Chương 27: Phật đường kinh hồn
Ta cắn răng, vội vàng tăng tốc chép kinh văn, tay ta nhanh đến mức đã xuất hiện tàn ảnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thời điểm sơ trung gặp bài kiểm tra phải chép đáp án chắc chắn cũng không nhanh bằng lúc này
Hẳn là trong những lúc ngừng lại, tay chắc chắn sẽ bị chuột rút một hồi, Cho nên ta mới không dám ngừng, một chút cũng không dám ngừng
Đát..
Cộc cộc..
Tiếng bước chân không ngừng vọng đến, trong không gian tĩnh mịch càng rõ ràng mà kinh tâm
Theo tiếng động lại gần, ta dám khẳng định đây là tiếng bước chân của một người phụ nữ
Lúc này, mấy chữ cuối cùng của phần kinh văn giữa chừng, theo tay ta nhấc lên rốt cuộc đã hoàn thành
Ta không chút do dự, lật giấy, đặt bút trực tiếp bắt đầu sao chép phần kinh văn phía dưới
Phanh
Ta vừa mới viết mấy chữ, một cơn gió quái lạ từ bên ngoài ập đến, chỉ trong chốc lát đã thổi tung cánh cửa, vang lên một tiếng bịch
Cơn gió này không hề nhỏ, dù có dùng chốt cửa chặn lại vẫn bị lay động mấy lần
Ta vội vàng nghiêng người dùng vai gánh vác cánh cửa, dựa vào toàn bộ sức lực để chắn cửa
Đồng thời vẫn tiếp tục sao chép, dù cánh cửa có lay động cũng không thể dừng lại
Dừng lại là thua hết tất cả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phanh!… Phanh
Hô hô!
Hết đợt này đến đợt khác những cơn gió quái lạ ập đến, thổi cánh cửa rung lắc không ngừng
Vai ta chống đỡ cánh cửa cũng cảm nhận được sức mạnh khủng khiếp của cơn gió này
Nếu đổi sang một cái chốt cửa mỏng manh hơn, hiện giờ cánh cửa có lẽ đã bị thổi bay ra ngoài rồi
Một chút gió lùa qua khe cửa thổi vào, khuôn mặt ta có thể rõ ràng cảm thấy lạnh lẽo, đau rát như bị dao cắt
Rất rõ ràng là kinh văn phần trên và phần giữa đã chép xong, vẫn có chút tác dụng
Nếu không chỉ dựa vào một mình ta làm sao có thể chống đỡ được
Cơn gió quái lạ thổi thêm mấy lần nữa rồi bỗng nhiên im bặt
Ta mượn cơ hội tăng tốc sao chép
Cửa chính vừa yên tĩnh, bỗng nhiên cửa sổ đại điện kịch liệt rung chuyển, tư thế ấy tựa như có người bên ngoài đang đập cửa sổ
Loảng xoảng bang… Loảng xoảng… Công cửa chính không thành nên công cửa sổ sao
Thế nhưng không có tác dụng gì nhiều, cửa sổ rung chuyển tuy lợi hại, nhưng cũng không có dấu hiệu bị phá vỡ, kinh văn của Liễu Quả đại sư đâu phải viết chơi
Cửa sổ rung chuyển một hồi cũng mất động tĩnh, thay vào đó là cửa sổ bên kia
Bịch làm… Bịch… Cửa sổ bên kia không bao lâu cũng yên tĩnh trở lại
Ngay khi ta cho rằng nàng lại đi tìm đường khác để vào
Khoác lác
Phanh đông
Lực đạo rung chuyển cả đại điện đột nhiên truyền đến từ hai cánh cửa
Ta lúc ấy liền bị đụng bay ra, Mực đỏ đổ tung tóe một vùng, tờ giấy phía dưới cũng bị mực nước thấm ướt, chữ viết mơ hồ không rõ
Ta không màng đến bả vai đã mất hết cảm giác
Cánh cửa vẫn đang đung đưa, tựa như có mười người ở bên ngoài cùng nhau đẩy cửa
Phanh
Phanh
Khe hở giữa hai cánh cửa ngày càng lớn, mà chiếc chốt cửa khóa chính cũng dưới sức mạnh kinh người mà xuất hiện vết nứt
Két… Két… Gai gỗ từ vết nứt chỗ nổ tung
Ta tiến lên dùng bả vai đã mất cảm giác tiếp tục gánh vác cửa, thân thể bị lực đạo va chạm đến rung lắc không ngừng
Tay kia cầm lấy bút lông chấm vào chỗ mực chu sa còn lại trên mặt đất
Mặc dù kinh văn phần dưới đã không nhìn rõ, nhưng chỉ còn vài câu nữa là viết xong, vài câu đó ta vẫn nhớ, vì cũng đã xuất hiện trong kinh văn phần trên
Cứ như vậy, một bên chắn cửa, một bên sao chép
Bởi vì thân thể bị va chạm nên cứ rung lắc, kinh văn phía sau quả thực là rồng bay phượng múa, đại khái có thể nhận ra được là chữ gì
Đông… Đông… Tiếng đập cửa xuất hiện, rõ ràng hiện tại như có người xô cửa, nhưng vẫn có tiếng đập cửa nổi bật lên
Toàn thân ta nổi da gà đều dựng lên, tiếng đập cửa này cũng đã xuất hiện lúc tử kiếp mới bắt đầu
Thanh âm không nặng, rất biết nặng nhẹ, nhưng lại có thể nghe ra sự thiếu kiên nhẫn của nàng
Nàng tới rồi
Mà liền ngay lúc này, bút lông trong tay ta phác họa tung bay cong lên
Phần dưới kinh văn sao chép hoàn tất
Trong lòng thở phào, vai ta cũng không gánh nổi nữa, thuận theo lực đạo này mà ngã vật xuống đất
Mỗi lần xô cửa kia, cơ hồ như là có người dùng búa lớn xoa bóp bờ vai ta
Ta rất muốn cứ như vậy nằm trên mặt đất nghỉ ngơi cho thật tốt, nhưng làm thế khác nào tìm đường chết
Cửa chính vẫn còn đang bịch lấy, lung lay
Kẽo kẹt… Bịch… Kẽo kẹt… Bịch, những tiếng động này khiến người ta không dám lười biếng dù chỉ một chút
Nhưng lần này ta rõ ràng biết, cửa chính tạm thời không có chuyện gì
Ta giãy dụa đứng dậy đi vào bồ đoàn ngồi xuống, đặt cây mõ gỗ bóng loáng lên đùi
Một tay cầm cây chùy gỗ trong tay
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đông
Thanh thúy lưu loát, tựa như ngọc châu rơi bàn, tiếng va chạm vật rơi trời sinh ra
Đông
Đông
Đông
Khi gõ mõ gỗ, lòng ta tự khắc bình thản trở lại, vô thức ngay cả nhịp thở cũng theo tiếng mõ mà cùng chuyển động
Đông
Đông
Đông
Trong mỗi lần gõ mõ gỗ, động tĩnh cửa chính nhỏ dần, dường như rất khó để đẩy mạnh nữa
Cuối cùng, cửa chính hoàn toàn trở lại bình tĩnh, chỉ có chiếc chốt cửa vỡ tan còn ghi dấu sự hiểm nguy vừa rồi
Trong sự tĩnh mịch chỉ có tiếng mõ gỗ xảo diệu thanh thúy, giờ phút này ta lại có cảm giác trái tim mình cùng chiếc mõ gỗ này khóa lại
Nếu dừng gõ mõ gỗ, e rằng chỉ dựa vào kinh văn thôi cũng không thể chịu đựng được
Đông… Đông… Đát… Đông… Đông… Đát Trong tiếng gõ mõ không biết vì sao lại xen lẫn vài tiếng giọt nước, sương mai
Hay là nước mưa đây
Những điều đó đã không rảnh bận tâm nữa
Trong tiếng gõ mõ gỗ, ta đứng nhìn thoáng qua chiếc đồng hồ trong đại điện
Hiện tại mới 1 giờ 30 phút, còn khoảng một tiếng rưỡi nữa tử kiếp mới kết thúc
Trời mới biết tử kiếp này nguy hiểm đến cỡ nào, chỉ trong thời gian ngắn ngủi vừa rồi đã hiểm nguy đủ cho ta mấy lần, tiếp theo lại còn phải trải qua nửa giờ nữa
Cũng không biết những kinh văn này cùng mõ gỗ có thể hay không trụ qua khoảng thời gian ấy
Lúc này, bỗng nhiên trước cửa xuất hiện một đạo bóng dáng che khuất ánh nến khuếch tán
Không, đạo bóng dáng kia càng giống như là đi qua, Phía sau còn có một đạo bóng dáng tinh tế đuổi theo
Chỉ nghe giọng Liễu Quả vang lên:
"Tà ma, lão nạp tuyệt không để ngươi làm thương đứa bé kia mảy may
"Đường đường bảo địa Phật môn há lại cho ngươi ở đây làm càn
Lời nói của Liễu Quả đại sư rất có khí thế, chỉ là hắn dường như đang chạy trốn mà la lên
Ngay sau đó đạo bóng dáng tinh tế kia đuổi tới
Ta ôm mõ gỗ đứng dậy, muốn nhìn trộm tình hình bên ngoài
Bỗng nhiên lại một đạo hình bóng đứng ở trước cửa
"Trương A Tứ
Ngươi ở bên trong sao
Ta hơi nhíu mày, đây là tiếng của Tịnh Sơ
Tịnh Sơ ở ngoài cửa hướng vào trong hô to: "Trương A Tứ, Liễu Quả sư tổ đều đã nói với ta, để ngươi ở chỗ này độ kiếp
"Nhưng đây chẳng qua là kế tạm thời, trốn ở bên trong là không thể trụ đến ba giờ sáng đâu
"Vừa rồi Liễu Quả Đại sư tổ đã dẫn thứ kia đi, ngươi mau ra đây, ta đưa ngươi chạy ra Thanh Long Tự
"Chờ chúng ta chạy thoát, Liễu Quả sư tổ sẽ che cửa chính Thanh Long Tự lại, tạm thời trói buộc thứ kia trong Thanh Long Tự, cũng tốt giúp ngươi độ kiếp
"Các sư huynh đệ ở Thanh Long Tự đều bị thứ kia làm thương tổn rồi, hiện tại trong sân có thể di chuyển chỉ còn ta và Liễu Quả sư tổ, ngươi nếu không mau lên, lát nữa chúng ta cũng phải chết trong Thanh Long Tự
Chạy trốn sao
Chạy trốn cũng tốt hơn ngồi chờ chết… Ta không lập tức mở cửa, Liễu Quả đại sư đã nói qua ba giờ sáng chưa tới không nên tin bất cứ ai
Trong đầu hiện lên tờ giấy mà Liễu Quả đại sư để lại, bên ngoài cửa sẽ là thật sao
Từ khe cửa nhìn ra bên ngoài
Bên ngoài tuy một mảnh tối tăm, nhưng ta vẫn nhìn thấy một sợi tóc dài, mái tóc dài đen nhánh như mực… Tịnh Sơ hẳn là đầu trọc mà
Người đứng ở ngoài cửa căn bản không phải Tịnh Sơ
(Giấy Trắng: Chúc đạo hữu luôn vui vẻ bên những người đạo hữu yêu quý.)