Lúc bắt đầu làm việc, Tô Yểu đứng lên rửa mặt, rửa mặt bằng nước lạnh, nước lạnh đến độ như là dội vụn băng lên mặt vậy
Sau khi rửa mặt xong, cả khuôn mặt đều ửng hồng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thẩm Cận từ phòng đi ra, hỏi nàng: "Chuyện gì xảy ra với con cá trong chậu vậy
Trong bếp có nuôi một con cá, nặng hơn một cân
Tô Yểu đáp: "Đội trưởng biết anh hai ngày này về, nên bảo Quốc Hưng bắt cho em
Nàng quay đầu nhìn Thẩm Cận vừa từ trong nhà đi ra, hắn đã mặc áo bông
Màu xanh đen, không có bất kỳ họa tiết trang trí nào, kiểu dáng thẳng đuột, người khác mặc vào chắc chắn sẽ rất quê mùa, nhưng vì dáng người hắn đẹp nên mặc lại thấy có chút thời thượng
Nhưng nếu hắn mặc khi chưa bị bệnh, chưa đen đi, nhất định sẽ đẹp hơn bây giờ nhiều
Tô Yểu tiếp tục nói: "Còn phải trả lại cho đội sản xuất ba hào tiền đấy
Chủ yếu là để trả tượng trưng thôi, để tránh bị người khác soi mói
"À đúng rồi, chắc mấy hôm nữa là có thể bắt cá rồi
Đội sản xuất khi bắt cá sẽ chia cho mỗi người một ít theo đầu người, sau đó ai muốn nhiều thì phải mua
Tô Yểu dùng khăn mặt lau mặt, còn nói: "Đội sản xuất không có nhiều việc, buổi tối em cũng có thể tan làm sớm, đợi em về làm cơm tiếp
Tay nghề nấu ăn của Thẩm Cận chỉ tạm chấp nhận được, nàng không muốn lãng phí chỗ thịt và cá kia
"Hôm nay anh đừng có cố làm gì hết, cứ ở nhà nghỉ ngơi cho tốt hai ngày
Anh lao động cường độ cao ba tháng trời, không biết tổn hại đến thân thể bao nhiêu, nếu không coi trọng thì những tổn thương này sẽ không thể phục hồi được đâu
Thẩm Cận cười cười, đáp: "Được, ta sẽ ngoan ngoãn ở nhà nghỉ ngơi hai ngày, để nàng nuôi ta
Tô Yểu:..
Khi chưa phát hiện ra hắn có chút để ý đến mình thì thôi, mỗi một câu nói của hắn đều có thể làm cho nàng suy diễn quá nhiều
Trên mặt nàng vẫn trấn định, liếc hắn một cái: "Nghĩ hay nhỉ
"À còn nữa, nhớ hấp một quả trứng gà cho hai đứa nhỏ ăn nhé
Dừng lại một chút: "Anh cũng hấp một quả mà ăn
Tô Yểu dặn đi dặn lại không thôi, Thẩm Cận bất đắc dĩ cười đáp: "Nhớ rồi, nàng mà không đi là muộn mất đấy
Tô Yểu buông khăn mặt xuống, vội vàng ra cửa
Thẩm Cận nhìn theo Tô Yểu ra khỏi nhà, liền bắt đầu dọn dẹp nhà cửa
Bình thường Tô Yểu rất sạch sẽ, cho nên cũng không có gì nhiều để dọn dẹp
Liếc mắt thấy hai đứa bé đều lạnh đến đỏ cả mặt, Thẩm Cận bèn đốt một chậu than trong phòng, hé cửa sổ một chút
Chẳng mấy chốc, xung quanh chậu than đã ấm dần lên
Thẩm Cận ra sau núi chặt một bó Trúc tử mang về, chặt thành từng nhánh trúc, rồi bắt đầu nghĩ cách đan lồng sưởi
Cái lồng sưởi dùng để sưởi ấm này, Thẩm Cận trước kia đã thấy bà ngoại dùng rồi, ở nông trường cũng có người dùng, biết đại khái nó hình dáng như thế nào
Thẩm Cận dành cả buổi chiều để đan lồng sưởi, thỉnh thoảng nói chuyện với Hạ Miêu, thay tã cho Hạ Hòa, cho con ăn, vì vậy cả một buổi chiều chỉ đan được một phần ba
Năm giờ Tô Yểu tan làm về nhà, để đồ xuống bếp, run cầm cập vì lạnh vào phòng, xúm quanh chậu than sưởi ấm: "Hôm nay đúng là lạnh hơn mọi khi
Ánh mắt nàng nhìn đến đống tre trúc trong tay Thẩm Cận, hỏi: "Anh đang làm gì vậy
Thẩm Cận: "Thử đan cái lồng sưởi xem sao
Nghe vậy, Tô Yểu cầm cái lồng sưởi còn chưa đan xong trên tay hắn lên
Công việc trên tay bị cướp mất đột ngột, Thẩm Cận nghi hoặc ngẩng đầu nhìn nàng
Tô Yểu ngắn gọn nói: "Nghỉ ngơi
Nàng đặt đồ vật xuống đất, nhỏ giọng lẩm bẩm nói: "Nếu là em thì chắc là đã ngủ một ngày một đêm rồi
Câu nói này lọt vào tai Thẩm Cận, rõ ràng là đang nói cho hắn nghe
Thẩm Cận giải thích: "Không phải ta không muốn ngủ, mà là sau khi lao động nặng mà ngủ ngay lập tức thì cơ thể sẽ không thích ứng được
Đây là lời nói từ kinh nghiệm của Thẩm Cận
Tô Yểu quay đầu nhìn hắn: "Có phải là không phải để anh ngủ lâu như vậy đâu, chỉ là nghỉ ngơi hai ngày thôi, làm chút việc lặt vặt thì không sao, nhưng anh ngồi đan từ trưa đến giờ, ngón tay không ngừng, mắt lại phải căng ra, thế thì gọi gì là nghỉ ngơi
Tô Yểu nhìn sang Hạ Miêu, dặn dò: "Sáng mai để mắt tới cha con đấy, đừng để cha con làm nhiều việc quá
Hạ Miêu lập tức ưỡn người đáp lại, thanh âm giòn tan: "Vâng
Tô Yểu lườm Thẩm Cận rồi mới tiếp tục sưởi ấm
Sau khi nghỉ ngơi, nàng mới ra ngoài nấu cơm tối
Tô Yểu gọi Thẩm Cận ra, để hắn làm thịt con cá trắm cỏ, ăn một nửa, để lại một nửa cho sáng mai, còn đầu cá thì dùng để nấu canh
Sau khi Thẩm Cận làm thịt xong con cá, Tô Yểu dùng gừng với hành xào qua, thêm chút muối, xoa lên hai mặt cá, chờ cơm chín thì sẽ bỏ vào hấp vài phút
Món cá ngon, phải có thêm thịt heo xào rau cần, canh đầu cá nấu đậu hũ, nộm khoai tây thái sợi dấm
Đậu hũ là mua từ trong đội, bình thường cũng chỉ buôn bán trong nội bộ đội sản xuất, mấy xu một bìa
Các món ăn đều được bày lên bàn, hai món mặn một món chay và một bát canh, tổng cộng bốn món
Lần cuối Tô Yểu được ăn ngon như vậy đã là chuyện của kiếp trước rồi
Thẩm Cận sau khi ngồi xuống, nhìn bàn đầy đồ ăn, rồi ngước mắt nhìn Tô Yểu: "Xem ra nàng rất mong ta về nhỉ
Tô Yểu đang múc canh, lại múc nửa miếng đầu cá vào bát của hắn, để lên bàn
Nàng nói: "Không mong anh về thì sao, một mình em bận không xuể
Nàng gắp thêm cho Hạ Miêu một bát nữa: "Uống chậm thôi, coi chừng bỏng
Canh đầu cá đậu phụ, không cần gia vị gì nhiều, chỉ cần rán sơ hai lần, rồi cho trực tiếp vào nước sôi ninh một lúc là đã trắng đục, thơm ngon đậm đà
Sau bữa tối, Thẩm Cận và Tô Yểu dùng nước ấm rửa chén trong căn bếp nhỏ hẹp, còn hai đứa nhỏ thì ở trong phòng
Tô Yểu hỏi: "Sao lại trùng hợp như vậy, cha con nhà họ Lý thế mà lại cùng anh ở cùng một nông trường
Thẩm Cận cầm bát để lên bếp lò, nói: "Là Tạ Đông Vĩ đề nghị
Tô Yểu đang rửa bát thì khựng lại, cau mày nhìn hắn: "Sao lại là hắn
Hắn làm gì vậy, có phải là muốn hại anh không
Thẩm Cận lắc đầu: "Không hẳn, mà lúc ta về hôm nay, gặp hắn ở ngoài nông trường, hắn tiễn người, cũng đang chờ ta
Sắc mặt Tô Yểu lập tức trầm xuống: "Hắn vẫn còn chưa xong chuyện à
Nàng hạ giọng, tức tối nói: "Hắn cứ dai dẳng như vậy, lẽ nào vẫn còn vương vấn Lý Xuân Hoa
Thẩm Cận nhìn Tô Yểu, nhìn khuôn mặt của nàng: "Có chút giống
Tô Yểu nhíu mày khó hiểu hỏi: "Giống cái gì
Thẩm Cận: "Giống nàng
Tô Yểu sờ lên mặt mình bây giờ, nhỏ giọng nói: "Dù có giống đến đâu thì cũng không phải là ta
Chủ đề này khiến cả hai đều buồn bã, cả hai đều im lặng
Thẩm Cận nói: "Hắn mà muốn gây rắc rối cho ta thì không giống, ngược lại còn có chút áy náy
Tô Yểu tức giận bật cười: "Nếu như bắt anh hoàn toàn vì công việc thì ta còn không tức giận như vậy, đằng này hắn rõ ràng là tự cho mình là đúng, lại xen lẫn cả tình cảm cá nhân
"Hắn buồn cười quá đi mất, bắt người rồi lại giam, kết quả phát hiện mình sai rồi thì lại áy náy
Mắng xong, Tô Yểu bỗng phản ứng lại, hỏi: "Có phải hắn muốn đền bù cho anh không
Nếu không thì làm sao hắn thấy áy náy được
Thẩm Cận gật đầu: "Hắn nói hiện giờ sắp Tết rồi, các nhà máy trong huyện đều bận giao hàng khắp nơi, vừa hay đang thiếu công nhân bốc vác, mỗi ngày cho một đồng năm hào, ăn ở ngay trong xưởng
Lúc này đến Tết Nguyên đán còn hơn hai mươi ngày nữa, nói cách khác nếu làm đủ hai mươi ngày thì sẽ có ba mươi đồng
Lương chính thức một tháng ở nhà máy cũng chỉ hai ba mươi đồng, ba mươi đồng này nhiều lắm
Nhưng tiền công cao thì cũng có nghĩa là vất vả
Tô Yểu ngẩn ra một lát mới nhìn hắn: "Anh muốn đi
Thẩm Cận gật đầu: "Nhưng nếu như nàng không thích họ Tạ thì ta không đi được
Tô Yểu bực mình nói: "Ta có mù quáng vậy đâu
Nàng cúi đầu xuống, cau mày suy nghĩ: "Công nhân bốc vác chắc là vất vả lắm
Thẩm Cận: "Chắc chắn sẽ dễ hơn ở nông trại, ăn uống cũng tốt hơn ở nông trường
"Nhưng nếu nhỡ đâu cái tên họ Tạ kia muốn hại anh..
Thẩm Cận: "Nếu muốn hại ta thì cần gì phải tìm nhiều lý do như vậy, còn sai người sắp xếp công việc cho ta
Hồng Tụ ương ngạnh và bá đạo, tùy tiện kiếm lý do gì cũng có thể giam người
Tô Yểu nghe đến đây, ngước mắt lườm hắn một cái, tức giận nói: "Anh cũng đang thuyết phục em đấy thôi, còn bảo là em không cho đi thì anh không đi
Thẩm Cận cười cười: "Giờ là đang thương lượng với nàng, mà thôi, cũng làm không được bao lâu, nhiều nhất cũng hai mươi ngày, có cơ hội kiếm thêm tiền thì đương nhiên là tốt nhất
Thời đại này tính ràng buộc quá lớn, không thể mua bán, việc làm cũng khan hiếm
Cho dù làm công nhân bốc vác có vất vả, cũng có vô số người tranh nhau làm, nếu không có quan hệ thì khó mà nhận được lời mời
Tô Yểu: "Anh để em nghĩ đã, dù sao giờ anh cũng không cần quyết định ngay
"Anh hẹn khi nào phải trả lời chắc chắn với hắn
Thẩm Cận: "Sáng mai
Tô Yểu: "Vậy em suy nghĩ một đêm, sáng mai sẽ nói
Thẩm Cận gật đầu
Tô Yểu vẫn tiếp tục suy nghĩ chuyện này, không còn hứng thú hỏi cha con nhà họ Lý ở trong tù sống thế nào
Dù sao lúc trước có Thẩm Cận ở đó, chắc chắn hai người bọn họ không được dễ dàng
Buổi chiều Tô Yểu đun nước Ngải Diệp cho Thẩm Cận, để hắn tắm rửa ngâm chân thư giãn
Khi Thẩm Cận đang tắm, Tô Yểu bắt đầu trải giường chiếu
Không có chăn bông dự phòng, nên ở dưới có mấy lớp rơm tranh, bên trên là ga trải giường vải bố cũ
Nàng để gối của Thẩm Cận về phía cuối giường, sau đó nhìn chiếc chăn bông cũ, trầm tư
Vốn định chờ Thẩm Cận về sẽ mang chiếc chăn bông cũ đi đổi mới, nhưng nếu hắn đi làm công nhân bốc vác, chắc chắn sẽ phải mang theo chiếc chăn này
Có điều trời lạnh thế này, làm sao cho đủ ấm được
Lúc này ở trong phòng còn đốt than, có vẻ ấm, nhưng khi đi làm công nhân bốc vác, chắc điều kiện sẽ không tốt như vậy
Lúc Thẩm Cận đi từ ngoài vào, đã thấy Tô Yểu đang nhìn chỗ ngủ của hắn mà mặt mày rầu rĩ, hắn hỏi: "Sao thế
Tô Yểu quay đầu nhìn hắn một cái: "Cái chăn này có vẻ không ấm lắm thì phải
Thẩm Cận liếc nhìn: "Vẫn ổn, ít nhất có thể chống được cái lạnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tô Yểu nghĩ ngợi một chút rồi nói: "Hay là tối nay anh ngủ cùng hai đứa nhỏ bên kia, em đắp chăn này ngủ bên này
Thẩm Cận cười cười, tiến lên để chăn lên chỗ anh ngủ, nói: "Như vậy thì không được, chăn này ta đắp quen rồi, chăn biết chủ
Sao lại gọi là "chăn biết chủ", rõ ràng là để dành cho nàng mà
Đang chơi cùng em trai Hạ Miêu chen vào nói: "Cha với em giống nhau, đều thích chăn nhỏ
Nhắc đến chuyện này, Tô Yểu nhìn vào đống quần áo ở góc tường, áy náy nhìn Thẩm Cận: "Bên trên toàn nước dãi của Hạ Hòa, mai em giặt cho anh nhé
Thẩm Cận gật đầu: "Được, dù sao cũng là đồ ngắn tay, giờ mặc không được, cứ để cho nó ôm trước đi
Thẩm Cận quay đầu nhìn cái lồng sưởi làm được một nửa trên mặt đất, nói: "Ta làm xong rồi đi ngủ, nếu không sẽ không ngủ được
Câu này của Thẩm Cận như là đang xin ý kiến của nàng vậy, Tô Yểu lườm hắn một cái, tức giận nói: "Anh muốn đan thì cứ đan đi, cứ như thể là em không cho anh làm việc vậy
Nàng tìm kim khâu, nói: "Em vá lại mấy bộ đồ cũ kia cho anh, lúc nào đi làm còn có cái mà mặc
Thẩm Cận gật đầu: "Vậy làm phiền nàng
Tô Yểu kỳ lạ nhìn hắn một cái, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Em cứ tưởng anh sẽ nói là cứ để đó, anh tự đi vá chứ
Giống như lần đầu giặt quần áo cho hắn, hắn rất giữ ý tứ nói không cần
Vậy mà bây giờ bảo anh may đồ, đến cả câu "không cần phiền" cũng không nói
Nàng lẩm bẩm, Thẩm Cận tự nhiên coi như không nghe thấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc trước là do còn giữ ý, nên phải giữ chừng mực
Giờ thì tâm tư hắn không còn đơn thuần nữa, nên cách đối xử tự nhiên cũng không còn giống vậy nữa...