưng chờ mãi đến khi Lâm An nói xong mới xoay người nhìn Lâm An từ trên xuống dưới
Tuy rằng đã rất quen thuộc nhưng Lâm An nhưng khi đối mặt với tìm tòi nghiên cứu cậu vẫn không được tự nhiên,  nhanh chóng nhìn thoáng qua Thẩm Tu Trạch, nhẹ giọng hỏi: “Sao tôi lại ở trong nước?”
“Cậu đã hôn mê bảy ngày.”
Lâm An kinh ngạc mở to hai mắt, bảy ngày
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cậu chỉ cảm thấy mình mới ngủ một giấc, ấy vậy mà đã qua bảy ngày
“Dị năng sử dụng quá độ, da khô và mất nước mà cậu không tỉnh, thật sự  không còn cách nào khác mới ngâm cậu vào trong nước, xem thử có tỉnh lại được hay không?”
Thật ra Lâm An ngâm trong nước mới ba ngày, họ lấy nguyên liệu có sẵn ở đây làm thùng nước, sau đó bỏ cậu vào đó
Bởi vì thân thể Lâm An lạnh lẽo, Ô bà bà lo lắng cho nên còn đặc biệt đun nước nóng
Nói là sợ Lâm An bị cảm lạnh
Thẩm Tu Trạch chưa từng nghe thấy zombie cũng có thể bị lạnh, nhưng đây là lòng tốt của Ô bà bà, anh cũng không cự tuyệt
Nhưng không ngờ phương thức nấu zombie này quả thật có hiệu quả, bởi vì da khô dần dần mềm mại
Mà ba ngày nay Thẩm Tu Trạch thấy Lâm An vẫn chưa tỉnh, có chút hoài nghi có phải khi nào ngâm trong nước lâu quá bành trướng luôn không
May sao zombie nhỏ đã tỉnh lại
“Cảm ơn anh.” Mấy ngày nay cậu không tỉnh lại chắc đã làm mọi người lo lắng
Thẩm Tu Trạch xoa xoa tóc đối phương: “Cậu không sao chứ 
Trên người còn cảm thấy khó chịu chỗ nào không?”
Lâm An cảm nhận trạng thái thân thể của mình, phát hiện không có gì dị thường, tinh thần cũng tốt hơn trước rất nhiều
“Không sao thì tốt rồi.” Thẩm Tu Trạch thở phào nhẹ nhõm
Sau đó họ đi ra khỏi bờ sông gặp Từ Phóng và Âu Dương Đông đang dọn dẹp rễ cây, hai người từ xa nhìn thấy Lâm An xuất hiện bên cạnh lão đại, lập tức giống như hai con đại tinh tinh kích động, dang hai tay ra hò hú chạy tới
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện app TYT (iOS, Android)
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.