Zombie Nhỏ Sợ Hãi Xã Hội Bị Bắt Ra Cửa

Chương 147: BỎ VÀO KHÔNG GIAN RỒI





Chờ Lâm An tỉnh lại, anh nên nói như thế nào
Hai bộ xương này mới là cha mẹ em
Họ đã chết nhiều năm rồi
Lâm An sao có thể tiếp nhận được
Ngay cả anh cũng cảm thấy quá mức tàn nhẫn
*
Khi Thẩm Tu Trạch do dự không biết nên nói với Lâm An như thế nào, mấy người trên mặt đất sau một hồi tìm kiếm, cuối cùng cũng tìm được lối vào
Bọn họ tìm được rất nhiều lỗ nhỏ, Ô bà bà nói những lỗ này là để cho không khí trong thành ngầm lưu thông, nhưng những lỗ này quá nhỏ, nhỏ nhất cũng chỉ có một ngón tay, lớn nhất cũng chỉ đủ cho Tiểu Phúc đi xuống, bọn họ những người này căn bản không vào được
Cuối cùng, Tiểu Phúc tìm kiếm xung quanh và tìm thấy một ổ gà khổng lồ trong khu rừng cách thành Ô Mạc Tư rất xa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Tiểu Phúc, mày xác định từ đây có thể vào thành ngầm?”Âu Dương Đông cảm thấy không quá đáng tin, nó giống như một lối vào hang động nào đó đã sụp đổ, xung quanh còn có đất tươi mới mẻ, căn bản không giống như là di tích cổ
“Ông hỏi Tiểu Phúc sao nó có thể trả lời, dù sao cũng ở dưới đất, chúng ta cứ xuống xem là biết.” Từ Phóng đứng ở cửa hố nóng lòng muốn thử
Ô Đóa nhìn về phía bà nội, Ô Sương Tuyết nhìn dấu vết còn mới xung quanh, nhíu mày suy nghĩ: “Đây hẳn là vật gì lưu lại dấu vết, không có dấu chân, như là vết kéo, hơn nữa phạm vi rất lớn.”
Âu Dương Đông khoanh tay đứng ở đó, nghe Ô bà bà nói, bỗng nhiên nhớ đến lời người trong thành Mộc Linh từng nói
“Chắc không phải là rắn chứ?” Hắn kinh nghi bất định hỏi
(*Kinh nghi bất định惊疑不定: vừa ngạc nhiên vừa không chắc chắn)
Ô nãi nãi nhìn theo dấu vết: “Nói như vậy thật sự rất giống.”
“Không thể nào, hố ở đây lớn như vậy, dấu vết trên mặt đất cũng rộng như thế, vậy con rắn này lớn cỡ nào chứ?” Từ Phóng thuận miệng nói, nhưng những người khác đều ngây ngẩn cả người
Cây thi cũng có thể biến dị lớn như vậy, rắn tang thi lớn một chút cũng rất bình thường
“Sẽ không phải cái hố này chính là cửa vào mà rắn thi ra vào chứ, sào huyệt của nó ở dưới thành, hằng ngày săn mồi ra vào cũng chỉ có thể dùng loại hố cực lớn này ra vô, nếu không căn bản không vào được.” Ô Đóa phân tích
“Có lý!” Từ Phóng giơ ngón tay cái lên với Ô Đóa
Tiểu Phúc ở bốn phía hố ngửi tới ngửi lui, như là ngửi thấy cái gì, hướng người về mấy người ở phía sau gâu gâu kêu vài tiếng rồi liền dẫn đầu đi vào
“Ê ê!Tiểu Phúc, chúng ta còn chưa quyết định có nên vào hay không đâu!” Âu Dương Đông gọi nhưng Tiểu Phúc lại không phản ứng
“Đừng nghĩ nữa, vào xem đi sẽ biết
Tiểu Phúc đã đi vào rồi, có lẽ nó đã ngửi thấy mùi của Lâm An.” Từ Phóng từ trên sườn dốc trượt xuống, cũng tiến vào trong hố
Những người còn lại nhìn nhau, không do dự nữa, cùng nhau tiến vào hố
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ô Đóa lấy đèn pin ra, mỗi người một cái, đoạn đường vừa đi vào khắp nơi đều là đất, nhưng phía sau nhìn qua quả thật giống như nhân công đào móc ra, đất đai chặt chẽ, bước lên cứng rắn
Lúc bọn họ đi vào bên trong, đột nhiên nghe thấy phía trước truyền đến giọng của Tiểu Phúc, nó như phát hiện ra thứ gì, sủa gâu gâu gâu
Mấy người nhìn nhau, lập tức bước nhanh hơn
Không phải mới vào đã được gặp rắn thi — sẽ không đến mức xui như vậy đâu nhỉ
Đợi đến khi mấy người tới, phát hiện Tiểu Phúc đang hướng về một phía sủa ầm trời, vẻ mặt vừa lo lắng vừa đề phòng
Từ Phóng dùng đèn pin chiếu sáng phía trước, một con tang thi vẻ mặt  dữ tợn xuất hiện trong ánh đèn, gào thét nhào về phía mọi người
“Mẹ ơi!” Từ Phóng hoảng sợ, tim thiếu chút nữa nhảy ra ngoài, Tiểu Phúc cụp đuôi lui về phía sau vài bước, trốn sau người Âu Dương Đông
Mẹ nó ai ngờ được ở đây còn có tang thi, lại còn núp ở đây hù người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Âu Dương Đông lập tức quăng ra một cây non nho nhỏ, cây non rơi xuống đất trong nháy mắt lớn lên, biến thành vô số dây leo trói chặt tang thi
Rất kỳ quái khi nơi này xuất hiện tang thi, Âu Dương Đông không giết chết đối phương ngay, nhưng tang thi bị trói lại rất nhanh thoát khỏi trói buộc, nhào về phía mọi người
“Âu Dương Đông à, ông hiện tại không được rồi, ngay cả có một con tang thi cũng trói không được.” Từ Phóng vừa đâm chọt một vừa dùng dị năng hệ thổ để khống chế chân tang thi, nhưng con tang thi này cực kì linh hoạt tránh đi, thậm chí còn phát động công kích
Nhận thấy được tiếng gió sắc bén, ý thức chiến đấu được hình thành từ trước làm Từ Phóng lập tức né sang một bên, cho đến khi lưỡi dao kề sát vào da đầu vẽ ra một vết xước sâu trên vách tường, Từ Phóng mới sợ hãi sờ sờ ót mình
Vừa rồi nếu trốn không kịp, hắn có thể đã chết thật rồi
Ai có thể ngờ rằng tang thi đột nhiên xuất hiện lại có dị năng, hơn nữa còn là dị năng hệ phong thậm chí trình độ không thấp
“Cẩn thận một chút, tên này không đơn giản.” Từ Phóng sát ý, cầm lấy đao bên hông. Cá mặn thời @ vs TYT nha~
Khi một số lưỡi dao gió sắc bén xuất hiện lần nữa, một số người đã sẵn sàng ứng phó, nhưng giây tiếp theo những lưỡi gió này lẫn tang thi đều biến mất
Nếu không có dấu vết của trận chiến gần đó, họ sẽ nghĩ đó chỉ là một giấc mơ
Ô bà bà nhướng mày nhìn cháu gái
Ô Đóa đứng ở phía sau, vô tội chớp chớp mắt, nhìn Từ Phóng và Âu Dương Đông không hiểu, lên tiếng: “Em bỏ con tang thi kia vào không gian, cả công kích của nó cũng bỏ vào.”
“Bỏ vào không gian
Vậy thì không cần tiếp tục đánh nữa, tôi cảm thấy tên đó hơi mạnh.” Từ Phóng không nói nếu đánh tiếp, có thể hắn không đánh lại tên này, chỉ cảm thấy không gian thật sự quá thuận tiện
“Ở đây sao lại có tang thi?” Âu Dương Đông khó hiểu
“Các ngươi không nhìn kỹ sao
Quần áo mặc trên người tang thi đó là kiểu dáng của thành Mộc Linh.” Ô bà bà lắc đầu, hai tên gia hỏa này quá sơ ý
Ô Đóa lập tức nói: “Lúc trước ở thành Mộc Linh có người nói anh của hắn vì bảo vệ thành Mộc Linh mà đi ra ngoài đối phó với rắn thi, sau đó không có trở về, em thấy con Zombie này rất giống tên đó, nói không chừng chính là anh của hắn.”
Từ Phóng bừng tỉnh đại ngộ: “À à, tôi cũng nhớ ra rồi, tên Mộc Mộc gì gì đó.”
Âu Dương Đông trợn mắt trắng: “Trí nhớ của ông thật tốt, người của thành Mộc Linh đều cùng một họ, người ông nói tên là Mộc Hàn.”
Từ Phóng vỗ tay một cái: “Đúng, chính là hắn.”
Con tang thi này sao lại từ thành Mộc Linh đến một nơi xa như này, rồi sao lại biến thành tang thi
“Tốt một điểm là, nếu người đó đối phó với rắn thi rất có thể nơi này là sào huyệt của nó.” Ô bà bà tiếp tục đi về phía trước
“Ơ, chúng ta không phải muốn xuống thành ngầm sao
Vào sào huyệt của nó không thích hợp lắm đâu.” Từ Phóng lên tiếng
Ô Đóa đi theo bà nội: “Nhưng những người ở thành Mộc Linh kia từng nói, Xà Thần thủ hộ thành Ô Mạc Tư cho nên chúng ta không tìm nhầm chỗ đâu.”
Tiểu Phúc thấy nguy cơ đã giải trừ, cũng tiếp tục đi về phía trước, chỉ có điều lần này lúc nó đi nhất định phải dán sát vào người, tang thi vừa rồi đột nhiên xuất hiện làm chó con sợ quá đi mất
Nhóm người tiếp tục đi sâu hơn, mà hướng đi của họ quả thực là chính xác
Con đường này là lối ra vào hằng ngày của rắn hổ mang
Không những không có bẫy mà còn dẫn thẳng đến tầng chín của thành ngầm —   dưới Kim Tự Tháp
Nơi này cách thành phố ngầm còn có một đoạn đường rất xa, bọn họ muốn đến còn phải mất một đoạn thời gian
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện app TYT (iOS, Android)
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.