Thẩm Tu Trạch tức giận chặc lưỡi mấy cái, ý nghĩ muốn đốt Giang Lai Húc thành tro càng ngày càng mãnh liệt, nhưng trước đó còn có một việc cuối cùng Anh đem Lâm An đang trốn ở phía sau ra, kéo người lên đằng trước ấn vai cậu nói: “Lâm An, đánh nó.”
Lâm An run rẩy muốn trốn về, nhưng vai bị giữ chặt không nhúc nhích được Nghe Thẩm Tu Trạch gọi tên mình, zombie nhỏ mờ mịt ngẩng đầu, nhìn Giang Lai Húc đang quỳ dưới đất Lâm An chưa bao giờ nhìn thẳng vào người khác, có người nhìn chằm chằm cậu sẽ cúi đầu, tuyệt đối không nhìn trực tiếp ai cả, cho nên cho dù mơ hồ cảm giác giọng nói của Giang Lai Húc có chút quen thuộc nhưng cũng chỉ trốn đi theo bản năng Hiện tại cùng đối phương đối diện, đồng tử Lâm An lập tức co lại, bắt đầu không ngừng giãy dụa muốn chạy trốn “Ha ha, xem đi, dù qua nhiều năm như vậy, nó vẫn sợ, còn muốn đánh tao Ha ha nó không có lá gan này.” Giang Lai Húc nhìn bộ dạng này của Lâm An cảm thấy đau đớn trên người giảm đi nhiều bớt, quả nhiên phương pháp giảm đau tốt nhất, chính là nhìn người mình ghét càng thêm đau khổ Thẩm Tu Trạch đè Lâm An không cho người động đậy, nhìn lướt qua nụ cười càn rỡ của Giang Lai Húc, nói bên tai Lâm An: “Lâm An, cậu xem chỗ đó có thứ dơ chưa kìa, thật sự quá bẩn, chưa từng thấy thứ nào dơ như vậy, phải nhanh chóng quét dọn sạch sẽ, ném vào trong thùng rác, không thể làm ô nhiễm môi trường được.”
Giọng nói đủ lớn để Giang Lai Húc nghe thấy [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Lâm An mấy ngày nay đang chậm rãi khôi phục, ngoại trừ tên của mình còn nghe hiểu thêm một từ — đồ bẩn Chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Giang Lai Húc, lần này cũng không có nhìn ánh mắt của người này, mà nhìn chằm chằm vào thân thể của gã, toàn bộ trên người trước mắt không có chỗ nào sạch sẽ, chỗ cháy khét chỗ dính đầy tro đen, mà điểm này vừa vặn chọt trúng điểm mấu chốt của zombie nhỏ Quá bẩn Lâm An chậm rãi đưa tay ra, một dòng nước nhỏ từ đầu ngón tay bắn ra, giống như đang lấy súng bắn nước của trẻ con, dội nước lên người Giang Lai Húc, ý định làm sạch người Thẩm Tu Trạch:..... Vòi rồng đâu Còn máy giặt cửa trước thì sao Đi đâu hết rồi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Anh không biết Lâm An đã dùng hết dị năng, cho nên hiện tại chỉ có thể làm ra được nước như vậy Không có lực sát thương, cũng không cảm thấy đau đớn, nhưng một dòng nước nhỏ như vậy ập vào người, rõ ràng lại kích thích Giang Lai Húc Khiến gã còn kích động hơn cả lúc bị chặt đứt hai tay “Sao mày dám làm như vậy với tao Tao sẽ giết mày!” Giang Lai Húc đứng lên, muốn giết Lâm An, nhưng vừa mới một giây, gã cảm giác trời đất quay cuồng Tại sao Lâm An và Thẩm Tu Trạch lại lộn ngược Trước mặt họ hình như là thân thể của gã Tại sao trên đó không có đầu.. Gã chết rồi à Sức sống của dị năng giả rất mạnh, bị Thẩm Tu Trạch trong nháy mắt chặt đứt đầu cũng không chết liền, thậm chí đầu bay ở giữa còn có thời gian suy nghĩ xem mình có phải đã chết hay chưa Không lâu sau, Giang Lai Húc mất hết ý thức — Hoàn toàn chết Đang chuẩn bị thiêu thân thể gã thành tro, Thẩm Tu Trạch đột nhiên nhận ra một cảm giác nguy hiểm, một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng Anh lập tức chộp lấy zombie nhỏ đang nghiêm túc phun nước vào người Giang Lai Húc, từ cửa sổ ban công nhảy ra Tiểu Phúc vẫn đứng ở ban công bên ngoài, Thẩm Tu Trạch lúc khiêng Lâm An đi vào không mang theo nó, nó chỉ có thể ở ban công bên ngoài dùng sức nhảy nhót, ý định muốn nhảy từ cửa sổ vào Phát hiện Thẩm Tu Trạch lại mang theo chủ nhân đi ra, nó lập tức bất mãn hướng đối phương gọi vài tiếng, kết quả Thẩm Tu Trạch lại dùng một bàn tay khác kẹp Tiểu Phúc dưới nách, chạy nhanh ra ngoài Tiểu Phúc đột nhiên bay lên:?? Không khí xung quanh dường như rung chuyển, một cơn bão đang ập đến khiến Thẩm Tu Trạch phải tăng tốc độ “Ầm rầm!”
Theo những tiếng vang thật lớn, giữa không trung đột nhiên xuất hiện một chấm nhỏ màu đen, ngay sau đó là chấm nhỏ thứ hai thứ ba, những chấm đen rơi xuống dần dần càng lúc càng lớn, chỉ đến khi sắp rơi xuống đất mới có thể nhìn thấy được — một cái bao đen lớn chứa đầy đồ vật Giống như mưa, vô số bao tải từ trên trời rơi xuống, rơi trên mặt đất Trên tầng thượng của căn hộ giáo viên số 4 cũng đầy bao tải Một màn kì lạ này khiến cho rất nhiều người trong căn cứ chú ý, tò mò đi về phía này muốn xem thứ trên trời rớt xuống là gì, cũng có một ít người phản xạ có điều kiện như trốn trở về nơi ở, dù sao thứ rơi xuống đó không chừng là tang thi Bao tải càng ngày càng nhiều, ngoài ra còn có các loại thức ăn, bánh mì, lạp xưởng, chân giò hun khói, thực phẩm ăn nhanh, nước khoáng, bánh quy vân vân, tất cả đều ở trong thùng rơi xuống, cùng với các loại vật sinh tồn, cũng có Một chiếc xe tải hoàn toàn mới từ trên trời rơi xuống rơi trúng ngay góc căn hộ, với trọng lượng nặng kèm theo cú va chạm mạnh đã ngay lập tức nghiền nát căn hộ biến nó thành đống đổ nát Thẩm Tu Trạch đã chạy tới vị trí an toàn, nếu chậm hơn một chút, bọn họ có khả năng cũng bị đè bẹp “Mẹ nó, nhiều thật, không biết không gian của tên đó lớn cỡ nào?” Thẩm Tu Trạch nhịn không được lẩm bẩm, dù sao những vật tư tích trữ ở không gian Giang Lai Húc, sau khi gã chết toàn bộ từ dị không gian rơi xuống, hiện tại đã chất thành núi, mà một lượng lớn bao tải kia, chắc chắn là lương thực dự trữ thành chủ để ứng phó với tình huống bất ngờ “Cái này, cái này là...” - Cá mặn thời @ vs TYT
Người phụ trách căn cứ sau khi nghe được động tĩnh lập tức chạy tới, ông là một trong những cao tầng còn sót lại của thành Sở Hi , sau khi trở thành người phụ trách căn cứ, vẫn luôn cẩn trọng, nhưng bởi vì không có dị năng khó có thể khiến mọi người phục năng lực lãnh đạo cũng bình thường, danh tiếng của ông ở căn cứ có thể còn không cao bằng Giang Lai Húc Nhìn cảnh tượng trước mắt, ông khiếp sợ mở to hai mắt, sau đó nhìn về phía Thẩm Tu Trạch cách đó không xa Lúc nãy Thẩm Tu Trạch tìm ông nói chuyện này, hiện tại nhìn vẻ mặt đầy khó hiểu của đối phương, anh chỉ nhún vai, y chang một nhân vật phản diện cười nói: “Tôi đã giết Giang Lai Húc, số vật tư này do gã để lại.”
Vật tư Tất cả Ông run rẩy chạy lên phía trước, không để ý đến thứ trên đỉnh đầu còn đang có vật thể không xác định rơi xuống — mở ra một cái bao tải [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Bên trong là đồ ăn, đầy ắp đồ ăn Tất cả bao tải đều là đồ ăn Nhìn đống vật tư chất chất thành núi trước mắt, cầm đồ ăn trong tay mà khóc Lúc mới bắt đầu tận thế, rồi trở thành người phụ trách căn cứ, vấn đề thiếu thốn lương thực luôn đè nặng lên tâm trí của ông, rõ ràng thành Sở Hi bọn họ lương thực lúc nào cũng dư thừa vì sao trong căn cứ người đói người no Mỗi ngày khuyến khích mọi người ra ngoài tìm, nhưng những thứ tìm được lại càng ngày càng ít đi Cũng nghĩ hết mọi biện pháp để cho người có dị năng hệ mộc và người bình thường trồng trọt, nhưng những biện pháp này cũng chỉ như muối bỏ biển.