Lâm An ngẩng đầu nhìn Thẩm Tu Trạch, giọng ngập ngừng nói: “Vừa rồi tôi bẩn quá.”
Cậu xấu hổ nói ra, nghĩ Lục Ly có thể đang cười nhạo mình, dù chuyện này chỉ là suy đoán của cậu mà thôi, có lẽ đối phương chỉ vô thức mỉm cười, nhưng thật sự rất khó để cậu không bận tâm đến Thẩm Tu Trạch nở nụ cười, giơ tay lên để cậu nhìn mình: “Không phải bây giờ tôi còn bẩn hơn sao?”
Đúng vậy, Thẩm Tu Trạch vừa mới giết thêm một đám tang thi, trên người lại nhiễm thêm một tầng máu huyết, nhìn lên vừa bẩn vừa chật vật Lâm An không còn tâm trí sầu lo nữa lập tức đứng lên: “Tôi giúp anh xử lý vết thương, nhiều vết thương như vậy, anh không thể lộn xộn.”
Vừa rồi Thẩm Tu Trạch giơ tay lên, trên cánh tay thậm chí còn có vết thương đang phun máu Lâm An lo lắng tìm kiếm hộp y tế, nhưng chợt nhớ ra, tất cả dụng cụ y tế của bọn họ đều ở trong không gian của Ô Đóa, trong tay cậu chẳng có gì cả “…Trước tiên tôi sẽ sử dụng dị năng của mình để đóng băng một số chỗ chảy máu nhiều, rồi về băng bó sau.” Lâm An cẩn thận từng li từng tí xốc quần áo bị hỏng lên, rồi lại cẩn thận đóng băng vết thương Thẩm Tu Trạch nhìn chằm chằm Lâm An, mặc dù đối phương cúi đầu, nhưng khi nhìn thấy vết thương lại nhẹ nhàng thở dốc, anh có thể tưởng tượng được lông mày ai kia nhíu lại, vẻ mặt khẩn trương đau lòng Hơn nữa, Lâm An tựa hồ cũng không chú ý tới bây giờ anh bẩn như nào, nếu mấy tháng trước Lâm An nhìn thấy bộ dạng này của anh, việc đầu tiên cậu làm chính là ‘rửa sạch sẽ’ nhưng hiện tại hoàn toàn không bận tâm đến vết bẩn trên người anh mà lựa chọn chữa thương cho anh trước Một mặt bởi vì tính khiết phích của Lâm An không còn nghiêm trọng nữa, mặt khác cũng có khi trong lòng Lâm An, anh còn quan trọng hơn bệnh sạch sẽ Thẩm Tu Trạch tâm tình rất tốt, mặc dù toàn thân đau nhức, chỗ nào cũng có vết thương nhưng trong lòng lại vô cùng mềm mại “Anh có đau lắm không?” Lâm An rất xót, bản thân cậu cũng sợ đau, thấy người đối phương bị thương nhiều như vậy trong lòng cảm thấy hơi khó chịu Cậu thà rằng mình bị thương cũng được nhưng khi thấy vết thương trên người khác nhất là vết thương lòi cả thịt mỡ ra ngoài, máu chảy không ngừng, cảm giác nhìn thôi cũng đau muốn chết rồi.
Thẩm Tu Trạch chờ khi Lâm An ngẩng đầu nhìn mình, lập tức nhíu mày thở dài: “Đau lắm.”
“Vậy tôi nhẹ hơn một chút.”
Cách đó không xa, Ô bà bà vẻ mặt vô cảm nhìn qua, Từ Phóng với Âu Dương Đông dẫn người khác đi lấy năng lượng, chỉ còn bà với tên đang hôn mê trên mặt đất cùng với tên nhóc thúi xem bà như không khí đằng kia “Ây dồ~~~hai người các cậu có thể chờ lúc về rồi tán tỉnh nhau được không Không thấy tang thi đang ào tới à Lại để cho một bà già chặn đánh tang thi còn hai đứa ở đó anh anh em em, sờ tới sờ lui Trước tiên có thể tỏ ra tinh thần kính lão một chút không?” Ô bà bà oán khí lớn giọng la to Âm thanh cực lớn, vang vọng khắp nơi. -Cá mặn thời @ vs TYT nha~
Đoán chừng những người vào kho lấy năng lượng đều nghe thấy Lâm An giống như một con chuột nhỏ vừa thò đầu ra khỏi hang, vừa nghe thấy một động tĩnh nhỏ nhất thì lập tức rụt về, những lời nói thẳng thắn của Ô bà bà như một tia sét giáng thẳng vào người da mỏng như cậu, vèo một phát liền rút tay lại Không đúng, cậu rõ ràng chỉ là đang chữa trị miệng vết thương, chột.. chột dạ cái gì nha Thẩm Tu Trạch mặt không chút thay đổi quay đầu nhìn Ô Sương Tuyết, Ô bà bà đúng lý hợp tình chỉ chỉ một đám tang thi phía sau mình: “Làm việc trước, khi về nể tình bà già này sẽ làm người chứng hôn cho hai đứa cũng được.”
Thẩm Tu Trạch:...Được rồi Nhóm người ở bên ngoài đang chống lại tang thi đang cuồn cuộn lao tới, mà Từ Phóng cùng với mấy người cũng thành công lấy được nguồn năng lượng Bọn họ mang theo người bị thương cộng với Lục Ly đang hôn mê rời khỏi trấn Sa Khâu, tập hợp với người đang chờ tiếp ứng bên ngoài Ô Đóa cũng ở trong đó Lúc trước mọi người định cùng nhau chạy trốn, nhưng con tang thi kia quá mạnh, Ô bà bà lo lắng muốn trở về, Từ Phóng, Âu Dương Đông cũng nghĩ như vậy, cho dù năng lực của bọn họ kém Thẩm Tu Trạch và Lâm An, nhưng ở thời điểm nguy cấp vẫn muốn cùng đồng bạn chống cự đến cuối cùng Ô Đóa cũng muốn quay lại, nhưng cô biết trách nhiệm của mình rất lớn Lỡ như.. lỡ như tất cả mọi người không trở về, như vậy cô phải mang thiên thạch quay về thành Bạch Trạch Hơn nữa lúc ấy bà nội đang trong trạng thái tỉnh táo, bà có quyền quyết định, dù ở lại hay cùng đi, Ô Đóa đều tôn trọng quyết định của bà [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Bởi vì cô biết sự bướng bỉnh của bà hơn nữa với tư cách là một nhà thám hiểm cộng với lòng kiêu hãnh của bà nội, bà sẽ không cho phép mình rời bỏ những người bạn đồng hành của mình để chạy trốn Trong những giây phút cô chờ đợi nó dài như năm, mãi đến khi thấy mọi người đi ra.
Không thiếu một người Tuy rằng Lục Ly hôn mê, nhưng bọn họ biết hiện tại nên làm cái gì Đồng đội của Lục Ly lấy tất cả vũ khí nóng ra khỏi xe, cố định từng cái một một trên mặt đất Cùng lúc đó, bên dưới quảng trường trong trấn, một núm ‘sợi tóc’ đang không ngừng vặn vẹo, từ từ tách ra khỏi chùm ban đầu, cuốn quéo bò về các hướng khác nhau Năng lượng được đặt trong vũ khí và tất cả bắt đầu khởi động, bắt đầu đếm ngược “Đừng bỏ sót bất kỳ chỗ nào đặc biệt là khu trung tâm, bắn thêm mấy phát tang thi chỗ đó mạnh nhất, giết thêm vài con nhân loại chết ít đi vài người.” Thẩm Tu Trạch nhìn về trấn Sa Khâu, dặn dò Đồng đội của Lục Ly đã biết đối phương đã cứu mọi người, dưới tình huống quần long không có thủ lĩnh, Thẩm Tu Trạch tự nhiên trở thành người lãnh đạo tạm thời của bọn họ, đối với lời nói của anh cũng không hề dị nghị “Được rồi, chuẩn bị phóng!”
*
Dưới đất mấy ‘sợi tóc’ tiếp tục tìm kiếm đối tượng có thể ký sinh tuy rằng hiện tại nó cực kỳ yếu đuối nhưng chỉ cần nó có thể thôn phệ nhân loại với những con tang thi khác, tụi nó sẽ lại khôi phục trở lại cường đại như xưa [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Từng đại bác bị bắn ra ngoài, bất cứ tiếp xúc với nơi nào trong trấn đều nổ tung Phân thân của tang thi Vương rất nhiều, chỉ cần một cái sống thì có thể tái sinh Thế nhưng điều này cuối cùng vẫn không thể thực hiện được, đất cát mềm mại bị lực xung kích mạnh mẽ và sóng nhiệt cuồn cuộn tầng tầng lớp lớp, những sợi tóc yếu ớt kia bị đốt cháy thành tro bụi, bốc hơi biến mất, không để lại một chút dấu vết nào Toàn bộ phân thân tang thi vương đều đã chết, không còn khả năng sống lại Lâm An, Thẩm Tu Trạch và những người khác đứng cách thị trấn một km, nhìn thị trấn cồn cát bị nổ tung, một tiếng động lớn kèm theo đám mây hình nấm màu vàng đất nhô lên từ mặt đất [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Tiếng đạn pháo liên tiếp không ngừng, rất nhiều con tang thi còn không biết đã xảy ra chuyện gì, đã bị nổ chết Tuy nhiên, một số con vẫn ngoan cường sống sót Mà những tang thi này, chính là đối tượng bọn họ cần chậm rãi thanh lý, nhiệm vụ hôm nay của bọn họ đã kết thúc Một lần bắn xong toàn bộ đạn pháo, đám người Thẩm Tu Trạch mới lái xe hướng về Mắt Sa Mạc ***
Mắt Sa Mạc,
Một con chó vàng ngồi xổm dưới đất, mòn con mắt nhìn phương hướng nơi chủ nhân biến mất lần cuối cùng Sau khi Lâm An đi, nó liều mạng muốn thoát ra người đàn ông đang lôi kéo nó về nhưng mà sức lực đối phương quá lớn, Tiểu Phúc chạy không thoát ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện app TYT (iOS, Android) Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.