Mẹ Kế Hào Phóng, Rải Tiền Trực Mẹ Tuyến

Chương 73: - Miễn phí







Cô ta đang nói cái gì vậy
Chủ nhiệm Chu có thể nghe hiểu từng chữ nhưng hắn không thể hiểu được suy nghĩ của Hồ Trân Trân
*Chủ nhiệm Chu: tuy gọi là chủ nhiệm nhưng mà chức vụ giống như mấy thầy cô tổng phụ trách ở Việt Nam mình ấy, chứ không phải là giáo viên chủ nhiệm của một lớp nha
Chẳng lẽ cô ta thực sự muốn nuôi bò ở trong trường sao
"Cô Hồ nói giỡn gì vậy, nơi này là trường học, sao có thể nuôi bò?”
"Tôi không nói là muốn nuôi ở trong trường học
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hồ Trân Trân mỉm cười nói: "Thành phố S lớn như vậy, chẳng lẽ chúng ta không tìm được chỗ nuôi bò sao?”
"Cô Hồ
Cô không khỏi quá ngây thơ đó
Nghiêm túc mà nói, cho dù có đất, giá cả..
Chủ nhiệm Chu còn chưa nói xong, bỗng nhiên nhớ tới chuyện người phụ nữ trước mặt có thể tùy tiện quyên góp hẳn một cái thư viện, chắc chắn là không thiếu tiền
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Chăn nuôi bò cần tiền, cần thức ăn, nhân công, sữa sau khi vắt ra cũng cần phải xử lý, tóm lại nhà trường không có kinh phí cùng cô Hồ làm những chuyện này?”
Giọng điệu từ chối rất kiên quyết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng Hồ Trân Trân thậm chí còn không thèm nhìn về phía hắn ta
Cô khẽ nghiêng đầu nhìn về phía chỗ ngồi của hiệu trưởng sau bàn làm việc
"Hiệu trưởng, nếu như tôi nói rằng nguồn sữa sau này tất cả đều do tôi cung cấp thì thế nào?”
"Cô Hồ, cô muốn làm ăn sao?”
Hiệu trưởng có chút khó hiểu, hình như cô không thiếu tiền đến nỗi phải kinh doanh
"Không, không phải để kiếm tiền, tôi sẽ được cung cấp miễn phí
"Miễn phí
Cô điên à

Người nói lời này là chủ nhiệm Chu, hắn ta rất kinh ngạc, kích động đến nỗi đứng cả lên, muốn thuyết phục Hồ Trân Trân từ bỏ ý định này
Người ngăn cản hắn không phải là Hồ Trân Trân, mà là hiệu trưởng vẫn đang ngồi vững vàng ở bàn làm việc
"Tiểu Chu, cậu quá kích động, cô Hồ ý tưởng này là một chuyện tốt.”
Chủ nhiệm Chu dưới sự răn dạy của ông cũng bình tĩnh lại một chút, ngồi trở về ghế
Lúc này hiệu trưởng mới cười tủm tỉm nói: "Thật đáng tiếc, nhưng tôi không thể hứa với cô vấn đề này.”
"Tại sao
Hồ Trân Trân có chút khó hiểu
Hiệu trưởng kiên nhẫn đưa ra lời giải thích: "Cô cũng biết trường chúng ta có rất nhiều phụ huynh giàu có, cũng có rất nhiều người quyên góp cho trường, nhưng về đồ ăn, tư nhân chúng tôi thật sự không thể tiếp nhận được
Nếu đứa trẻ nào xảy ra vấn đề thì rất khó giải quyết.”
"Quan trọng là cần phải có một thương hiệu sữa lớn, nếu có chuyện gì xảy ra, chúng tôi có mục tiêu và bằng chứng cụ thể, có thể khởi kiện.”
Hồ Trân Trân lập tức hiểu

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.