Zombie Nhỏ Sợ Hãi Xã Hội Bị Bắt Ra Cửa

Chương 237: MŨ BẢO HIỂM





Lâm An cũng nhìn về phía Thẩm Tu Trạch
Cậu cũng muốn nhanh chóng tìm thuốc để chữa cho Ô bà bà
Không biết cha Thẩm khi nào sẽ về, nên cứ đi thẳng đến tòa nhà y dược để lấy thuốc sẽ là cách nhanh và tiện hơn
Khi biết rằng con trai và con dâu ..à không, con rể.
định đến tòa nhà y dược, Nhiễm Thanh ra sức ngăn cản, ngay cả viên thiên thạch bà cũng đưa cho người khác mang đi nghiên cứu trước
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bà không muốn con trai vừa trở về đã đi nộp mạng
Tang thi ở đó đều thuộc dạng biến dị, ngay cả những người có dị năng cũng khó đối phó, cứ bàn bạc kỹ hơn rồi tính
Thậm chí bà còn dẫn đứa con cứng đầu của mình đi xem con tang thi mà họ đã bắt được
Con tang thi đó bị nhốt trong một phòng kính cường lực
Tứ chi màu xám xịt kéo dài, nó đứng bên trong như một con nhện bốn chân
Khi ngửi thấy có người đến gần, con tang thi nhện bắt đầu gào thét điên cuồng, nhảy lên, đến nỗi nó còn dùng tứ chi để trèo lên tường kính trơn nhẵn, trông cực kỳ hung bạo
“Mẹ  đoán rằng tên họ Trương kia đã dung hợp các tế bào tang thi với một số loài động vật
Những tang thi biến dị trong tòa nhà y dược đều mang đặc điểm của con người và động vật, hơn nữa chúng còn bạo lực hơn tang thi bình thường
Con tang thi này cũng là do cha con khó khăn lắm mới bắt được.”
Thẩm Tu Trạch nhìn vào con tang thi đang nhảy tới nhảy lui trong phòng kính, đột nhiên hỏi: “Trên đầu con tang thi đó là gì
Sao nó lại đội mũ bảo hiểm?”
Đầu của tang thi đội một chiếc mũ bảo hiểm kim loại, vừa cũ vừa rách, lại không phải là hình tròn đúng chuẩn, trông thực sự rất kỳ quái
Lâm An đã muốn hỏi từ lâu nhưng không dám mở miệng
“Đó là thứ mà giáo sư Trương phát minh ra
Sau khi đội mũ này lên, ông ta có thể điều khiển hành động của tang thi
Tuy nhiên, viện nghiên cứu của chúng ta đang ở được làm bằng sắt nên tín hiệu bị chặn, ông ta không thể điều khiển con tang thi này và cũng không nhìn thấy vị trí của nó
Mà công nhận cái mũ này xấu thiệt lần đầu mẹ thấy cũng nghĩ vậy.”
Nếu tất cả những con tang thi bị điều khiển do đội cái mũ xấu xí này thì vấn đề sẽ dễ giải quyết hơn
Thẩm Tu Trạch chuẩn bị dùng dị năng kim loại của mình để xoắn đứt đầu con tang thi, khoe dị năng của mình nhưng ống tay áo anh bị kéo nhẹ một cái
Lâm An ánh mắt đầy mong đợi nhìn anh
“Được rồi, em làm đi.” Thẩm Tu Trạch nhường cơ hội này cho Lâm An
“Làm gì vậy?” Nhiễm Thanh nhận ra hai người đang nói chuyện bằng mật mã mà bà hoàn toàn không hiểu
“Dị năng của Lâm An rất lợi hại, có thể giết chết con tang thi này trong chớp mắt.” Thẩm Tu Trạch giải thích
“Trong chớp mắt?” Nhiễm Thanh không tin
Chồng bà mạnh như vậy mà bắt con tang thi này cũng tốn không ít công sức
Bà tin Lâm An rất giỏi, trước đó cậu đã thể hiện dị năng băng hiếm có của mình, nhưng để giết con tang thi trong tích tắc thì khó mà tin được
Lâm An nhìn vào con tang thi trong phòng kính, một cái chớp mắt trôi qua con tang thi đang nhảy nhót đã biến thành xác khô, sau đó vỡ vụn thành tro
Thẩm Tu Trạch định khen ngợi Lâm An làm tốt lắm, nhưng phát hiện ra ai kia không hề nhìn mình, mà nhìn chằm chằm mẹ anh — gương mặt nhỏ nhắn cầu khen ngợi
Thẩm Tu Trạch: “...”
Nhiễm Thanh thực sự rất ngạc nhiên, không ngờ Lâm An lại giỏi đến vậy
Con rể chỉ đứng đó mà đã làm con tang thi đến một chút xác cũng không còn
“Dị năng của con là gì
Không phải băng hệ sao
Sao có thể khiến tang thi biến thành như vậy
Quả thực quá lợi hại.”
Khi biết Lâm An là thuộc dị năng hệ thủy, bà ngay lập tức liên tưởng đến đặc tính của nước
Đúng vậy, chỉ cần sinh vật nào có chứa nước, nếu rút hết nước ra thì sinh vật đó không thể sống được
Hơn nữa, nước có thể được làm lạnh và làm nóng, điều này cũng giải thích cho dị năng băng của cậu. 
Mẹ Thẩm nhìn nhóm người, lúc nghe tòa nhà y dược có nhiều tang thi biến dị, trên mặt họ không hề có chút sợ hãi, mà ngược lại, đầy sự háo hức nóng lòng muốn thử
Sau khi tận thế, họ có thể đi một chặng đường dài từ thành Sở Hi đến đây, Nhiễm Thanh cũng nên tin vào khả năng của họ
“Được rồi, các con có thể đến tòa nhà y dược, nhưng mẹ cũng muốn đi cùng.”
Thẩm Tu Trạch cau mày: “Mẹ đi làm gì?”
“Này
Biểu cảm khó chịu đó là sao
Tôi là mẹ ruột của anh đấy nhá
Nếu các con tự tin rằng có thể đánh bại những con tang thi đó, thì ta đi để lấy thuốc
Hơn nữa, trong tòa nhà y dược còn lưu giữ nhiều tài liệu quý giá của các tiền bối
Nếu các con đánh nhau hăng quá mà làm hỏng thì sao
Đừng xem thường mẹ, mẹ cũng có dị năng đấy.”
“Dị năng gì vậy?”
Nhiễm Thanh lấy một con nhỏ từ túi áo blouse trắng ra, rồi nhanh như chớp cắt một vết nhỏ trên tay Thẩm Tu Trạch
Thẩm Tu Trạch không kịp đề phòng: Nhịn nhịn, đây là mẹ ruột mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau đó, bà đặt tay lên vết thương của anh
Một luồng ánh sáng màu vàng nhạt phát ra từ tay mẹ Thẩm
Lâm An và Ô Đóa kinh ngạc nhì ánh sáng đó, qua khoảng một phút, Nhiễm Thanh rút tay ra: “Xong rồi.” -Cá mặn thời @ vs TYT nha~
Vết thương trên tay Thẩm Tu Trạch đã khép lại
Lâm An với Ô Đóa lập tức khen ngợi: “Đây là dị năng chữa lành, thật lợi hại.”
Nhiễm Thanh đắc ý: “Nói không phải khen chứ, mẹ là người có dị năng chữa lành duy nhất ở thành Bạch Trạch đó
Đám giáo sư già đó ghen tị với mẹ lắm đó.”
Thẩm Tu Trạch không nể nang: “Con dao đó mẹ chưa khử trùng đúng không
Với lại tại sao không cắt tay mẹ mà cắt tay con
Tốc độ chữa lành quá chậm, nếu chậm hơn chút nữa thì vết thương của con đã tự lành rồi
Dị năng này có chữa được bệnh không
Có tác dụng với tang thi chứ?”
Đối mặt với thằng con trai nghiêm túc của mình, Nhiễm Thanh cười lấp liếm: “Dao và quần áo đều được khử trùng hàng ngày, cắt vào mình thì đau lắm chứ
Dị năng này hiện tại chỉ chữa được vết thương ngoài da, nếu chảy máu quá nhiều thì không kịp cứu, cũng hoàn toàn không có tác dụng với tang thi
Dẫn theo mẹ đi, các con không biết đường, với lại cũng không biết tài liệu nào cần phải mang về.”
Thẩm Tu Trạch nhìn vào ngón tay không còn dấu vết gì của mình
Đúng vậy, cắt vào mình sẽ đau, cắt vào người khác thì không đau chút nào
Thẩm Tu Trạch cười nhạt, biến con dao nhỏ trong tay mẹ thành một thanh kim loại nhỏ
Nhiễm Thanh cứng họng, không còn cười nổi nữa
Con dao nhỏ đó là tín vật định tình mà chồng bà tặng đó
Cuối cùng, nếu không nhờ Lâm An ôm chặt người Thẩm Tu Trạch và Ô Đóa kéo tay Nhiễm Thanh lại, thì có lẽ hai người đã đánh nhau rồi
Khi Từ Phóng tỉnh dậy, phát hiện họ chuẩn bị đi đánh tang thi,  hơn nữa trong nhóm người đó còn có một người phụ nữ rất giống lão đại
Giống đến mức kinh ngạc, như phiên bản nữ của lão đại
Nữ lão đại sao
Tiểu Phúc cũng tỉnh lại
Lâm An muốn mang nó theo, bởi nếu không thấy cậu, chắc chắn Tiểu Phúc sẽ trốn ra ngoài tìm cậu, nên tốt hơn hết là mang nó theo để đảm bảo an toàn
Còn Ô bà bà, có lẽ do tuổi đã cao, vẫn chưa tỉnh lại sau khi ngất xỉu
Viện nghiên cứu rất an toàn và được bảo vệ chặt chẽ, không có mật mã thì không thể ra ngoài, nên họ để bà ở đây nghỉ ngơi, họ sẽ cố gắng nhanh chóng mang thuốc về
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kéo Âu Dương Đông ra khỏi sự tấn công nhiệt tình của các giáo sư già, cả nhóm lên xe RV đi tới tòa nhà y dược để tìm thuốc
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện app TYT (iOS, Android)
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.