Lâm An không được tự nhiên, cúi đầu cũng có thể cảm nhận được ánh mắt không ngừng dừng lại trên người mình Cho dù những ánh mắt này không mang ác ý, vẫn làm cậu cảm thấy khó chịu, lòng bàn tay toát mồ hôi, Lâm An hoảng sợ nhìn quanh, phát hiện một con hẻm bên cạnh, liền nhanh chóng bước vào.
Trong hẻm nhỏ không có ai, Lâm An tiếp tục đứng đó, đứng một hồi lạnh đến rùng mình một cái Còn hơn một giờ nữa là đến cửa phòng làm việc, bây giờ là tháng ba, gió lạnh se lạnh, cho dù cậu mặc rất dày, vẫn cảm thấy lạnh Thấy trong hẻm không có người qua lại, Lâm An một mình đi dạo.
Đột nhiên, trong hẻm nhỏ truyền đến bọn nhỏ cười đùa, Lâm An dừng lại, lập tức xoay người rời khỏi nơi đó Cậu không chỉ sợ xã hội mà còn tránh xa trẻ em vì những gì mình đã trải qua khi còn nhỏ Nhưng mới đi được vài bước, cậu dường như nghe thấy tiếng chó con sủa giữa tiếng trẻ con đang chơi đùa Lâm An đứng lại, cắn môi không biết nên làm gì [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Có thể mấy đứa nhỏ đang chơi với chó con, nhưng âm thanh của chó con nghe có chút thê thảm, không phải là âm thanh thường phát ra khi chơi đùa Cậu biết một số đứa trẻ không có sự phân biệt giữa thiện và ác, bất kể là đối xử với bạn bè hay động vật nhỏ, đều mang theo một sự tàn nhẫn ngây thơ, chúng sẽ bắt chước, nghe lời, cho dù làm tổn thương người khác, cũng không biết mình sai Nhưng đối với những người bị tổn thương, một số vết thương thậm chí cần cả đời để chữa lành Lâm An không dám đi qua, không muốn giao tiếp với trẻ con, cũng không muốn nói chuyện với chúng, nhưng cậu lại muốn biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra với con chó nhỏ đó Có phải những đứa trẻ đó đang bắt nạt con chó con?
Vừa muốn xoay người, Lâm An lại dừng lại Cho dù biết thì thế nào, người mắc bệnh sợ hãi xã hội như cậu chắc chắn không dám quát ngăn những đứa trẻ kia, còn không bằng bỏ đi, coi như không nghe thấy Lâm An nắm chặt nắm đấm, đi nhanh về phía bên kia Gần đó có một trường tiểu học, tám giờ sáng đi học, tầm hơn bảy giờ cũng đã có bạn nhỏ lắc lư, mấy đứa nhỏ này đến trường sớm, đang đi dạo khắp nơi gần đó, đột nhiên bọn nó phát hiện một con chó nhỏ gầy trơ xương Trong lúc nhàn rỗi nhàm chán các bạn nhỏ lập tức vây quanh chó nhỏ, phát hiện xung quanh có người, chó nhỏ trên mặt đất vừa kêu rên vừa bò “Mẹ nó đâu?” -Cá mặn thời @ vs TYT nha~
“Không biết, không có mẹ, con xem nó gầy như vậy, nhất định là bị vứt đi.”
“Vậy nó chắc sắp chết.”
“Cậu mang nó về nhà đi, nó không có mẹ sẽ chết.”
“Không đâu lát nữa phải đi học, hơn nữa nếu tớ mang về nhà mẹ nhất định sẽ mắng chết tớ.”
“Tớ cũng không muốn mang về, con chó con này xấu quá.”
“Quả thật rất xấu, chó nhà bà nội tôi sinh chó con, đều mập mạp, rất đáng yêu.”
“Nó bẩn quá, nói không chừng trên người còn có bọ chét, tớ mới không mang nó về đâu.”
Bọn nhỏ líu ríu thảo luận, nhưng chỉ là ở một bên nhìn, Lâm An ở xa xa lén lút thò đầu ra cũng rốt cục yên tâm Mặc dù không nghe thấy họ đang nói gì, nhưng có vẻ như không sao Đây là con đường tắt dẫn đến trường tiểu học, càng đến giờ càng có nhiều trẻ em nhìn chú chó nhỏ này, phát hiện những bạn nhỏ này không có dấu hiệu làm hại chú chó con, chỉ đơn giản tò mò quan sát, Lâm An chậm rãi rời đi Có thể đứng ở đây là kết quả của lòng dũng cảm của cậu. Ở đó có quá nhiều người, nơi mà những người mắc chứng bệnh sợ hãi xã hội không bao giờ đặt chân đến Lâm An tiếp tục đứng đợi trong con hẻm ít người mãi đến 8 giờ 20 mới ra ngoài, bấy giờ văn phòng công đã mở cửa Lâm An quan sát hồi lâu mới lấy hết can đảm bước vào Cậu cố ý đến vào lúc vừa mở cửa, bởi vì lúc này có rất ít người đến làm giấy tờ Tuy dù anh thoát khỏi đám đông người xếp hàng làm giấy nhưng cũng không thoát khỏi sự nhiệt tình của đội ngũ nhân viên.
Rõ ràng ngay từ đầu đầu nhân viên ngáp dài, vẻ mặt thờ ơ, nhưng đến lúc chụp ảnh chứng ID khi Lâm An cởi khẩu trang và mũ lưỡi trai ra, thái độ của nhân viên lập tức thay đổi Sự nhiệt tình quá mức khiến người sợ hãi xã hội không chống đỡ được, thậm chí nói chuyện cũng lắp bắp Nếu không phải mặt Lâm An lộ rõ vẻ hoảng sợ, có lẽ nhân viên công tác sẽ quấn lấy cậu để xin thông tin liên lạc.
Khi Lâm An bước ra khỏi văn phòng công với căn cước công dân mới trên tay, cậu cảm thấy như mình kiệt sức cả người đổ mồ hôi Sự nhiệt tình của nhân viên đối với cậu như một sự tra tấn không diễn tả bằng lời được, cậu thà rằng để đối phương phớt lờ hờ hững với mình còn hơn là nhiệt tình như vậy.
Bây giờ bên ngoài đã có nhiều người, Lâm An càng thêm lo lắng, ước gì có thể lập tức dịch chuyển về nhà, nhưng do ma xui quỷ khiến nên đã quay lại con hẻm nhỏ Lúc này trường tiểu học đã bắt đầu vào học, trong hẻm cũng không có bao nhiêu người, Lâm An đi đến nơi mình nhìn thấy con chó con lúc trước — không thấy con chó con nữa Chắc nó đã được ai đó mang đi rồi Như vậy cũng tốt, có người chăm sóc nó, con chó con đó sẽ mạnh khoẻ lớn lên Lâm An nhìn quanh một lượt, đang định rời đi, nhưng với ánh mắt thản nhiên này cậu nhìn thấy một cục nhỏ màu đen tuyền cách đó không xa Nơi này là khu dân cư cũ, mặt đất đã mấy chục năm không được cải tạo, trong hẻm nhỏ đầy vết nứt, những vết nứt lớn thì được dùng nhựa đường lấp lên Hẻm này cách trường tiểu học khá gần, tan học những đứa nhỏ nhàn rỗi, nhàm chán sẽ dùng gậy gỗ đào nhựa đường lên Ngay cả khi thời tiết lạnh, nhựa đường trở nên rất cứng, tất cả họ đều nướng nó dưới dạng lửa, tụi nhỏ sẽ dùng lửa nung chín rồi đào ra Trong một vũng nhựa đường nhỏ trên mặt đất, có một con chó con nhỏ bị dính đầy nhựa đường Nó nhắm mắt và không biết nó còn sống hay đã chết [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Lâm An nóng nảy, không ngờ tới chó nhỏ vẫn bị bắt nạt, nhìn con chó nhỏ nằm rạp trên mặt đất không biết sống chết, Lâm An vô thức muốn vươn tay ra chạm vào nó Nhưng tay đưa được một nửa, mới nhớ ra mình thích sạch sẽ Cậu nhìn quanh, cố gắng tìm người đi ngang qua để giúp đỡ con chó con, nhưng trong hẻm lúc này không có ai cả Không cách nào trơ mắt nhìn xem sinh mệnh của con chó nhỏ này dần trôi qua, Lâm An cắn chặt răng, cởi ra áo khoác Tính khiết phích của Lâm An rất nghiêm trọng, lúc này nhìn nhựa đường trên đất rất muốn ói nhưng cậu vẫn trải áo khoác trên đùi, sau đó cẩn thận từng li từng tí dùng đôi tay đang mang bao tay ôm con chó con lên, bỏ vào trong áo khoác Toàn bộ quá trình, Lâm An luôn là thân thể ngửa về phía sau, nghiêng mặt, liếc mắt nhìn con chó con Nhìn qua cực kỳ ghét bỏ Cơ mà động tác vẫn rất cẩn thận, nhẹ nhàng đặt chó con vào bên trong áo khoác sạch sẽ — áo khoác trong nháy mắt liền nhiễm bẩn Áo khoác còn giữ lại nhiệt độ của cậu, chó con nhỏ từ mặt đất lạnh lẽo cứng rắn tiếp xúc với quần áo mềm mại ấm áp, động tác yếu ớt củng củng vào bên trong Còn sống thì tốt rồi Tháo hai găng tay ra, một tay ôm áo khoác, một tay cầm găng tay, sau đó ném găng tay đã bẩn vào thùng rác, lại lấy một đôi găng tay mới từ trong túi quần ra mang vào Lâm An ôm áo khoác, tìm trên điện thoại địa chỉ phòng khám thú y – cách chỗ cậu đang đứng không xa lắm, nên liền đi bộ qua [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện app TYT (iOS, Android) Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.