Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 24: Lão bản, ngươi sẽ không phải nghĩ khấu trừ sư muội ta tiền công a




Lữ Thiếu Khanh lại lần nữa bước chân vào Tụ Tiên lâu
Vương Nghiêu vội ra đón, "Lữ sư huynh
"Ngươi đến thăm Tiêu sư tỷ à
Lữ Thiếu Khanh xua tay, "Không phải, tìm cho ta một chỗ ngồi đi, không cần phòng riêng, ở bên ngoài là được rồi
"Haizz, đám người Thiên Ngự phong dạo này hết người này đến người khác, không ngơi tay, phiền chết đi được
"Chẳng qua chỉ là đột phá nhỏ, trở thành Nguyên Anh thôi mà
Có gì mà ngạc nhiên chứ
Vương Nghiêu đỏ bừng mặt, cố nén đến khó chịu
Hắn rất muốn chửi thẳng vào mặt Lữ Thiếu Khanh
Cái gì mà đột phá nhỏ
Cái gì mà ngạc nhiên
Có người cả đời mắc kẹt ở cảnh giới này, cả đời không thể nào lên được Nguyên Anh
Ta mẹ nó bây giờ vẫn chỉ là Luyện Khí kỳ đây này
Vương Nghiêu tranh thủ lẩn nhanh, hắn sợ cứ đứng đó tiếp nữa sẽ thật không nhịn được mà chửi vào mặt Lữ Thiếu Khanh mất
Lữ Thiếu Khanh ngồi ở đại sảnh, rất nhanh đã thấy sư muội Tiêu Y
Tiêu Y làm việc ở đây cũng gần một tháng
So với hồi mới tới, Tiêu Y bây giờ đã thay đổi rất nhiều
Nàng mang trên mặt nụ cười, nhiệt tình chào mời khách
Đối mặt với mấy vị khách trêu chọc, Tiêu Y ứng phó tự nhiên, dễ dàng hóa giải
Cũng tạm được rồi
Lữ Thiếu Khanh thầm nghĩ trong lòng
Lúc Tiêu Y mới đến Thiên Ngự phong, mặt vẫn còn non nớt
Tuy không ngang ngược hống hách như tiểu thư nhà giàu, nhưng vẫn có nét tiểu thư được chiều chuộng
Làm việc ở đây, tiếp xúc với chuyện đời thường
Khiến tâm tình của nàng thay đổi, sự thay đổi này mới chính là thứ Lữ Thiếu Khanh cần
Tiêu Y vừa ra đời đã là tiểu thư nhà họ Tiêu, được người sủng ái
Sinh ra đã ngậm thìa vàng
Không trải qua tôi luyện, va vấp của xã hội, tâm trí vẫn chưa đủ chín chắn
Theo Lữ Thiếu Khanh, tu luyện, trước hết phải tu tâm
Chỉ cần tâm tính ngay ngắn, tâm tính ổn định, thì tu luyện mới đạt hiệu quả gấp đôi
Tiêu Y không phải thiên tài, nhưng cũng không phải tầm thường, thiên phú vẫn tốt
Cho nàng rèn luyện trước, rồi mới để nàng tu luyện, đối với nàng chỉ có lợi chứ không có hại
Lữ Thiếu Khanh trong phòng tu luyện ở chiếc nhẫn thời gian, mới đầu một hai ngày hắn liền không chịu được
Sau đó chậm rãi mười ngày, một tháng, mấy tháng, rồi đến một năm
Mỗi lần tu luyện xong hắn đều cảm thấy trống rỗng, tang thương
Cho nên, hắn tu luyện xong nhất định phải nằm xả hơi, để bản thân buông lỏng
Nếu không, tuyệt đối sẽ phát điên mất
"Không có cách nào, ai bảo sư huynh của ta là tên biến thái chứ
"Muốn làm sư đệ sư muội của hắn, nhất định phải giữ vững được tâm tính, nếu không rất dễ suy sụp
Lữ Thiếu Khanh khẽ nói
Kế Ngôn quá lợi hại, thiên phú hơn người, lại còn chăm chỉ cố gắng
Làm đồng môn với người như vậy, áp lực rất lớn
Còn thường xuyên bị đả kích nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu không có một đạo tâm vững chắc, cứng cỏi, sớm muộn gì cũng sẽ hỏng mất
Tiêu Y hồi mới đến, tháng đầu tiên suýt chút nữa là không trụ nổi rồi
Lữ Thiếu Khanh cũng phát hiện ra điều này, nên mới để Tiêu Y tạm thời không tu luyện, mà cho nàng ra ngoài làm thêm
Rèn luyện tâm tính rồi tính sau
Bây giờ qua một tháng, tâm tính Tiêu Y đã hồi phục gần như bình thường
Vì vậy, Lữ Thiếu Khanh sau khi ăn xong một bữa cơm, bèn đi tìm Phương Hiểu
Vừa thấy Lữ Thiếu Khanh, Phương Hiểu liền cười nói, "Lữ công tử, ngươi bảo sẽ dẫn Kế Ngôn công tử đến quán của ta ăn cơm
"Đến bây giờ ta vẫn chưa thấy bóng dáng Kế Ngôn công tử đâu
"Chẳng lẽ là Lữ công tử hay quên, quên mất chuyện này rồi à
Kế Ngôn hiện giờ đã leo lên top hot search của Tề Châu
Ai nấy đều kinh ngạc, thán phục vị thiên tài tuổi trẻ này
Chưa đến ba mươi tuổi mà đã thành đại năng Nguyên Anh kỳ
Tiền đồ vô lượng
Người như Kế Ngôn mà đến Tụ Tiên Lâu của nàng dùng bữa, Tụ Tiên Lâu nhất định sẽ trở thành quán rượu số một Lăng Tiêu Thành
Lữ Thiếu Khanh nói, "Không vội, không vội, đại sư huynh bây giờ không rảnh
"Đợi khi nào rảnh sẽ đến
"Được, hy vọng Lữ công tử không gạt ta
Phương Hiểu cũng biết rõ Kế Ngôn bây giờ bận tối mắt, nàng nói vậy, chủ yếu là muốn tiến thêm một bước rút ngắn quan hệ với Lữ Thiếu Khanh
Làm sư đệ của Kế Ngôn, có thể quen biết Lữ Thiếu Khanh, thậm chí là quen biết cả Kế Ngôn, với nàng chỉ có lợi chứ không có hại
Mà lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong mắt Phương Hiểu thoáng qua vẻ tò mò
Cái người trước mắt này cũng là một gã có thực lực kinh người
Chỉ là không hiểu sao hắn lại khiêm tốn đến thế
Khác hẳn với Kế Ngôn nổi đình đám, Lữ Thiếu Khanh lại khiêm tốn đến đáng sợ
Cho dù làm sư đệ của Kế Ngôn, hắn vẫn cứ im hơi lặng tiếng
Theo lẽ thường mà nói, những người như Kế Ngôn nổi danh như thế
Những người bên cạnh hắn chắc chắn sẽ bị tìm tòi, khám phá cặn kẽ
Nhưng Lữ Thiếu Khanh lại không bị
Hắn như một người trong suốt, ở cạnh Kế Ngôn cũng không ai nhận ra được
Nếu như không phải Phương Hiểu tình cờ được chứng kiến thủ đoạn của Lữ Thiếu Khanh, thì có lẽ nàng cũng bị hắn đánh lừa mất
Nhưng mà dù biết rồi, nàng cũng không dám vạch trần chuyện này, nàng còn muốn sống thêm vài năm nữa
Tiếp đó, Phương Hiểu hỏi Lữ Thiếu Khanh, "Lữ công tử tìm ta có chuyện gì sao
Lữ Thiếu Khanh nói, "Ta phải đưa sư muội về, phiền lão bản cô nương giúp kết toán tiền công cho sư muội ta một chút
"Nhanh vậy sao
Còn chưa đến một tháng mà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lữ Thiếu Khanh nói, "Chênh lệch một hai ngày không sao cả
"Nhưng mà đã nói là làm một tháng thì nên làm một tháng đi
"Chênh nhau mấy ngày, tiền công của ta khó tính quá
Chủ yếu là, cho Tiêu Y làm việc ở đây, nàng có thể tranh thủ rút ngắn quan hệ với Lữ Thiếu Khanh và Tiêu Y
Có Tiêu Y ở đây, thỉnh thoảng Lữ Thiếu Khanh sẽ lại tới quán nàng
Qua lại vài lần, chẳng phải quen thân nhau rồi sao
Có giao tình với cao thủ như Lữ Thiếu Khanh, nói chung không phải chuyện xấu
Vì thế, Phương Hiểu không muốn cho Tiêu Y đi
Nhưng lời này lọt vào tai Lữ Thiếu Khanh, Lữ Thiếu Khanh lại cảnh giác nhìn chằm chằm Phương Hiểu
"Lão bản, cô không phải là muốn trừ tiền công của sư muội ta đấy chứ
"Cô có ý đồ gì đấy
Người ta là cô bé vất vả làm lụng kiếm chút tiền mồ hôi nước mắt, cô còn muốn cắt xén tiền công à
"Lão bản à, làm người không thể lòng dạ hiểm độc như thế được
Phương Hiểu: ...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.