“Là sói tuyết, nhìn dấu chân ít nhất có hơn mười con.” Thẩm Tu Trạch vẻ mặt nghiêm trọng “Sói?” Lâm An hoảng sợ mở to mắt, ánh mắt vô tình nhìn thấy vệt máu đỏ tươi không xa, đầu óc như bị đánh mạnh một cú, không thể suy nghĩ gì thêm.
Con thỏ dùng làm mồi nhử đã bị bầy sói mang đi từ lâu, chúng không vứt thức ăn lung tung, nếu không phải vì thời gian gấp gáp, bầy sói có thể đã chôn cả dấu vết máu để không cho sinh vật khác phát hiện ra bất cứ dấu tích nào của chúng.
“Không phải máu của Tiểu Phúc, tôi vừa kiểm tra, đó là máu thỏ.” Ô bà bà thấy Lâm An thất thần, giải thích: “Máu của chó và máu của thỏ có mùi khác nhau.”
Câu nói này khiến Lâm An hơi tỉnh táo lại: “Thật không?”
“Ừ, tôi đảm bảo bằng kinh nghiệm hơn năm mươi năm làm nhà thám hiểm, tuyệt đối không phải là máu của Tiểu Phúc.”
“Vậy thì tốt, vậy thì tốt, nhưng Tiểu Phúc có phải bị bầy sói mang đi không?” Lâm An vẫn không thể yên tâm, Tiểu Phúc nhỏ xíu như vậy, bình thường gặp phải trẻ con còn sợ hãi, gặp bầy sói thì phải làm sao đây, chúng có định coi Tiểu Phúc là lương thực dự trữ ư?
Hay là Tiểu Phúc đã bị…
Lâm An từ chối nghĩ tiếp.
Thẩm Tu Trạch đứng dậy, dấu vết của Tiểu Phúc đã biến mất gần đó, chỉ còn lại dấu chân của sói, có thể xác định là bầy sói đã mang đi, thực ra anh nghĩ khả năng Tiểu Phúc gặp nguy hiểm rất lớn, nhưng giờ không thể nói với Lâm An như vậy Dù sống hay chết Chiếc RV quay lại đi về phía ngược lại, lần này Thẩm Tu Trạch không giảm tốc độ, chạy nhanh trên mặt tuyết mênh mông, chỉ cần thỉnh thoảng dừng lại để xác định hướng đi của bầy sói Xe chạy nhanh, người ngồi bên trong bắt đầu lắc lư, đầu của Lâm An đã bị va chạm với thành xe mười mấy lần, nhưng cậu vẫn dán mặt vào cửa sổ nhìn ra ngoài, hy vọng Tiểu Phúc sẽ bất ngờ xuất hiện Tốc độ xe nhanh lên, người ngồi bên trong bắt đầu lắc lư, đầu Lâm An đã bị va chạm mười mấy lần, nhưng anh vẫn dán mặt vào cửa sổ nhìn ra ngoài, hy vọng Tiểu Phúc sẽ đột nhiên xuất hiện trước mắt.
“Bình thường giờ này Tiểu Phúc đã ăn xong rồi, không biết giờ nó có đói bụng không, có sợ không?” Lâm An lẩm bẩm **
Trên thực tế, Tiểu Phúc đã ăn no đến độ hơi chướng bụng nữa Nó được đánh thức bởi những con sói con liếm nó, không hiểu sao những con sói con lại thích liếm nó như vậy, lông của nó đã ướt [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Tiểu Phúc hơi khó chịu, quên mất rằng nó cũng rất thích liếm chủ nhân, chỉ là Lâm An rất kỹ tính, nó rất ít khi thành công Nó bị đánh thức bởi đàn sói con, không biết tại sao những con sói con này lại thích liếm nó đến thế, lông nó ướt sũng Tiểu Phúc hơi khó chịu chán ghét quay đầu, chỉ có điều Lâm An có thói quen sạch sẽ và rất cẩn thận, nên nó hiếm khi thành công Khi những con sói con đói bụng, chúng chạy ào đến mẹ để bú, Tiểu Phúc cả bầy chạy ào đến chỗ mẹ để bú, Tiểu Phúc thì lén lút nhìn ra cửa hang, cố gắng tìm cách trốn thoát lần nữa.
Nhưng mà con sói đã đánh nó không biết vì sao luôn nhìn chằm chằm vào nó, khiến Tiểu Phúc không dám hành động liều lĩnh Không lâu sau, vài con sói nữa vào hang, mang theo con thỏ đã chết và hai con dê, đặt chúng trên mặt đất trong cùng.
Con sói trắng luôn nhìn Tiểu Phúc đứng dậy, dùng mũi đẩy Tiểu Phúc về phía con sói cái Tiểu Phúc bị đẩy ngã, không hiểu sao bất ngờ hiểu được suy nghĩ của con sói này.
Những con sói này coi nó như là sói con Còn muốn nó đi bú sữa Nó đã trưởng thành, là một con chó trưởng thành!
Nó đã không uống sữa cả năm rồi!! -Cá mặn thời @ vs TYT nha~
Tiểu Phúc chết cũng không chịu đi, ì mông ngồi lỳ tại chỗ, trước đây khi được chủ nhân lén lút muốn đưa đi dạo, nó cũng đã làm như vậy, kỹ năng này đã lâu không dùng nhưng vẫn rất thành thạo Con sói tuyết nghiêng đầu, cảm thấy con sói con này hơi lì còn khó đối phó, rồi nó đem con thỏ đến trước mặt Tiểu Phúc.
Tiểu Phúc ăn thịt, nhưng thịt nó ăn đều là đã chế biến, hoặc là thịt khô, chỉ có ở trong trừng là được ăn thịt tươi nhưng lúc đó mọi người cắt thành từng miếng cho nó Đối diện với xác thỏ chết không nhắm mắt, đang nhìn nó chằm chằm, Tiểu Phúc thậm chí còn lùi lại một bước Chủ nhân, nó đang nhìn em nè Con sói tuyết nhìn con sói con không hợp tác một lúc lâu, rồi im lặng xé da con thỏ, dùng răng xé thịt và đặt trước mặt Tiểu Phúc, sau đó phát ra tiếng gầm thấp.
Đối mặt với mối đe dọa rõ ràng, Tiểu Phúc nhút nhát ngay lập tức cúi đầu ăn thịt.
Ăn xong một con thỏ, còn một miếng, ăn xong miếng đó, còn một miếng lớn.
Mỗi khi Tiểu Phúc ngừng lại, con sói tuyết sẽ lộ ra hàm răng sắc nhọn phát ra tiếng gầm.
Mãi đến khi Tiểu Phúc gian nan ăn hết con thỏ, con sói tuyết mới thôi, chia phần còn lại cho những con sói khác Nó có vẻ như là thủ lĩnh của bầy sói, có kích thước lớn hơn các con sói khác, có quyền lãnh đạo tuyệt đối trong bầy sói.
Khi bầy sói đang ăn uống ngon lành, Tiểu Phúc chuẩn bị tiếp tục trốn thì bỗng nhiên bên ngoài vang lên tiếng gào rú khàn khàn của sói [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Tiểu Phúc còn đang kinh ngạc không biết sao lại có thêm sói, thì bầy sói trong hang như gặp phải kẻ thù, ánh mắt đều trở nên hung dữ, bắt đầu gầm gừ.
Khác với tiếng gầm trước đó đe dọa Tiểu Phúc ăn, những tiếng gầm này mang theo sát khí lạnh lẽo, như tiếng hô trước trận chiến, bầu không khí trong hang lập tức trở nên căng thẳng Sói đầu đàng lao ra khỏi hang trước tiên, các con sói tuyết còn lại cũng vội vàng theo sau Con sói mẹ ngay khi nghe thấy tiếng sói hú trầm thấp bên ngoài liền lập tức đứng dậy, đánh thức tất cả sói con rồi ngậm một con ra khỏi hang Những con sói con còn lại dường như đã quen với việc này, chúng đi theo mẹ ra ngoài Tiểu Phúc vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng đây là cơ hội tốt để trốn thoát, nó lập tức trà trộn vào đám sói con Không xa bên ngoài hang đang diễn ra một trận hỗn chiến, bầy sói đang đấu sống chết với một bầy sói khác, .
Đó là một bầy tang thi sói Bộ lông xù đã rụng hơn một nửa, lộ ra phần thịt đã đen thối rữa bên dưới, từ bộ lông tối màu chưa rụng có thể thấy những tang thi sói này cũng từng là thành viên của bầy sói tuyết Chỉ có điều, những đồng đội từng chiến đấu bên nhau giờ đã trở thành kẻ thù không đội trời chung, sói tuyết hung dữ xé xác kẻ thù, đôi mắt xanh biếc tĩnh lặng tràn đầy sát khí hận thù.
Tang thi cũng không hề yếu thế, thân hình tương tự, sức chiến đấu mạnh mẽ, ngay cả khi bị thương cũng không ảnh hưởng gì, đôi mắt đỏ tươi đầy máu chỉ chứa đựng sự tàn bạo lẫn tham lam vô tận.
Cuộc chiến giữa hai bầy sói vô cùng ác liệt, tuyết trắng trên mặt đất đã nhuốm đầy máu Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, cả hai bên đều có tổn thất [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Sói mẹ không hề liếc nhìn đồng loại, nó có trách nhiệm của riêng mình Cảnh giác nhìn xung quanh, nó dẫn bầy sói con rời khỏi chiến trường nguy hiểm.
Chiến trường đẫm máu và dữ dội khiến những con sói con run rẩy, chúng im lặng bám sát mẹ, không dám ở lại hay chơi đùa Tiểu Phúc không hề sợ hãi, nó đã từng thấy tang thi, thấy nhiều đến mức không đếm xuể, thậm chí có thể vừa ăn thức ăn cho chó vừa thong thả ngắm cảnh tang thi bị đánh bay lên trời Nhưng bây giờ, không ai ở bên cạnh nó Chỉ có mỗi mình nó, hơn nữa dường như nó chưa từng đánh tang thi, mà cũng không thể đánh lại Tiểu Phúc: “...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện app TYT (iOS, Android) Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.