Thần Thám Vừa Mở Mắt Ra Ta Đã Bị Còng Trong Phòng Thẩm Vấn !

Chương 15: Thi viết kết quả




"Các ngươi cái này là..
Mua xe
Vương Lập Hoa ngẩng đầu nhìn một lượt nhãn hiệu cửa hàng 4S, vẻ mặt lộ rõ sự kinh ngạc
Bất kể là Trần Ích hay Khương Phàm Lỗi, đều rất có của cải, đặc biệt là Trần Ích
Hai người sao lại tới chỗ như thế này xem xe
Mua cho người khác sao
Trần Ích cười đáp: "Không sai, mua xe
Vương Lập Hoa: "Ai mua vậy
Trần Ích: "Ta mua
Vương Lập Hoa kỳ lạ: "Không phải mới mua một chiếc xe thể thao hồi trước sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trần Ích: "Bán rồi
Vương Lập Hoa: "Ơ..
Hắn im lặng một hồi, nói: "Công ty nhà các ngươi xảy ra vấn đề à
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trần Ích trừng mắt, hắn rất giỏi che giấu cảm xúc, biểu cảm cực kỳ tự nhiên
Vẻ mặt Vương Lập Hoa lộ ra tiếc nuối, rõ ràng là đang giả vờ
Ẩn sau vẻ tiếc nuối là sự hả hê thấy người gặp họa
Tính cách mỗi người khác nhau, gia tài nhà Trần lớn hơn nhà Vương Lập Hoa rất nhiều, thời trung học, Trần Ích luôn vượt trội hơn Vương Lập Hoa
Điều này cũng dẫn đến việc Vương Lập Hoa không mấy ưa thích hắn
Dù cả hai là bạn bè, điều đó cũng không ảnh hưởng tới sự xấu bụng của Vương Lập Hoa
Tường đổ mọi người xô, nếu Trần gia có khả năng phá sản, Vương Lập Hoa chắc chắn sẽ rất vui vẻ khi thấy chuyện đó
"Nhà ngươi mới xảy ra vấn đề, không thể nói chuyện gì dễ nghe à
Không đợi Trần Ích lên tiếng, Khương Phàm Lỗi đã nói trước
Hắn rất hiểu rõ cái nết của Vương Lập Hoa, nếu nhằm vào mình thì còn có thể bỏ qua, nhưng nhắm vào Trần Ích khiến hắn không nhịn được phản bác
Trong hoạn nạn mới thấy chân tình, đây mới là bạn bè thật sự
Vương Lập Hoa áy náy cười: "Xin lỗi, vậy cái này là sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khương Phàm Lỗi cười ha hả nói: "Trần Ích ủng hộ hàng nội địa, có vấn đề gì sao
Không giống các ngươi, thích đồ ngoại
Hắn nửa đùa nửa thật
Vương Lập Hoa liếc nhìn Khương Phàm Lỗi, vốn định phản phúng, nhưng nghĩ đến Đinh Tư đang ở bên cạnh mình, liền bỏ qua
"Trần Ích bây giờ làm công việc gì
Hắn không để ý đến Khương Phàm Lỗi nữa, hiển nhiên là hứng thú với Trần Ích hơn
Trần Ích nói: "Trước mắt vẫn còn thất nghiệp
Vương Lập Hoa cũng không ngạc nhiên, cười nhẹ: "Nhà cậu có tiền, cũng đâu cần cố gắng làm gì, haiz, thật ghen tị với cuộc sống cả ngày ăn chơi hưởng lạc của cậu đấy
"Không giống như chúng ta, còn phải cố gắng phấn đấu
"Nói đi thì nói lại, cuộc sống như thế mới ý nghĩa hơn
Những lời này khiến Trần Ích cau mày
Người có EQ thấp đến đâu cũng nghe ra giọng điệu âm dương quái khí trong lời nói của đối phương
Xuyên việt tự mang thuộc tính thu hút địch sao
Trong tiểu thuyết thường viết thế, luôn có mấy nhân vật phụ rảnh rỗi thích gây sự rồi bị vả mặt
Nhưng hiện tại hắn chưa có tư cách vả mặt, bản thân hắn thực sự vẫn còn đang thất nghiệp
Xét theo nghĩa đen thì những lời này không có vấn đề gì
Đúng rồi, trước đây mình là trinh thám, tương lai là cảnh sát hình sự
Nếu theo kịch bản bình thường thì thằng nhóc này đừng hòng nhả một câu nào à
Trong lòng Trần Ích trào dâng một sự thích thú kỳ lạ, khóe miệng không kìm được nở nụ cười
Đương nhiên, hắn chỉ nghĩ vậy thôi, dù sao thì đây là thế giới thực, không phải tiểu thuyết
Lời nói của Vương Lập Hoa không ảnh hưởng đến hắn, nếu không chẳng phải sống phí cả một đời
"Lời cậu có ý gì
Khương Phàm Lỗi nhíu mày
Hắn vốn định nhắc đến việc Trần Ích đang chuẩn bị thi vào ngành cảnh sát hình sự
Nhưng còn quá sớm, hắn không thể vô duyên vô cớ nói ra
Vương Lập Hoa cười xua tay: "Không có gì, tôi chỉ nói vu vơ thôi, không có ý gì khác đâu
Lúc này, Đinh Tư cũng cảm thấy lời của Vương Lập Hoa có chút không phù hợp, lặng lẽ kéo anh ta lại
Thấy vậy, Vương Lập Hoa cáo từ: "Vậy mọi người cứ nói chuyện tiếp đi, bọn tôi đi qua kia xem một chút
"Hôm nay tôi đưa Đinh Tư đi mua xe, hiện tại cô ấy đang ở chỗ tôi, lại cách công ty hơi xa
"Gặp lại nhé, có thời gian thì đi uống rượu, lâu lắm rồi không tụ tập
Trần Ích mỉm cười gật đầu: "Ừ, ừ
Đợi Vương Lập Hoa đi khuất, hắn quay đầu nhìn lại, thấy sắc mặt Khương Phàm Lỗi tối sầm, tay nắm chặt thành quyền
Chắc chắn là vì câu nói của Vương Lập Hoa rồi
"Ở cùng nhau thì đã sao, cậu và Đinh Tư là chuyện năm nào tháng nào rồi
Khương Phàm Lỗi hừ lạnh: "Đương nhiên không phải vì Đinh Tư, cô ta tính là cái thá gì
"Cậu không thấy cái thằng Vương Lập Hoa đó có vẻ đắc ý lắm sao
"Vừa châm chọc cậu, trước khi đi còn không quên xỏ đểu tôi một câu
"Có phải bị bệnh không
Trần Ích vỗ vai Khương Phàm Lỗi, nói: "Tầm nhìn của hắn cũng chỉ có vậy, đừng chấp nhặt với hắn
"Nói thẳng ra thì cả ba chúng ta đều có hiềm khích
"Tôi có tiền hơn hắn, hồi trung học trước mặt tôi hắn chẳng dám ngẩng đầu lên
"Còn cậu
Theo đuổi Đinh Tư, coi như nửa tình địch
"Bây giờ mọi người tốt nghiệp đi làm, hắn chờ có cơ hội đương nhiên không nhịn được, bớt giận đi
Khương Phàm Lỗi tức giận nói: "Đợi cậu thành cảnh sát hình sự, tôi nguyền rủa hắn trở thành người bị hại
Trần Ích: "..
Đây đúng là anh em, cả sự xấu tính cũng giống nhau
"Là một cảnh sát tương lai, tôi hy vọng cậu đừng linh nghiệm
Khương Phàm Lỗi cạn lời: "Còn là cảnh sát tương lai, mặt dày vừa thôi
"Vừa thi xong vòng viết đã tự nhận là cảnh sát rồi
"Nếu để Vương Lập Hoa biết thì tối nay chắc hắn mở sâm banh chúc mừng cậu Trần Ích biến thành thằng đần, ăn Tết sớm
Trần Ích thành khẩn nói: "Tiểu Lỗi Tử, khi chưa rõ kết quả, ngàn vạn lần đừng tự tin quá mức như vậy
"Dám cược không
Nghe vậy, mắt Khương Phàm Lỗi sáng lên: "Được thôi, cược gì
Trần Ích chỉ về phía sau nói: "Nếu tôi đậu, cậu phải trả tiền chiếc xe này cho tôi
"Ngược lại, tôi sẽ trả gấp đôi
Khương Phàm Lỗi mừng rỡ: "Có chuyện ngon vậy hả
Không đùa đấy chứ, cược thật à
Trần Ích: "Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy
"Lấy hai mươi năm tình bạn của chúng ta ra làm đảm bảo
Khương Phàm Lỗi giật mình: "Hảo gia hỏa, cái đảm bảo này đủ mạnh, tôi chơi
Thấy vậy, Trần Ích vui vẻ hẳn lên
Kiếm được hơn hai mươi vạn miễn phí, đúng là một tên quỷ cơ linh mà
Rất nhanh, cả hai đã ngồi trên chiếc xe mới có biển số tạm, rời khỏi khu ô tô
Kết quả thi viết cần hai mươi ngày mới có, trong thời gian này Trần Ích nhàn rỗi, ma xui quỷ khiến cuối tuần lại tới thư viện vài lần
Không có gì bất ngờ, hắn lại gặp vị nữ pháp y của thành phố
Gu ăn mặc của đối phương rất được, khiến Trần Ích phải sáng mắt
Cả hai cùng ngành nên cũng có chủ đề chung để nói, Trần Ích ăn nói lưu loát và hiểu biết sâu rộng khiến vị pháp y này liên tục bất ngờ
Nếu không biết, người khác còn tưởng Trần Ích là sinh viên tốt nghiệp trường cảnh sát xuất sắc
Hai người không bàn đến chuyện thi cử, đối với Trần Ích, kết quả mới là quan trọng nhất
Hắn vốn định đánh cược với vị pháp y này nhưng thấy quan hệ hai người không thân thiết như vậy, với cả nắm chắc phần thắng thì không có gì thú vị
Khương Phàm Lỗi là một ngoại lệ, "hố" là việc của hắn
Cứ như vậy, hai mươi ngày trôi qua rất nhanh
Trần Ích lên trang web tra cứu, nhập tên và số chứng minh thư của mình vào
Quả nhiên, không nằm ngoài dự đoán, hắn thấy mình đứng thứ nhất
Thời gian phỏng vấn là một tháng sau
Còn hơn ba mươi ngày nữa Trần Ích sẽ trở thành cảnh sát hình sự
Đây là sự tự tin của hắn, không thể nói với người ngoài...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.