Phương Hiểu nhìn vẻ mặt kinh hãi của Lữ Thiếu Khanh mà trong lòng nổi lên ý muốn giết người
Ta có cần thiết phải như vậy không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta có thể làm vậy sao
Trong lòng ngươi ta là người như vậy sao
Ăn chặn tiền công, ta - Phương Hiểu, cần phải làm đến thế này sao
Giao thiệp với loại người này, trái tim phải có khả năng chịu đựng rất mạnh mới được
Phương Hiểu đành chịu thua, nàng chỉ có thể tìm Tiêu Y
Từ khi biết mình không cần phải làm công ở đây nữa, Tiêu Y không những không vui mà ngược lại còn tỏ ra thất vọng
"Nhanh vậy sao
Lữ Thiếu Khanh ngạc nhiên, "Nha đầu ngươi, làm công đến ngốc rồi à
"Lúc đầu là ai nói không muốn làm công
"Giờ thì nghiện rồi
Tiêu Y cười hề hề đáp, "Nhị sư huynh, ta thấy làm công ở đây thật thoải mái, trước kia ta chưa từng làm việc này
Lữ Thiếu Khanh nói, "Đi thôi, còn một tháng nữa, nên về tu luyện
Tiêu Y lại hỏi, "Nhị sư huynh, huynh thật sự có cách để muội trong một tháng lĩnh ngộ kiếm ý, bước vào Trúc Cơ kỳ sao
Phương Hiểu cũng mong chờ nhìn Lữ Thiếu Khanh, muốn nghe xem hắn trả lời thế nào
Trong thời gian này, dưới sự cố gắng lấy lòng của nàng, Tiêu Y và nàng đã sớm trở thành bạn bè
Tiêu Y cũng kể cho nàng không ít chuyện
Trong đó có cả chuyện Lữ Thiếu Khanh đã đồng ý với Kế Ngôn, sẽ để Tiêu Y trong hai tháng lĩnh ngộ kiếm ý và tiến vào Trúc Cơ kỳ
Nhưng điều đó có thể làm được không
Hay nói đúng hơn, đây là việc mà người có thể làm được sao
Bao nhiêu người bỏ ra một năm cũng không thể đột phá một cảnh giới nhỏ
Tiêu Y hiện tại bất quá mới là Luyện Khí kỳ tầng tám, mà còn là vừa mới đột phá không lâu
Giờ thì lại làm công ở tửu lâu của nàng một tháng, nói cách khác, Lữ Thiếu Khanh chỉ còn một tháng để giúp Tiêu Y đột phá
Hơn nữa còn phải đột phá liền hai tầng
Đồng thời còn phải lĩnh ngộ kiếm ý
Đây là việc mà người có thể làm được sao
Phương Hiểu chỉ muốn chửi thề
Nổ như vậy không ai thổi đâu
Kiếm ý nói lĩnh ngộ là lĩnh ngộ được sao
Nếu kiếm ý dễ lĩnh ngộ như vậy thì đã tràn lan rồi
Ngay cả đệ tử đứng đầu của Quy Nguyên các và Song Nguyệt cốc cũng chưa lĩnh ngộ được kiếm ý đấy
Thiên Ngự phong của các ngươi có hai người lĩnh ngộ kiếm ý đã là tổ tông bốc khói rồi
Bây giờ ngươi còn muốn để tiểu sư muội của ngươi cũng lĩnh ngộ kiếm ý
Sao ngươi không lên trời luôn đi
Lữ Thiếu Khanh thấy Phương Hiểu đang dựng lỗ tai lên nghe
Hắn bĩu môi nói với Tiêu Y, "Ta tin vào ngươi, ngươi có tin vào bản thân không
Tiêu Y muốn khóc, "Nhị sư huynh, muội không có lòng tin mà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đại sư huynh là yêu nghiệt, huynh cũng là thiên tài, chỉ có mình ta là cái gì cũng không phải
Sao hai người lại tin tưởng muội đến vậy
Lữ Thiếu Khanh nói, "Đúng là, ngươi cũng biết mình không có lòng tin mà
"Nhưng mà," Tiêu Y chần chừ, "Huynh chính miệng đã đáp ứng Đại sư huynh mà
Lữ Thiếu Khanh nói, "Đáp ứng thì sao
Ta chỉ là kế tạm thời, lừa hắn thôi
"Nếu không sao cứu ngươi khỏi ma trảo của hắn, làm sao mà lừa hắn được một ngàn linh thạch
"Ra là vậy hả
Không biết vì sao, Tiêu Y có chút thất vọng
Nàng cứ tưởng Lữ Thiếu Khanh thật sự có cách giúp nàng trong một tháng ngắn ngủi lĩnh ngộ kiếm ý, bước vào Trúc Cơ kỳ chứ
"Nếu không thì sao
"Ngươi thật sự xem ta là tiên nhân hả
Phương Hiểu nghe xong, cũng có chút thất vọng, nhưng hơn hết là thở phào nhẹ nhõm
Nếu chuyện đó là thật thì có lẽ nàng sẽ phát điên mất
Cũng may, cũng may, mọi người đều là người bình thường
Biến thái chút ít thì được, chứ quá biến thái thì sẽ khiến người khác không sống nổi
Lữ Thiếu Khanh nói với Tiêu Y, "Ngươi ra ngoài đợi chút, ta bàn chút việc với bà chủ
Phương Hiểu cố ý nói, "Tiểu Y muội muội, muội đợi một chút, đây là tiền công tháng này của muội
"Tổng cộng là 1270 viên hạ phẩm linh thạch, giữ lấy nha
Tiêu Y nói lại, "Hiểu Hiểu tỷ tỷ, không cần đâu, muội không cần
Lữ Thiếu Khanh không chút khách khí cướp lại, trừng mắt nhìn Phương Hiểu
Sau đó nói với Tiêu Y, "Không thể không nhận, không thể để cho mấy kẻ tư bản này được lợi
"Muội không muốn thì để Nhị sư huynh giữ hộ cho
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Cái này..
Phương Hiểu vẫn đánh giá thấp sự vô sỉ của Lữ Thiếu Khanh
Tiêu Y không đồng ý, "Nhị sư huynh, đây là linh thạch của Hiểu Hiểu tỷ tỷ, sao huynh lại muốn lấy
Lữ Thiếu Khanh nói, "Linh thạch của tỷ ấy sao
Đây là công sức lao động vất vả của muội đó
"Không thể để nhà tư bản được lợi
Phương Hiểu tò mò hỏi, "Cái gì là nhà tư bản
"Giàu không nhân, bóc lột đến tận xương tủy, trốn thuế lậu thuế, đầu cơ trục lợi, cưỡng đoạt
Đó gọi là nhà tư bản
Phương Hiểu tức đến trợn mắt, nói thẳng, "Tiểu Y muội muội, sư huynh của muội muốn ta đưa tiền công của muội cho hắn, chứ không phải cho muội
Tiêu Y nhìn về phía Lữ Thiếu Khanh, trên mặt không hề có vẻ gì bất ngờ
Đây là chuyện mà Nhị sư huynh có thể làm ra được
Lữ Thiếu Khanh không thèm nhìn ánh mắt ai oán của Tiêu Y, "Ngươi còn nhỏ, ta sợ ngươi bị người khác lừa
"Linh thạch ta cầm tạm hộ, sau này ngươi lớn rồi ta trả lại cho ngươi gấp đôi
Tiêu Y không muốn nói gì nữa
Ta cũng mười sáu tuổi rồi, còn nhỏ à
Lại nói linh thạch đến tay huynh rồi, có thể nào quay lại tay ta sao
Tiêu Y không ôm bất kỳ hy vọng nào về linh thạch của mình nữa
Phương Hiểu cạn lời
Người này thật là quá vô sỉ mà
Mặt cũng không thèm đỏ lên một chút nào
Phương Hiểu nói với Tiêu Y, "Tiểu Y muội muội, muội thật sự không muốn tiền công của muội à
Tiêu Y nói, "Thôi đi, đưa cho Nhị sư huynh đi
Tiêu Y xuất thân từ gia tộc lớn, không coi trọng chút linh thạch này
Hơn nữa đây là Nhị sư huynh của nàng, cầm thì cứ cầm đi
Phương Hiểu tiếc nuối, "Nha đầu này, sao muội có thể như thế được
"Đồ thuộc về muội, đương nhiên phải đòi lại
Lữ Thiếu Khanh nói với Phương Hiểu, "Bà chủ keo kiệt, đừng ở đó khiêu khích mối quan hệ sư huynh muội của chúng ta
"Đi thôi sư muội, đừng có học theo kẻ tư bản làm điều xấu
Tức đến nỗi Phương Hiểu giậm chân
Tiêu Y vẫy tay tạm biệt Phương Hiểu, cười hì hì đi theo
Sau đó từ trong ngực móc ra một quyển sách nhỏ, "Nhị sư huynh, huynh nói nếu có người bắt nạt muội thì ghi lại, muội đã ghi hết vào rồi này......"